Tu thấy Bạch Tinh Tinh không mấy chào đón mình, dúi xong hoa quả liền nói: “Vậy tôi về trước.”
“Này!” Bạch Tinh Tinh đuổi theo hai bước, mặt đất trần trụi dưới ánh mặt trời bị phơi đến nóng rẫy, có lẽ đủ để chiên trứng gà. Cô bị nóng đến phải nhảy tưng tưng, không cẩn thận làm rơi hết hoa quả xuống đất. Đợi đến khi nhặt xong, Tu đã đi xa.
“Nóng c.h.ế.t đi được.” Bạch Tinh Tinh nhanh chóng chạy về dưới bóng cây, cau mày xoa chân, lòng bàn chân nóng đến chai cả lại.
Hoa quả ở thế giới này đều được hái từ tự nhiên, không có chuyện đắt rẻ sang hèn, vì để trả lại chút đồ này mà phải đi một chuyến thì cũng không hay. Bạch Tinh Tinh cũng không khách sáo, nhặt một quả dâu tây lên ăn.
Parker vác một đống da thú trở về, thấy Bạch Tinh Tinh đang ăn gì đó dưới gốc cây, anh nhìn quanh rồi hỏi: “Con rắn kia hái cho em à?”
“Không phải.” Bạch Tinh Tinh ngẩng đầu, thấy Parker mang da thú về, cô hứng thú đứng dậy, “Là Tu cho em. Anh mang hết da thú về rồi à? Để em xem.”
“Hừ. Cái gã đó.” Parker khó chịu hừ một tiếng, thấy Bạch Tinh Tinh định đi vào nhà, anh lập tức bước nhanh hơn, “Em đừng động đậy, ta để da thú xuống rồi qua bế em.”
“Vâng.”
Parker ôm Bạch Tinh Tinh vào nhà, cô đặt hoa quả xuống rồi đi xem đống da thú. Những tấm da này đều còn nguyên vẹn, vẫn nhìn ra được hình dạng của con vật. Gấu, hổ các loại, đầu và móng vuốt đều được giữ lại.
Parker xoa xoa mái tóc mềm mại của Bạch Tinh Tinh, nói: “Đây đều là đồ cũ, em dùng tạm đi, đợi mùa lạnh đến ta sẽ thuộc da mới cho em.”
“Phiền phức lắm sao? Tại sao phải đợi đến mùa lạnh?” Bạch Tinh Tinh ngẩng đầu nhìn Parker.
Parker nói: “Mùa lạnh lông động vật rất dày và rậm, không dễ lột.”
Bạch Tinh Tinh đột nhiên nhớ lại lúc mới bị Curtis bắt đi, hắn đã bắt một con thỏ khổng lồ cho cô ăn, bộ lông đó siêu mềm mại, lúc đó cô đã rất muốn lột nó ra.
“Cái đó, anh có biết con thỏ không? To thế này này ——” Bạch Tinh Tinh dùng tay ra hiệu, cô cũng không biết đó có phải là thỏ không, chưa từng thấy con thỏ nào có thể lớn như vậy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Parker búng nhẹ vào trán Bạch Tinh Tinh, “Không thành vấn đề, đến lúc đó ta sẽ để ý nhiều hơn.”
Bạch Tinh Tinh đột nhiên cảm thấy ngại ngùng, cô vẫn chưa quyết định chấp nhận Parker, lẽ ra nên hỏi Curtis mới phải.
Parker nhìn ra ngoài phòng, nói: “Mùa mưa năm nay đến sớm lạ thường, ta phải tranh thủ thời gian làm việc, đi xử lý hố cát trước đã.”
Bạch Tinh Tinh cũng đi theo ra bên cạnh hố cát, vừa hay ngôi nhà che bóng mát ở phía này, mặt đất mát rượi.
Hố cát ở ngay bên cạnh nhà chính, có lều che mưa để phòng cát bị ướt.
Parker đi vào hố cát, trực tiếp dùng tay để bới.
Bạch Tinh Tinh hét lên: “Bẩn quá!”
Parker ngẩng lên cười tươi, vừa bới cát vừa nói: “Không bẩn đâu, đều khô cả rồi.” Đang nói, Parker từ trong cát bới ra một cục cứng được cát bao bọc, nhặt lên đặt lên chiếc lá cây lớn bên cạnh.
Bạch Tinh Tinh che mặt, không nỡ nhìn thẳng. Sau đó lại không kìm được mà liếc nhìn, phát hiện hình dạng phân của họ không giống nhau.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Của mình thì cô nhận ra, tương đối mềm xốp, dễ vỡ. Của Parker thì giống như đã được nén lại, mỗi ngày ăn nhiều như vậy mà thải ra lại tương đương với cô, chỉ là rất rắn chắc, có hình cầu.
Trong hố cát thậm chí còn có cả cục nước tiểu vón lại, nhưng cái này thì Bạch Tinh Tinh không phân biệt được cục nào của ai.
Còn về Curtis, mấy ngày hắn mới cần giải quyết một lần, chắc là đã giải quyết trong lúc đi săn ở bên ngoài.
Parker lật tung hố cát lên, sau đó kéo chiếc lá đựng phân đến hố rác, đổ hết mọi thứ vào.