“Cảm ơn.” Vinson chỉ đáp lại ngắn gọn hai chữ, rồi cất bước đi về phía trước.
Hắn thầm thấy may mắn vì mình đã quen biết Bạch Tinh Tinh trước, nếu không, đối mặt với một tình cảm ao ước bấy lâu mà không được đáp lại, có lẽ hắn đã không chút do dự mà trao đi cả trái tim mình. Đến lúc đó gặp lại Bạch Tinh Tinh, hắn nhất định sẽ hối hận cả đời.
Tâm Vinson bình tĩnh lạ thường, kiên định chưa từng có.
Sau này, cứ yên tâm an phận mà bảo vệ người giống cái mình yêu thương thôi.
Cầm vuốt tấm voan xanh che mặt sang một bên, để lộ ra một khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn, tinh xảo và thanh tú hơn nhiều so với các giống cái ở Vạn Thú Thành, nàng e lệ cúi đầu. Hồi lâu không nghe thấy tiếng đáp lại, nàng từ từ ngẩng đầu lên, lại thấy Vinson đã nhanh chân đi về phía trước, không biết có thấy nàng hay không.
“Bạch Tinh Tinh vừa mới ngủ dậy, cô ở đại sảnh ngồi một lát, ta đi gọi nàng.” Vinson đi phía trước nói.
Cầm rất hài lòng với phản ứng của Vinson. Có lẽ là do gu thẩm mỹ của nàng khác với các giống cái ở Vạn Thú Thành, nàng quả thực có cảm tình với Vinson, cũng đã quan sát hắn một thời gian dài, biết hắn ngoài lạnh trong nóng, bề ngoài không thể hiện ra, nhưng trong lòng lúc này không chừng đang vui vẻ đến mức nào.
Vừa rồi còn quên cả đi đường, đây là điều mà ngay cả Rosa được Vinson bảo vệ từ nhỏ đến lớn cũng chưa thể làm được.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
……
“Bạn lữ của Viên Vương tìm ta?” Bạch Tinh Tinh nhổ nước súc miệng ra, l.i.ế.m hàm răng trắng sạch, nghi ngờ nói: “Hắn lại định giở trò quỷ gì nữa đây?”
“Đi xem sao, dù sao cũng là giống cái, g.i.ế.c Viên Vương rồi thì bạn lữ của hắn vẫn phải sống ở Vạn Thú Thành.” Vinson nói.
“Ừm.”
Khi Bạch Tinh Tinh thấy dáng vẻ của Cầm, nàng cũng kinh ngạc như những giống đực chưa từng trải sự đời trong bộ lạc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Woa~ Mỹ nhân! Một tuyệt sắc giai nhân! Tóc xanh lam, thật ngầu!
Đã từng gặp giống cái Hổ tộc tóc đỏ, giống cái Báo tộc tóc vàng, và giống cái Hồ tộc tóc cam đỏ, đây là lần đầu tiên Bạch Tinh Tinh nhìn thấy một giống cái tóc xanh lam.
Đây là chủng tộc gì? Có thú nhân lông xanh lam sao? Khổng tước?
Cũng không biết có phải vì đã nhìn quá nhiều những giống cái có dung mạo tầm thường không, mà tiêu chuẩn về cái đẹp của Bạch Tinh Tinh đã hạ thấp đi, dù sao thì nàng cảm thấy người này rất đẹp!
Chỉ là, nàng luôn cảm giác người này trông có vẻ hơi sắc sảo, khắc nghiệt.
Nhưng vừa nghĩ đến bạn lữ của nàng là Viên Vương, nội tâm Bạch Tinh Tinh liền như có vô số ý nghĩ điên cuồng lướt qua. Đây thật sự là… hoa nhài cắm bãi phân trâu!
Trong lúc Bạch Tinh Tinh ngẩn ngơ đánh giá Cầm, Cầm cũng đang soi mói đánh giá nàng. Nhưng khác với Bạch Tinh Tinh, ánh mắt của nàng mang ý so sánh.
Cầm quá tự tin, không tin bên ngoài có giống cái nào đẹp hơn mình, cho nên khi nghe nói bộ lạc có một người giống cái vô cùng xinh đẹp, nàng cũng không thèm đến xem. Hôm nay vừa thấy, thế mà lại hoàn toàn khác biệt với những giống cái trên lục địa, điều này làm cho vẻ mặt nàng có một thoáng vặn vẹo.
Khi Bạch Tinh Tinh ném ánh mắt nghi hoặc về phía mình, Cầm đã điều chỉnh lại biểu cảm. Nàng cởi tấm voan xanh trên người xuống, để lộ ra làn da trắng như tuyết. Trang phục trên người cũng khác với các giống cái ở Vạn Thú Thành, yếm n.g.ự.c và váy da đều làm từ chất liệu giống như lụa.
Sau đó, nàng cố ý liếc nhìn Vinson đang đứng bên cạnh. Kết quả lại phát hiện ánh mắt Vinson vẫn luôn dừng trên người Bạch Tinh Tinh, chỉ khi nàng nhìn qua hắn mới nhìn về phía mình.
Tim Cầm chùng xuống, nàng đột nhiên không còn tự tin lắm vào bản thân.
Nếu đối thủ là một người giống cái ngang tài ngang sức với mình, lại ở trong tình huống đã chiếm được tiên cơ, có lẽ nàng thật sự rất khó cướp được Vinson.
Bạch Tinh Tinh lại bị chiếc khăn voan của Cầm thu hút, nàng nhìn hai mắt rồi nói: “Chào cô, ta tên là Bạch Tinh Tinh, cô tìm ta có việc gì sao?”