Tác giả: Bạch Đầu Mộng
Khi Parker dọn sạch được một khoảng đất trống, những khối băng bên cạnh đã chất thành một ngọn núi nhỏ, Bạch Tinh Tinh vừa hay có thể ngồi sau núi để tránh gió.
“Xong rồi.” Parker nói.
Bạch Tinh Tinh ngáp một cái, mắt rưng rưng vì buồn ngủ, nàng dụi mắt rồi nhìn về phía mảnh đất dưới gốc trúc.
Mặt đất bằng phẳng, một màu nâu sẫm không thấy một tấc xanh nào. Vài cọng rễ mọc gần gốc trúc mẹ, rất có thể nơi này sẽ có măng mới.
“Chàng đào sát gốc thử xem.” Bạch Tinh Tinh không chắc chắn nói, nàng nhớ măng mùa đông là loại chưa mọc lên khỏi mặt đất, còn đã nhú lên thì gọi là măng xuân.
Parker liền đào sát gốc trúc già, thầm nghĩ có lẽ trúc cũng có củ giống như khoai lang hay hành tây.
Móng tay của Parker vừa dài vừa sắc bén, có thể dễ dàng bới tung lớp đất đá, chỉ vài ba lần đã đào được một cái hố lớn. Bạch Tinh Tinh cố gắng tỉnh táo, ngồi xổm bên cạnh Parker xem, “Cẩn thận một chút, đừng làm đứt rễ trúc.”
“Ừm.” Động tác của Parker trở nên cẩn thận hơn, đào ra một đoạn rễ màu vàng to bằng ngón tay, dùng móng tay chọc chọc, đôi mày vàng khẽ nhíu lại, “Rễ cũng cứng như thân trúc, nàng cắn nổi không?”
“Thứ ta muốn ăn không phải cái này. Hình như ở đây không có, đã đào sâu thế này rồi…” Bạch Tinh Tinh đang nói thì bỗng nảy ra một ý, chỉ vào cái rễ nói: “Chàng đào dọc theo rễ xem.”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
“Được.” Parker nhanh nhẹn đào theo rễ trúc, chưa được bao lâu thì đột nhiên chạm phải một vật cứng, Parker “Ai” một tiếng, bàn tay đầy bùn đất sờ soạng lên trên, “Cái gì đây? To lắm, mà mềm!”
“Để ta xem!” Bạch Tinh Tinh ghé sát vào, Parker lại bới thêm vài cái, lộ ra một lớp vỏ màu đất.
Bạch Tinh Tinh vui mừng hét lên: “Đào được rồi, chính là nó!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Parker phấn khích đào liên tục, chẳng mấy chốc đã đào lên được một củ măng to bằng cái đầu, bóc vài lớp vỏ ngoài, củ măng liền lộ ra màu vàng nhạt tươi mới.
Parker thở phào nhẹ nhõm: “Tốt quá rồi, nàng có đồ ăn rồi.”
Bạch Tinh Tinh cũng vui ra mặt, thấy lớp vỏ măng non mơn mởn, lá dường như cũng ăn được. Nàng l.i.ế.m môi, đưa tay ra, lúc này mới nhận ra mình đang đeo bao tay gấu, thế là trực tiếp vươn cổ ra cắn.
Parker đưa củ măng tới gần miệng Bạch Tinh Tinh hơn.
Lá măng quả thật rất non, nhưng không có vị gì đặc biệt, gần giống như lá cải trắng. Bạch Tinh Tinh nuốt vào bụng, xem như bổ sung vitamin.
Parker nhìn Bạch Tinh Tinh ăn ngon lành, trong lòng thỏa mãn không nói nên lời, nhìn một lúc rồi mới lên tiếng: “Ta đi đào chỗ khác, nàng cứ ở đây ăn từ từ.”
“Ừm.” Bạch Tinh Tinh dặn dò: “Đừng đào nhiều quá, măng không để được lâu đâu.”
“Biết rồi.” Parker định đưa tay sờ đầu Bạch Tinh Tinh, nhưng trên đầu nàng là bộ lông gấu, tay hắn dừng lại giữa không trung, chuyển sang chọc vào gò má ửng hồng của nàng, “May là nàng vẫn còn ấm.”
“Mặc nhiều thế này ta nóng muốn chết.” Bạch Tinh Tinh kéo kéo quần áo, thấy tay Parker dính đầy bùn, liền quay đi xoa xoa mặt, rồi ôm củ măng đông đến chỗ đống băng tránh gió ngồi xuống, thong thả gặm lá măng.
Parker đào quanh quẩn gần Bạch Tinh Tinh, mùa lạnh động vật khan hiếm, thú ăn thịt hung dữ hơn bao giờ hết, hắn phải luôn để mắt đến sự an toàn của nàng.
Đào măng rất hên xui, củ măng thứ hai Parker phải đào đến ba chỗ mới tìm thấy, quay đầu lại thì thấy Bạch Tinh Tinh đã ôm măng ngủ say.
Parker mỉm cười, cầm củ măng mới đào đi đến bên cạnh, cẩn thận rút củ măng trong lòng nàng ra, rồi đặt nàng nằm ngay ngắn trên mặt đất.