Thập Niên 90: Nữ Thần Thám Đọc Tâm

Chương 1107: Giúp Là Bạn, Không Giúp Là Thù





Có sự tham gia của cảnh sát phá án và người nhà nạn nhân, hẳn vụ án sẽ rõ ràng hơn nhiều.

Hoắc Chước liếc mắt nhìn Tiền Dân Cường, hai người họ cùng nhau gật đầu: “Được.”

Mọi người đều có chung một mục tiêu, vì vậy rất nhanh đã hòa nhập được với nhau.

Trước kia Tiền Dân Cường và Hoắc Chước đã từng là đồng đội, sau khi xuất ngũ về quê, Hoắc Chước vào cục cảnh sát, còn Tiền Dân Cường thì trở về nhà máy. Hai người họ cũng thường xuyên gặp nhau nên cảm tình rất tốt.

Lần này Tiền Diễm Diễm xảy ra chuyện khiến Tiền Dân Cường lòng đau như cắt. Hoắc Chước đã tự mình phụ trách vụ án này, cũng thề sẽ truy bắt hung thủ về chịu án cho bằng được.

Về vấn đề ai là hung thủ, Tiền Dân Cường tin chắc không phải là Mẫn Thành Hà, Hoắc Chước nói với anh ta đừng để bản thân bị tình cảm chi phối, nên tin vào chứng cứ.

Hai người họ nhanh chóng tham gia vào hai bên đối lập, bắt đầu tiếp tục tranh luận.

Tiền Dân Cường nói: “Từ năm mười tám tuổi vào nhà máy, Mẫn Thành Hà đã làm việc ngay dưới mắt tôi suốt mười tám năm, tôi không tin cậu ấy lại g.i.ế.c người. Cha tôi là thầy cũng là ân nhân của cậu ấy, mẹ tôi đối với cậu ấy quý mến có thừa, em gái tôi cũng luôn coi cậu ấy như em trai, cậu ấy giống như người nhà của chúng tôi, làm sao có thể g.i.ế.c Diễm Diễm được? Hạng Đông, tôi và anh trai tôi đã làm việc ở nhà máy nhiều năm như vậy, hẳn là đã kết thù với một số người nào đó, có lẽ những người đó không tìm được cơ hội trả thù chúng tôi nên mới ra tay với em gái tôi.”

Hoắc Chước nói: “Biết người biết mặt không biết lòng, mặc dù mọi người đã quen biết Mẫn Thành Hà được mười tám năm, nhưng trước năm mười tám tuổi đó anh biết được bao nhiêu về anh ta? Anh biết bao nhiêu về con người thật của anh ta? Trong những vụ án mà tôi đã tiếp xúc, có rất nhiều tình huống như “một thăng gạo dưỡng ân nhân, một đấu gạo dưỡng kẻ thù*”, việc Mẫn Thành Hà g.i.ế.c người không phải là không có khả năng xảy ra. Ngay cả chuyện vì sao lại xuất hiện trên đường vào một buổi tối lạnh giá như thế anh ta còn chẳng giải thích được, như vậy rõ ràng lời khai của anh ta hoàn toàn không đáng tin.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

*Một thăng gạo dưỡng ân nhân, một đấu gạo dưỡng kẻ thù: nếu bạn ra tay giúp người, người đó sẽ xem bạn là ân nhân, nhưng nếu cứ giúp mãi thì họ sẽ xem chuyện bạn giúp họ là đương nhiên, không giúp nữa thì chính là kẻ thù của họ.

Mắt thấy cả hai người họ lại chuẩn bị cãi vã, Triệu Hướng Vãn vội vàng ngăn hai người họ lại: “Đội trưởng Hoắc, mọi người đến tìm tôi là vì điều gì?”

Hoắc Chước nói: “Cô cũng thấy rồi đấy, vụ án này hiện tại đang có quá nhiều điểm tranh cãi, có thể là g.i.ế.c người vì tình, có thể là g.i.ế.c người vì thù, cũng có thể là g.i.ế.c người trong cơn nóng giận, cần phải điều tra toàn diện về quá khứ của Mẫn Thành Hà, các mối quan hệ xã hội của Hạng Đông và hai anh em nhà họ Tiền. Nhưng nếu làm như vậy thì sẽ rất hao phí thời gian.”

“Hơn nữa, trong nhà máy hiện tại mọi người ai nấy đều bàng hoàng, ai cũng nói có một kẻ g.i.ế.c người điên cuồng đang ẩn náu, chuyên chọn những người phụ nữ đi đêm trên đường để ra tay, ảnh hưởng rất xấu đến xã hội. Thành phố đã giao trách nhiệm cho chúng tôi nhanh chóng phá án, áp lực của tôi rất lớn. Nghe Lôi Lăng nói cô rất giỏi nghiên cứu sơ bộ ứng dụng lý thuyết vi biểu cảm, khả năng nắm bắt tâm lý con người đã đạt đến độ siêu phàm, thế nên tôi muốn mời cô tham gia điều tra vụ án, tranh thủ sớm ngày phá được án này.”

Triệu Hướng Vãn yên lặng suy nghĩ chốc lát: “Cục trưởng Hứa đã nói qua với tôi rồi, tham gia thì không thành vấn đề, nhưng tôi phải mang theo đội của tôi.”

Hoắc Chước vội vàng gật đầu đồng ý: “Không thành vấn đề, cảnh sát Triệu, cô dẫn theo bao nhiêu người cũng đều không có vấn đề gì. Nói thật, bên chúng tôi đang thiếu nhân lực điều tra, chỉ mong cô mang thêm người qua đó. Chỗ ở và ăn uống đều theo tiêu chuẩn cán bộ cấp cục, đảm bảo công tác hậu cần được thực hiện tốt.”

Triệu Hướng Vãn gật đầu một cái: “Chúng tôi sẽ tự lái xe qua, tổng cộng có bốn người.”

Dứt lời, Triệu Hướng Vãn giới thiệu với Hoắc Chước ba người mà cô muốn dẫn theo, Quý Chiêu, Chu Phi Bằng và Chúc Khang.

Hoắc Chước vừa nghe thấy tên của Quý Chiêu thì lập tức trợn to hai mắt: “Ai da, cảnh sát Quý cũng đi cùng sao? Quá tốt rồi!”

Năng lực vẽ chân dung điều tra hình sự của Quý Chiêu đứng đầu cả nước, ngay cả Ninh Thanh Ngưng ở Bắc Kinh nhìn thấy anh cũng phải cúi đầu làm học trò. Mặc dù vụ án này có thể không cần đến vẽ chân dung để điều tra nhưng…

Trong chốc lát, Hoắc Chước đã bắt đầu tính toán xem có những vụ án nào có thể sử dụng đến kỹ thuật vẽ chân dung tội phạm điều tra phá án.