Thất Sơn Tiên Lộ

Chương 126: Tầng Tám - Lưỡng Nghi Đồng Tâm



Chương 126: Tầng Tám - Lưỡng Nghi Đồng Tâm

Khi Lâm Minh biến mất trong luồng sáng đặc biệt, Lăng Phong và Lãnh Nguyệt Tiên Tử đứng lại, trong lòng đầy cảm xúc. Bọn họ biết rằng, người đồng đội vừa rồi của họ đã bước lên một con đường hoàn toàn khác, một con đường mà có lẽ cả đời này họ cũng không thể chạm tới.
Nhưng họ không hề nản lòng. Ngược lại, việc được đồng hành cùng một nhân vật như vậy đã trở thành một động lực to lớn. Họ nhìn nhau, trong mắt không còn sự cạnh tranh, mà chỉ có sự quyết tâm.
"Chúng ta đi tiếp." Lăng Phong nói.
Không gian thay đổi, đưa cả hai đến tầng thứ tám.
Tầng này là một không gian hình tròn khổng lồ, mặt đất được vẽ thành một biểu tượng Thái Cực Đồ (Âm Dương đồ) cực lớn. Lăng Phong bị đặt ở bên phần Dương (màu trắng), Lãnh Nguyệt Tiên Tử bị đặt ở bên phần Âm (màu đen).
Giọng nói cổ xưa vang lên: "Tầng thứ tám, Lưỡng Nghi Đồng Tâm Trận. Âm Dương là gốc rễ của vạn vật, tương sinh tương khắc. Trong trận này, các ngươi sẽ bị tấn công bởi sức mạnh đối nghịch với bản thân. Muốn sống sót, các ngươi phải hoàn toàn tin tưởng vào đồng đội, dùng sức mạnh của mình để bảo vệ cho đối phương. Thời gian: một ngày."
Ngay lập tức, từ phần Âm của trận đồ, vô số ma quỷ bằng băng giá hiện ra, tấn công về phía Lăng Phong. Hàn khí của chúng có thể đóng băng cả kiếm ý. Ngược lại, ở phần Dương, những con hỏa điểu rực lửa hiện ra, tấn công về phía Lãnh Nguyệt Tiên Tử. Thái dương chân hỏa của chúng là khắc tinh của hàn băng pháp tắc.
"Lăng huynh, cẩn thận!" Lãnh Nguyệt hét lên. Nàng không phòng ngự, mà vận dụng toàn bộ Thái Âm chi lực, tạo ra những mũi băng thương, bắn xuyên qua trung tâm của trận đồ, tấn công về phía những con hỏa điểu đang bao vây Lăng Phong.
Lăng Phong cũng hiểu ý. Hắn không đỡ những con ma băng, mà vận khởi kiếm trận của mình, hóa thành một mặt trời kiếm quang rực rỡ, chiếu rọi về phía của Lãnh Nguyệt, tiêu diệt những con ma băng đang lao tới nàng.
Một cuộc chiến kỳ lạ diễn ra. Họ không tự bảo vệ mình, mà đang bảo vệ cho đồng đội. Điều này đòi hỏi một sự tin tưởng tuyệt đối, chỉ cần một trong hai người do dự, cả hai sẽ lập tức thất bại.
Trải qua một ngày một đêm chiến đấu gian khổ, sự phối hợp của họ ngày càng trở nên ăn ý. Họ như đã trở thành một thể thống nhất, Âm Dương hòa hợp, kiếm ý và băng sương đan xen vào nhau, tạo thành một sức mạnh vượt xa bản thân mỗi người.
Khi thời gian kết thúc, trận pháp tan đi. Giọng nói cổ xưa vang lên, đầy vẻ hài lòng. "Sự tin tưởng, cũng là một loại sức mạnh. Các ngươi đã vượt qua."
"Phần thưởng của tầng tám: Đạo Tâm Quán Đỉnh. Tu vi của các ngươi sẽ được đẩy lên đến đỉnh cao của cảnh giới hiện tại."
Hai luồng sáng ấm áp bao bọc lấy hai người. Tu vi của Lăng Phong và Lãnh Nguyệt Tiên Tử, vốn đã là Nguyên Anh trung kỳ, nay lại có một bước đột phá, đạt đến Nguyên Anh trung kỳ đỉnh phong, chỉ cách hậu kỳ một bước ngắn.
Hành trình của họ trong Thông Thiên Tháp, đã kết thúc một cách viên mãn. Cả hai được một luồng sáng bao bọc, dịch chuyển ra khỏi tòa tháp.