Thế Thân Này Lạ Lắm

Chương 11



25

Lúc ta tỉnh dậy, Thác Bạt Luật đã lên triều.

Thái hậu tuyên ta sang uống trà, nói miền nam đương lúc vào xuân, nên đi ra ngoài thăm thú nhiều hơn một chút.

Đến giờ mặt trời lặn, thái hậu dặn dò ta đi qua dùng thiện với Thác Bạt Luật, ta không từ chối mà vào tẩm điện chờ hắn.

Trên bàn đặt một cuốn sách, ta tùy tay cầm lên không khỏi giật mình. Đó là quyển《 Nam chính tập sự 》cho cha ta tự tay viết.

Nội dung trong sách hướng dẫn cách thức giúp dân chúng an cư lạc nghiệp, những mâu thuẫn xung đột giữa Nam Đường, Bắc Lương và các chư quốc nhỏ xung quanh, cũng đưa ra một ít biện pháp cải cách tình hình khoa cử.

Lúc trước cha ta từng dâng quyển sách này cho Chu Nguyên Dật, mặt ngoài hắn tỏ ra khen ngợi trân trọng, nhưng chỉ một hai ngày sau nó đã xuất hiện trong nhà xí.

Đại tỷ tỷ ta đi tìm Chu Nguyên Dật, hắn lại đang vui chơi trêu đùa các cung nữ.

Vậy mà hôm nay Thác Bạt Luật đã xem quyển sách đó đến mức quăn mép, không biết đã đọc từ bao giờ, đọc trong bao lâu rồi.

Một đoạn trong sách được hắn dùng chu sa khoanh đỏ: "Kẻ thượng vị không nên bảo thủ, không chịu thay đổi việc quân tử. Kẻ mưu trí nói rằng, thượng binh phạt mưu, kì thứ phạt giao, kì thứ phạt binh, kì hạ công thành, dùng lời nói làm kẻ địch bối rối, có thể đạt chiến thắng dễ dàng."

Ta run rẩy xem hết đoạn đó, lại nhớ tới câu nói dối của Thác Bạt Luật đã khiến hai nhà Bùi Lâm rơi vào kết cục tru di cửu tộc, nhớ lại lúc ở trên Thiên Thừa Lâu hắn đã nói “thượng binh phạt mưu, kì thứ phạt giao”.

Hắn đã làm theo sách lược của cha ta, kiên định tiến từng bước một về phía trước.

Hắn không cần một binh một tốt đã khiến cho cả tộc Bùi gia c.h.ế.t sạch không còn một mạng, tàn sát hàng loạt dân chúng trong thành khiến Nam Đường, Nam Chiếu buông bỏ chống cự, tự động dâng sớ thần phục xin hàng.

Ta chậm rãi trả sách về chỗ cũ.

Mũi tên mà cha ta b.ắ.n đi thời chí hướng rộng mở, nhiều năm sau đã ghim thẳng vào trái tim ông.

Toàn bộ người nhà của ông cũng phải trả giá bằng tính mạng.

Chúng ta đều là con cờ trên bàn cờ vận mệnh, chỉ biết tiến về phía trước theo mệnh lệnh. Chỉ có Thác Bạt Luật là nhảy ra khỏi đó, trở thành người cầm cờ.

Lúc Thác Bạt Luật trở về, ta đang chơi đùa với mấy con cá vàng trong ao, con nào con nấy mập tròn khiến người ta cực kỳ yêu thích.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Hắn trông thấy ta, sắc mặt hơi mất tự nhiên một chút: "Nàng vẫn chơi với cá ở đây nãy giờ sao?"

Ta gật đầu: "Ừ, phải."

Dường như hắn thở phào nhẹ nhõm: "Vào trong thôi, bên ngoài gió lớn lắm."

Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế

Ta đi theo sau hắn, đi vào ngôi điện mà vạn người mơ ước kia. Lúc này ta không cần quỳ dưới đất xin tha, không cần bấu móng tay đến vỡ vụn nữa.

Ta phải trở thành người cầm cờ.

26

Ta và Thác Bạt Luật hòa hảo trở lại làm các cung nhân trong Trường An Điện thở phào nhẹ nhõm.

Quan viên trong triều nghị luận rất nhiều, ai cũng cảm thấy nên dâng lên cho Thác Bạt Luật vài vị mỹ nhân tiến cung để ngăn ngừa một yêu nữ như ta độc chiếm trái tim đế vương.

Thế là rất nhiều triều thần đưa con gái mình tiến cung, Thác Bạt Luật không cự tuyệt ai cả. Hắn sắp xếp cho các nàng ở trong những cung điện hoa lệ, nhưng mỗi đêm vẫn đến Trường An Điện của ta.

Các vị danh môn khuê tú đó cũng thường xuyên mắng ta: "Lâm gia sao lại nuôi dạy ra một nữ nhân chuyên dụ dỗ đàn ông như vậy."

"Gần mực thì đen gần đèn thì sáng, chẳng lẽ các ngươi không biết trước đây nàng cũng chuyên hầu hạ đàn ông sao. Có thể sống sót ra khỏi quân doanh Bắc Lương, bản lĩnh cũng không tầm thường đâu."

Ta không tức giận, những lời này đã nghe nhiều rồi, hiện giờ chúng cũng không thể ảnh hưởng đến ta được nữa.

Thác Bạt Luật nghe thấy dứt khoát rút lưỡi các nàng, sau đó ra lệnh cho các nữ tử Nam Đường bị nhốt trong quân doanh có thể về nhà, ai muốn ở lại cứ việc ở lại.

Những lời chê bai ta lập tức im bặt, ai trông thấy ta cũng phải đi đường vòng.

Thỉnh thoảng ta lại nghe những kẻ may mắn chưa bị rút lưỡi đe dọa: "Chờ hoàng hậu trở lại, để xem nàng còn kiêu ngạo với ai."

Không ngờ Phùng Ngọc Nhi chưa trở về, lại có tin truyền rằng nàng đã ngồi lên ghế thái hậu ở phương bắc.

Các con nàng mang huyết mạch chính thống của hoàng tộc Bắc Lương, Phùng gia bất mãn với Thác Bạt Luật nên tự lập ấu đế, ý đồ muốn đoạt lại ngôi vị hoàng đế từ trong tay hắn.

Phùng Ngọc Nhi từng khuyên ta không nên sống quá tỉnh táo. Nhưng nàng thì sao? Rốt cuộc là đang tỉnh táo hay hồ đồ?


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com