Chương 107: Thông Thiên Chi Kỳ
Một năm còn lại trôi qua trong yên bình.
Lâm Minh dành toàn bộ thời gian trong động phủ của mình để tu luyện. Cậu không cố gắng đột phá cảnh giới, mà tập trung vào việc lĩnh ngộ và vận dụng sức mạnh mới của mình. Cậu thực hành việc diễn sinh các loại pháp tắc khác nhau từ lĩnh vực Hỗn Độn. Cậu có thể tùy ý tạo ra một ngọn lửa, một lưỡi đao gió, hay một bức tường đất. Tuy uy lực chưa thể so sánh với những người chuyên tu luyện các pháp tắc đó, nhưng sự đa dạng và khó lường trong chiến đấu của cậu đã tăng lên một tầm cao mới.
Tin tức về việc Huyết Ma Thánh tử của Thiên Ma Cốc mất tích một cách bí ẩn cũng dần lan ra. Thiên Ma Cốc nổi giận, nghi ngờ Lâm Minh là thủ phạm, nhưng không có bất kỳ bằng chứng nào, cũng không tìm được cậu ở đâu. Bọn họ chỉ có thể tạm thời nuốt cục tức này xuống, nhưng một mối thù mới đã được kết thành.
Cuối cùng, ngày mà tất cả các thiên tài của Trung Châu mong đợi cũng đã đến.
Ngày Thông Thiên Tháp mở ra.
Tại Vân Tiêu Đài, một trăm hai mươi tám tu sĩ đã có được Thông Thiên Lệnh đều đã có mặt. Không khí vô cùng trang nghiêm.
Lâm Minh đứng ở đó, lặng lẽ như một tảng đá. Hoàng Phủ Kinh Vân đứng ở một góc khác, sau thất bại trong trận chung kết, sự kiêu ngạo của hắn đã giảm đi rất nhiều, thay vào đó là một vẻ trầm lắng và một ý chí chiến đấu còn mạnh mẽ hơn trước. Lăng Phong, Lãnh Nguyệt Tiên Tử, Không Linh Tử... tất cả những thiên tài yêu nghiệt nhất của thế hệ này đều tề tựu.
Bọn họ không còn là đối thủ trong một giải đấu, mà sắp trở thành những người cạnh tranh trên cùng một con đường tìm kiếm cơ duyên.
Đúng giờ ngọ, cả mặt đất rung chuyển.
Không gian phía trên tế đàn cổ xưa không nứt ra như lần trước. Thay vào đó, một tòa tháp khổng lồ, hư ảo, như được tạo ra từ ánh sáng và bóng tối, từ từ giáng xuống từ trên cửu thiên. Tòa tháp cao đến mức không thể nhìn thấy đỉnh, trên thân tháp có khắc vô số phù văn cổ xưa, tỏa ra một luồng uy áp của Đạo, khiến cho tất cả các Nguyên Anh lão tổ có mặt đều cảm thấy mình thật nhỏ bé.
Thông Thiên Tháp!
Thánh Chủ của Thái Nhất Thánh Địa cất giọng uy nghiêm, vang vọng khắp nơi:
"Thông Thiên Tháp có chín tầng. Mỗi tầng là một khảo nghiệm. Vượt qua sẽ có tưởng thưởng, thất bại sẽ bị trục xuất. Sinh tử tự chịu. Dùng lệnh bài của các ngươi để tiến vào. Chúc các vị may mắn."
Sau lời nói của Thánh Chủ, một trăm hai mươi tám tấm Thông Thiên Lệnh trên tay các tu sĩ đồng loạt phát sáng.
Cả một trăm hai mươi tám người, bao gồm cả Lâm Minh, hóa thành những luồng sáng, lao về phía cánh cổng khổng lồ ở tầng một của Thông Thiên Tháp.
Khi Lâm Minh vừa bay vào trong, cậu cảm thấy một luồng pháp tắc hoàn toàn khác biệt bao bọc lấy mình. Cậu đã bước vào một không gian mới, một thế giới của những thử thách và cơ duyên không thể lường trước.
Cánh cổng của Thông Thiên Tháp từ từ đóng lại sau lưng họ.
Cuộc hành trình chinh phục con đường lên trời, cuộc cạnh tranh thực sự giữa những thiên tài đỉnh cao nhất, giờ mới chính thức bắt đầu.