Chương 123: Hợp Lực Vá Trời
Một cuộc "vá trời" đầy gian nan bắt đầu.
Lăng Phong và Lãnh Nguyệt Tiên Tử làm theo sự chỉ dẫn của Lâm Minh, phát huy tối đa sở trường của mình. Lãnh Nguyệt dùng hàn khí của Thái Âm, dập tắt những ngọn lửa pháp tắc đang bạo động, đóng băng những vùng đất đang sụp đổ. Lăng Phong thì dùng kiếm ý của mình như những sợi chỉ, "khâu" lại những vết nứt không gian nhỏ hơn, dùng sự sắc bén của kiếm đạo để cắt đi những phần năng lượng hỗn loạn.
Nhưng người gánh vác nhiệm vụ nặng nề nhất vẫn là Lâm Minh.
Cậu lao thẳng vào trung tâm của vết nứt không gian lớn nhất. Bên trong là một luồng năng lượng hư vô hủy diệt. Hỗn Độn Thần Ma Thể của cậu lúc này mới thể hiện ra sự kinh khủng của nó. Luồng năng lượng hư vô có thể xé nát cả pháp bảo, lại không thể làm tổn hại đến thân thể cậu.
Cậu ngồi xếp bằng giữa hư vô. Nguyên Anh Hỗn Độn của cậu bắt đầu vận chuyển. Cậu không hấp thụ, mà là đang phóng thích ra ngoài một luồng Hỗn Độn chi lực tinh thuần nhất.
Cậu đang dùng chính sức mạnh bản nguyên của mình, để làm "nguyên liệu" cho thế giới này tự chữa lành. Cậu dùng pháp tắc Sinh Diệt vừa lĩnh ngộ, đưa luồng sinh cơ vào những nơi pháp tắc đã chết, giúp chúng tái sinh.
Đây là một quá trình vô cùng gian nan và tiêu hao, nhưng cũng là một cơ hội lĩnh ngộ Đạo vô giá.
Một tháng trôi qua.
Dưới sự hợp lực của ba người, những vết nứt trên bầu trời từ từ khép lại. Mặt đất ngừng rung chuyển. Một luồng sinh khí yếu ớt nhưng có thật, bắt đầu lan tỏa trong thế giới này.
Bọn họ đã thành công.
Khi vết nứt cuối cùng được vá lại, cả ba người đều thở phào, mệt mỏi ngồi bệt xuống đất.
Giọng nói cổ xưa của Thông Thiên Tháp lại vang lên, lần này, trong đó dường như có một tia tán thưởng.
"Các ngươi không chỉ là những chiến binh mạnh mẽ, mà còn là những người có tâm của Đạo, có năng lực của Đấng Sáng Tạo. Các ngươi đã vượt qua khảo nghiệm tầng sáu."
"Phần thưởng của tầng này, không phải là vật chất, mà là sự công nhận của Đại Đạo. Con đường đến Hóa Thần của các ngươi, đã không còn bình cảnh."
Ba cột sáng màu vàng kim, mang theo Đạo vận không thể diễn tả, chiếu xuống, bao bọc lấy ba người.
Cả Lâm Minh, Lăng Phong và Lãnh Nguyệt Tiên Tử đều chấn động. Không còn bình cảnh! Điều này có nghĩa là, rào cản lớn nhất và khó khăn nhất để từ Nguyên Anh đột phá đến Hóa Thần - rào cản về mặt lĩnh ngộ pháp tắc - đã được xóa bỏ cho họ! Chỉ cần bọn họ tích lũy đủ linh lực, bọn họ chắc chắn có thể đột phá!
Đây là một phần thưởng còn quý giá hơn cả trăm viên Hóa Thần Đan!
Khi ánh sáng tan đi, cả ba cảm thấy tâm thần mình thông suốt, con đường tu luyện phía trước trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết. Họ được dịch chuyển đến không gian chờ của tầng thứ bảy.
Cả ba nhìn nhau, trong mắt không chỉ có sự kính trọng, mà còn có cả sự biết ơn. Họ biết rằng, nếu không có sự hợp tác của cả ba, không ai có thể một mình vượt qua được khảo nghiệm này.
Họ đã cùng nhau đối mặt với thử thách khó khăn nhất, và đã nhận được một phần thưởng không thể tin nổi. Ba tầng tháp cuối cùng, sẽ còn những thử thách và cơ duyên gì đang chờ đợi họ?