Thập Niên 90: Nữ Thần Thám Đọc Tâm

Chương 1158: Tiền Bạc Thật Sự Có Thể Làm Lay Động Lòng Người





Lời nói của Triệu Hướng vãn đánh thẳng vào mối thù đối với người giàu của Cẩu Trường An.

Anh ta ngẩng đầu, mắt đối mắt với Triệu Hướng Vãn.

Trong ánh mắt Triệu Hướng Vãn thoáng hiện lên vẻ khái lạ, tựa như mấy ngọn lửa nhỏ đang nhảy múa, hình ảnh này khiến đầu Cẩu Trường An thoáng hiện lên hai chữ “Tân Hỏa”.

Bút danh của phóng viên Thích, chính là Tân Hỏa?

Đầu Cẩu Trường An cúi xuống, chán nản nói: “Tôi thật sự không biết, người mà anh ta muốn sát hại là phóng viên Thích. nếu như tôi biết người mà anh ta muốn hại c.h.ế.t là phóng viên Thích, tôi chắc chắn sẽ không làm theo lời anh ta đâu. Tân Hỏa thật sự là người tốt!”

Triệu Hướng Vãn nói: “Bây giờ nói ra vẫn còn kịp, đừng để lại có thêm người tốt bị hại c.h.ế.t nữa.”

Cẩu Trường An ngập ngừng nói: “Thật ra, tôi cũng không biết anh ta là ai…”

Theo lời giải thích của Cẩu Trường An, một tổ chức sát thủ chuyên dàn dựng những vụ tai nạn giao thông ngoài ý muốn dần dần lộ diện.

Cẩu Trường An sống ở khu Tây thành phố Tinh, bên bờ sông Táo, nơi đây từng là nơi tụ tập của nông dân trồng rau. Nhưng sau đó, với sự phát triển của đô thị, khu vực này dần bị giải tỏa để xây đường xá và nhà cửa, trở thành “làng trong phố”.

Cấu Trường An thích xe mô tô, thích cảm giác mạnh, vậy nên anh ta thường xuyên cùng nhóm bọn chạy xe mô tô lao nhanh trên đường phố. Nhà anh ta nằm trong danh sách hộ nghèo, được hỗ trợ đến làm việc tại một tiệm sửa xe, kiếm chút tiền lương nuôi bản thân và mẹ.

Vào tháng 9 năm nay, Cẩu Trường An bất ngờ phát hiện một chiếc phong bì trong nhà. Mẹ anh ta kể rằng, có người gõ cửa, lúc bà ấy ra ra mở thì thấy trên ngưỡng cửa đặt một chiếc phong bì lớn bằng da bò.

Bên trong phong bì, có một bức thư, năm nghìn tệ tiền mặt, và một chiếc điện thoại vô tuyến.

Lá thư không phải được viết tay, mà là được ghép và dán lại từ những chữ cắt ra từ báo.

Nội dung của thư như sau: "Ngày 13 tháng 9, mở điện thoại vô tuyến, lái mô tô đến đường Bắc, khu Đông Thành chờ và làm theo yêu cầu của tôi, không có bất kỳ rủi ro pháp lý nào. Tiền đặt cọc là năm nghìn tệ, năm nghìn tệ còn sẽ được trả khi công việc hoàn thành."

Ban đầu, Cẩu Trường An còn cảm thấy lo lắng, không biết đối phương muốn mình làm gì. Mặc dù trong thư có nói không có bất kỳ rủi ro pháp lý nào, nhưng người gửi lại không lộ mặt, làm sao biết được là thật hay giả?

Nhưng tiền bạc thật sự có thể làm lay động lòng người.

Khi nhìn thấy những tờ tiền mới toanh, Cẩu Trường An bắt đầu d.a.o động.

Vào ngày hôm đó, Cẩu Trường An đeo điện thoại vô tuyến ở n.g.ự.c trái, đội mũ bảo hiểm, lái xe mô tô và đợi tại đầu ngõ ở khu Đông Thành.

Ngày hôm đó, mưa phùn nhẹ rơi.

Cẩu Trường An nhìn thấy một người đàn ông có vẻ như là cán bộ, cầm chiếc ô đen, xách cặp tài liệu đen đi vào trong ngõ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Đúng lúc này, trong bộ đàm kia đột nhiên vang lên một giọng nói lạnh lùng, tỉnh táo: "Nghe lệnh của tôi, bắt đầu, tăng tốc chạy thẳng về phía trước, lái qua bên trái người đàn ông cầm ô đen đó!"

Cẩu Trường An khởi động và tăng tốc.

Chiếc mô tô lao vào con ngõ nhỏ.

"1, 2, 3, nghiêng sang phải! Đâm vào tên đó!"

"Nhanh chóng rời đi!"

Cẩu Trường An làm theo lệnh.

Khi rời khỏi con ngõ, anh ta nghe thấy những âm thanh lách cách phía sau.

Sau đó là tiếng xe hơi phanh gấp vang lên.

Triệu Hướng Vãn hỏi Cẩu Trường An: "Đây là lần đầu tiên anh hành động sao?"

Cẩu Trường An gật đầu: "Đúng vậy."

Triệu Hướng Vãn hỏi: "Bộ đàm đâu?"

Cẩu Trưởng An trả lời: "Sau khi rời khỏi con hẻm nhỏ, người kia dùng bộ đàm chỉ đạo tôi lái xe máy đến góc phố. Ở đó có một thùng rác, bên trong thùng có túi ni lông màu đen, trong túi có năm nghìn tệ còn lại. Sau đó, tôi làm theo yêu cầu, ném bộ đàm vào thùng rác, lấy túi ni lông rồi rời khỏi hiện trường."

Triệu Hướng Vãn hỏi: "Tiền là tiền mới, số seri liền nhau à?"

Cẩu Trường An lắc đầu: "Không, tất cả đều là tiền cũ."

"Phong bì đựng tiền, hay túi ni lông có đặc điểm gì không?"

Mỗi lần hành động là một bộ đàm mới, thậm chí còn không lộ mặt.

Vậy thì chắc chắn trên tiền cũng sẽ không lưu lại dấu vân tay.

Đối phương hành động cực kỳ cẩn thận.

Triệu Hướng Vãn hỏi: "Tháng tám trước cổng bệnh viện nhi của thành phố xảy ra một vụ án, có liên quan gì đến anh không?"

Cẩu Trường An cuống quýt lắc đầu: "Không, không liên quan gì đến tôi."

Xem ra, Cẩu Trường An mới tham gia hai vụ. Vụ của Bành Tiền Trạch là lần đầu tiên anh ta nghe theo chỉ thị của người bí ẩn.

Trong con hẻm nhỏ sâu hun hút, nội tâm của Cẩu Trường An có chút bất an, hành động căng thẳng, thận trọng. Sau khi hoàn thành mọi việc, anh ta nhanh chóng rời đi, không dám ngoảnh đầu nhìn lại. Sau khi cầm tiền trên tay, Cẩu Trường An cứ tự lừa dối chính bản thân: Mình chỉ đùa một chút thôi, người đàn ông kẹp cặp tài liệu dưới nách kia cùng lắm chỉ ngã một cái, không có gì nghiêm trọng.