Nhưng nếu ngươi vì thế mà coi thường, thì đã sai hoàn toàn.
Sào huyệt tĩnh lặng như chết, điều này khiến tim Lam Trạch chìm xuống đáy vực, nhưng hắn vẫn không từ bỏ mà đi vào sâu nhất trong sơn động, quả nhiên không có giống cái.
Giống cái bị bắt đi, e rằng đã là chuyện của mười năm trước. Các trưởng lão quanh năm rời đi, không phải để thu thập tin tức, mà là đi tìm kiếm giống cái.
Lam Trạch nghĩ thông suốt mọi chuyện, lặng lẽ rời đi như lúc đến, một lần nữa trở lại mặt biển.
Trên bãi cát sáng loáng đã không còn một bóng người.
……
Cây cối đã gần như phục hồi màu xanh biếc, rất khó tìm thấy dấu vết cháy xém. Khói bếp lượn lờ bốc lên từ trên núi, tô điểm thêm không khí sôi động cho những bụi cây mới mọc.
Bạch Tinh Tinh ngồi xổm bên nồi hấp, nhìn con ba ba mà chảy nước miếng, thỉnh thoảng lại dùng đũa chấm nước dùng để nếm thử.
“Được chưa vậy?” Nếm được nước dùng đậm đà, Bạch Tinh Tinh càng thèm hơn, xoa xoa ngón tay, nóng lòng muốn ăn.
Parker bất đắc dĩ nhìn Bạch Tinh Tinh một cái, múc cho nàng một bát ba ba nhỏ, “Ăn trước đi.”
Trong lòng thầm nghĩ: Không ngờ con ba ba này nấu lên cũng thơm thật.
Trước kia hắn cũng từng bắt được ba ba, cảm thấy thịt quá ít, xương lại khó nhai, nên chẳng hề có cảm giác thèm ăn, không ngờ nấu lên mùi hương lại hấp dẫn đến vậy.
Nhưng vẫn không ngon bằng cá hấp. Parker vẫn chung thủy với món ăn yêu thích nhất trong lòng mình.
Bạch Tinh Tinh l.i.ế.m môi, bưng bát lên ăn ngấu nghiến.
Ba ba vừa mới chín tới, da rất dai khó cắn, Bạch Tinh Tinh c.ắ.n đến mức đũa cũng không kẹp nổi, dứt khoát dùng tay cầm lên gặm.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Tuy rằng chưa hầm nhừ, nhưng hương vị vẫn vô cùng tuyệt vời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Muối ăn họ đang dùng là do Parker dùng thức ăn đổi từ bộ lạc Khổng Tước, hắn còn tìm được gừng, tỏi và ớt cay ở khu vực này, chỉ cần hầm canh với mấy loại gia vị này thôi, hương vị đã vô cùng tươi ngon.
“Cứ từ từ ăn, lát nữa trong nồi sẽ mềm hơn.” Parker nói.
Thực ra ba ba được xem là khá dễ nấu, nhưng tại răng của Bạch Tinh Tinh quá yếu, mỗi lần hầm thịt Parker đều phải hầm rất lâu, điều đó đã trở thành thói quen nấu nướng của hắn.
Bạch Tinh Tinh vừa ăn vừa gật đầu “ưm ưm”.
Đám báo con thấy mẫu thân đang gặm đồ ăn, cũng tò mò nhìn theo.
“Các con cũng muốn ăn à? Không được, các con còn chưa mọc răng, không ăn thịt được.” Bạch Tinh Tinh thẳng thừng từ chối chúng.
“Meo ô~” Con cả giơ chân trước lên cào cào vào cẳng chân Bạch Tinh Tinh.
Báo con đã thu lại móng vuốt, đệm thịt mềm mại cọ vào người, có thể làm tan chảy trái tim người khác.
Bạch Tinh Tinh ôm ngực, bất đắc dĩ trừng mắt nhìn chúng một cái, “Nè, cho các con nếm thử mùi vị.”
“Tinh Tinh!” Parker không tán thành gọi một tiếng.
Bạch Tinh Tinh đưa đôi đũa không ra, ngẩng đầu nói với Parker: “Yên tâm, ta có chừng mực, chỉ cho chúng nó l.i.ế.m đũa một chút thôi.”
Parker lúc này mới yên tâm, mở nắp nồi khuấy một chút, rồi lại đậy lại.
Con cả ngậm lấy chiếc đũa, theo quán tính hút vào miệng, suýt chút nữa đã giật chiếc đũa khỏi tay Bạch Tinh Tinh.
Nếm được hương vị mặn ngọt hoàn toàn khác với sữa mẹ, con báo nhỏ tròn xoe mắt hạnh, ngơ ngác nhìn Bạch Tinh Tinh.
Bạch Tinh Tinh khúc khích cười, “Đã bảo không phải đồ cho các con ăn, tròn mắt ra rồi kìa.”
Con thứ hai cũng chạy tới c.ắ.n đũa, đầu đũa đã bị con cả chiếm mất, nó đành phải c.ắ.n vào thân đũa, miệng không khép lại được, để lộ ra nướu hồng trơn tuột.
Bạch Tinh Tinh rút đũa ra, chấm vào nước dùng trong bát, rồi tách hai chiếc đũa ra hai hướng, đưa đến miệng hai con báo con.
Con cả và con thứ hai mỗi con c.ắ.n một chiếc, con cả say sưa mút, con thứ hai sau một hồi kinh ngạc, cũng lộ ra vẻ mặt thích thú.