Nghiêu Khinh Hàn im lặng một hồi lâu, rồi đột nhiên đứng dậy. Nàng bước xuống khỏi long ỷ, chậm rãi tiến về phía Ngụy Ly. Mỗi bước chân của nàng đều mang theo một áp lực vô hình, khiến những người xung quanh cảm thấy khó thở.
Đến khi Nghiêu Khinh Hàn đứng ngay trước mặt Ngụy Ly, nàng cúi xuống, đôi mắt phượng nhìn thẳng vào mắt hắn. "Ngươi có biết, ngươi là người duy nhất dám nhìn ta như vậy không?" Nàng hỏi, giọng nói thì thầm như gió thoảng.
Ngụy Ly không hề nao núng, hắn vẫn nhìn thẳng vào Nghiêu Khinh Hàn, không hề chớp mắt. "Thần chỉ nhìn sự thật." Hắn đáp.
"Sự thật?" Nghiêu Khinh Hàn nhếch môi cười. "Ngươi cho rằng ngươi biết sự thật sao? Ngươi chỉ là một con ếch ngồi đáy giếng, nhìn trời bằng con mắt hạn hẹp của mình. Ngươi không biết gì về ta, về Thiên Khương, về thế giới này."
"Có lẽ vậy." Ngụy Ly đáp. "Nhưng thần biết, thần không muốn sống trong cái lồng son này. Thần không muốn trở thành một con chim hoàng yến, chỉ biết hót theo ý người khác."
"Vậy ngươi muốn gì?" Nghiêu Khinh Hàn hỏi.
"Thần muốn tự do." Ngụy Ly đáp. "Thần muốn sống cuộc đời của mình, không phải cuộc đời mà người khác áp đặt lên thần."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Nghiêu Khinh Hàn im lặng một hồi lâu, rồi đột nhiên ngửa mặt lên cười lớn. Tiếng cười của nàng vang vọng khắp điện, mang theo sự mỉa mai và châm biếm.
"Ngươi muốn tự do?" Nàng hỏi, giọng điệu đầy chế giễu. "Ngươi nghĩ ngươi có thể có được tự do sao? Ngươi là phu quân của ta, là người của ta. Số phận của ngươi đã được định đoạt kể từ khi ngươi bước chân vào điện này. Ngươi không thể trốn thoát được đâu."
"Cố gắng?" Nghiêu Khinh Hàn lặp lại, rồi lắc đầu. "Ngươi thật ngốc nghếch. Ngươi không hiểu gì về quyền lực, về sự tàn khốc của cuộc sống này. Ngươi sẽ sớm nhận ra rằng, tự do chỉ là một ảo ảnh, một giấc mơ hão huyền."
Nói xong, Nghiêu Khinh Hàn quay lưng bước đi, không hề nhìn lại Ngụy Ly một lần nào nữa. "Đưa bọn họ đến các cung của mình." Nàng ra lệnh cho thái giám đứng bên cạnh. "Còn Ngụy Ly, đưa hắn đến Tĩnh Tâm Các."
Tĩnh Tâm Các là một nơi hẻo lánh trong hoàng cung, vốn là nơi các phi tần bị thất sủng ở. Việc Nghiêu Khinh Hàn đưa Ngụy Ly đến đó khiến mọi người đều hiểu rằng, hắn đã hoàn toàn bị Nữ hoàng ghẻ lạnh. Những nam nhân khác nhìn Ngụy Ly với ánh mắt thương hại và chế giễu, thầm cảm thấy may mắn vì không phải là người bị chọn.
Ngụy Ly không hề quan tâm đến những ánh mắt đó. Hắn im lặng đi theo thái giám đến Tĩnh Tâm Các, trong lòng không hề có chút sợ hãi hay hối hận. Hắn biết rằng, cuộc sống của mình sẽ không dễ dàng, nhưng hắn quyết tâm không khuất phục trước số phận. Hắn sẽ tìm mọi cách để giành lại tự do của mình, dù phải trả giá bằng bất cứ điều gì.
Khi cánh cửa Tĩnh Tâm Các đóng sầm lại sau lưng Ngụy Ly, một cuộc chiến thầm lặng đã bắt đầu. Cuộc chiến giữa một Nữ hoàng quyền lực và một nam nhân kiêu ngạo, giữa sự áp bức và sự phản kháng, giữa lồng son và khát vọng tự do. Ai sẽ là người chiến thắng trong cuộc chiến này? Chỉ có thời gian mới có thể trả lời.