Parker nướng thịt trong gian chính mà không nói một lời nào, khiến không khí trở nên rất nặng nề.
Bạch Tinh Tinh đã quyết định từ chối Parker, không muốn cậu ta lãng phí tâm sức cho mình nữa. Nếu Curtis đã đến, và thú nhân ở Vạn Thú Thành cũng sẽ bảo vệ cô không bị Curtis bắt đi, cô liền nói với Parker: "Parker, tôi muốn đi tìm Curtis."
Dù sao đi nữa, Curtis cũng là bạn đời của cô, cô nên chấp nhận hiện thực.
Parker "vụt" một tiếng quay đầu lại, đôi mắt vàng rực nhìn chằm chằm Bạch Tinh Tinh, ánh mắt chứa đựng nỗi bi thương không nói thành lời.
Bạch Tinh Tinh bị cậu ta nhìn đến áy náy, cúi đầu tránh ánh mắt của cậu.
Parker im lặng hồi lâu, đột nhiên xuống nước nói: "Cậu đừng đi, tôi để hắn vào ở là được."
Bạch Tinh Tinh ngạc nhiên, ngay sau đó dở khóc dở cười, xem ra Parker định để cả ba người sống chung.
"Parker, tôi chỉ định có một bạn đời thôi, cho nên... xin lỗi." Bạch Tinh Tinh nhỏ giọng nói.
Parker mím chặt môi, lộ ra vẻ quật cường, nhìn Bạch Tinh Tinh một lúc rồi đột nhiên đứng dậy bỏ chạy.
"Parker!" Bạch Tinh Tinh đuổi theo, nhưng Parker đã chạy xa, cô đành phải quay lại nhà trông chừng món thịt nướng.
Không lâu sau, Parker dẫn Curtis trở về.
Bạch Tinh Tinh nhìn hai người lần lượt bước vào phòng, ngây cả người.
Mới xa cách mấy ngày, gương mặt tuấn mỹ của Curtis dường như đã thêm phần từng trải, bề ngoài rất trẻ trung, nhưng lại cho người ta cảm giác đã kinh qua nhiều sóng gió. Bạch Tinh Tinh ngồi trên đất, ngẩng đầu nhìn người đàn ông tóc đỏ đang ngày càng đến gần, vết xăm trên cổ chân như thắt lại một chút.
Curtis lập tức đi đến bên cạnh Bạch Tinh Tinh, quỳ xuống ôm chặt lấy cô, bên môi vang lên tiếng lưỡi "xì xì".
"Tiểu Bạch, ta rất nhớ nàng." Curtis thì thầm bên tai Bạch Tinh Tinh, hơi lạnh nhẹ nhàng thổi vào tai cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Bạch Tinh Tinh rùng mình một cái, khi thật sự nhìn thấy Curtis, cô vẫn cảm thấy sợ hãi, bèn khẽ đẩy hắn ra một chút rồi ngẩng đầu nhìn về phía Parker.
Parker hừ một tiếng: "Đây là địa bàn của ta, ta là đại ca."
Ánh mắt Curtis lạnh đi, nửa người hóa thành hình rắn, vung đuôi quét về phía Parker.
Parker dựa vào bản năng cảnh giác mà nhận ra nguy hiểm, nhưng cơ thể lại không phản ứng kịp, bị quất văng đi, đập vào tường đá và hét lên một tiếng thảm thiết: "Gào!"
"Parker!" Bạch Tinh Tinh vội ôm lấy thân rắn của Curtis, nhưng ngay sau đó cô phát hiện mình hoàn toàn không cản được, đuôi rắn của Curtis quá dài.
Bạch Tinh Tinh đành phải dùng lời nói ngăn cản: "Đừng đánh cậu ấy!"
Curtis vỗ về lưng Bạch Tinh Tinh để trấn an, lần đầu tiên hắn nhìn thẳng vào Parker. Không phải vì lời khiêu khích của cậu ta, mà vì hắn biết sau này sẽ phải cùng con báo này chia sẻ một giống cái.
Hắn được đưa về nhà, có nghĩa là Tiểu Bạch đã chấp nhận hắn, Curtis lạnh lùng nói: "Ngươi không phục, ta có thể tìm chỗ ở khác, mang theo Tiểu Bạch cùng đi."
Parker ho ra một ngụm máu, lau khóe miệng rồi từ trên đất bò dậy, không cam lòng nói: "Ngươi là đại ca."
Bạch Tinh Tinh: "..."
Đây chính là cái gọi là "đánh nhau để phân định địa vị trong nhà" sao? Lần đầu tiên được chứng kiến, Bạch Tinh Tinh tỏ ra vô cùng ngạc nhiên.
Curtis dời ánh mắt đi, ánh nhìn lại chan chứa dịu dàng khi nhìn Bạch Tinh Tinh: "Nàng chỉ ăn thịt thôi sao? Không phải thích ăn cơm à? Ta đi nấu cho nàng."
"Tinh Tinh chỉ thích ăn thịt, thịt ta nướng là món nàng thích nhất." Parker đi tới, ngồi xuống phía bên kia của Bạch Tinh Tinh.
Curtis không để ý đến Parker, chuẩn bị đứng dậy thì bị Bạch Tinh Tinh kéo lại: "Không cần đâu, thịt nướng xong cả rồi, cứ vậy ăn đi."
Parker lập tức đắc ý vểnh đuôi lên, hai tay vội vàng thái thịt cho Bạch Tinh Tinh, còn dùng cái đuôi rảnh rỗi quấn lấy tay cô.