Thay Đổi Số Phận Của Nhân Vật Phản Diện

Chương 47: Thay Đổi Mối Quan Hệ - 1



Tôi xúc động đến mức suýt khóc nhưng vẫn không thể kiềm được nụ cười trước lời tuyên bố giống như trong các bộ phim của anh. Thật lãng mạn. 

- Ôi, tôi đang hỏi ma đuổi cậu hay sao mà cậu chạy nhanh vậy? Hóa ra là vì cô gái này à? Cô ấy là ai vậy? Em gái cậu à? – Một chàng trai lạ lẫm đột nhiên chạy đến, vừa thở hổn hển vừa hỏi.

Tôi đoán đây là bạn làm chung của Diệp Tử Phong. Tôi liền quay sang nhìn người đàn ông bên cạnh mình, vừa hay anh cũng nhìn tôi. Thế nhưng, ngay khi anh vừa há miệng, tôi đã ôm lấy cánh tay anh, dựa vào như bị thiếu xương và lên tiếng trước.

- Tôi là bạn gái của anh ấy. 

Cơ thể người đàn ông bên cạnh cứng đờ. Có lẽ anh sốc vì không ngờ tôi lại nói như vậy. Anh luôn ở trong thân phận một tôi tớ khi cùng tôi ra ngoài, đây là lần đầu tiên, tôi đưa anh lên ngang hàng với mình.

- Ôi, tuyệt vời đấy anh bạn. Cậu thật là may mắn. Tôi phải tu mấy kiếp để có một cô bạn gái xinh đẹp như vậy chứ? Thật là. – Chàng trai đưa tay xoa trán, rồi chống hông, rồi thở dài khiến tôi rối mắt.

Tôi lại nhìn Diệp Tử Phong. Mặt anh lúc này đỏ bừng, lan đến tận tai và cổ. Cái gã này cũng biết xấu hổ à? Sao lúc đè tôi xuống giường, không hề lộ ra chút liêm sỉ nào vậy chứ?

- Chào cô nhé. Tôi tên Hoàng Quân Việt, là bạn của Tử Phong. – Hoàng Quân Việt đưa bàn tay ra và nói.

- Chào anh, tôi tên Triệu Hương Linh. – Tôi lịch sự nắm lấy tay anh ta, gật đầu.

Sau khi trò chuyện thêm vài phút, Hoàng Quân Việt tạm biệt chúng tôi rồi nhanh chóng rời đi. Diệp Tử Phong cũng đưa tôi đến chỗ đậu xe rồi chở tôi về. Đây là lần đầu tiên tôi ngồi sau lưng anh, trên một chiếc xe máy cũ kĩ kể từ khi tôi đến thế giới này.

Tôi nhẹ nhàng luồn tay ôm lấy thắt lưng anh, tựa đầu vào tấm lưng gầy nhưng vững chãi. Mùi mồ hôi nam tính vương trên chiếc áo lao động quẩn quanh chóp mũi tôi. 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Khi đến đèn đỏ, Diệp Tử Phong thắng xe lại.

- Cô chủ, đừng tựa vào, bẩn lắm. – Anh ngoái đầu lại và nói, khiến tôi theo phản xạ ngẩng lên nhìn. 

- Không bẩn. – Tôi lại tiếp tục áp mặt vào lưng anh, vòng tay càng siết chặt.

Xe chạy qua những con đường trưa vắng vẻ và cuối cũng cũng dừng lại trước cánh cổng quen thuộc. Diệp Tử Phong lặng lẽ mở cổng, dắt xe vào rồi lại mở cửa. 

Từ lúc tôi giới thiệu với Hoàng Quân Việt mình là bạn gái anh, thái độ anh thật kỳ lạ. Những câu hỏi của Hoàng Quân Việt xoay quanh mối quan hệ này cũng chỉ có mình tôi thêm mắm dặm muối vào cho tình cảm, còn anh im re. 

Ừ thì, cứ cho rằng anh bị sốc, chưa chuẩn bị tâm lý và kịch bản để nói dối về một câu chuyện tình đẹp đẽ trước mặt người ngoài đi. Nhưng bây giờ đã về nhà và chỉ có tôi và anh.

Chẳng phải nói là yêu tôi sao? Không phải anh ấy nên nhảy cẫng lên, ôm tôi xoay vòng vì vui mừng sao? 

- Tử Phong, thái độ này của anh là sao? – Tôi không nhịn được, tóm lấy tay anh, kéo ngược ra khi anh toan bước vào nhà và hỏi.

- Thái độ của tôi làm sao? 

Tôi nhìn gương mặt tỉnh bơ, có vẻ ngơ ngác của anh mà muốn bốc khói. 

- Đây là thái độ của một người bạn trai đối với bạn gái mình sao? – Tôi hét lên.