Thiên Kim Giả Gặp Dữ Hoá Lành

Chương 10



 

"Cậu biết gì chứ!" Xung Hòa trừng mắt nhìn hắn, "Điều này chứng tỏ rằng con cá này có tiền đồ vô hạn!" Ánh mắt ông nhìn về phía Lộ Tranh cũng mang theo vài phần thần bí và nghiêm túc, "Cậu có biết… cá chép hóa rồng không?"

 

Lộ Tranh cũng có chút kinh ngạc, "Ý của đạo trưởng là, vận khí của cô ấy trong tương lai vẫn còn cơ hội hóa rồng?"

 

"Không sai." Xung Hòa lắc lư đầu cười nói, "Duyên phận quả thực huyền diệu. Bần đạo vốn tưởng rằng, đời này có thể gặp được một người có vận khí như rồng như cậu, đã là ba kiếp tu hành. Không ngờ lại có thêm một con cá chép hóa rồng."

 

Nhưng nghĩ lại, những người có vận mệnh mạnh mẽ bị sắp đặt tụ lại với nhau, dường như cũng là chuyện đương nhiên.

 

"Có điều…" Xung Hòa trầm ngâm một lát, không nhịn được bĩu môi, "Hai người các cậu, rốt cuộc vận khí là tốt hay xấu đây? Rõ ràng là vận mệnh hiếm có giữa vạn người, lẽ ra phải là thiên chi kiêu tử, vậy mà cả hai đều xảy ra chuyện. Không nói đến cậu, giờ ra vào còn phải dựa vào xe lăn. Còn cô ấy thì bị người khác mượn vận, cái mệnh cá chép hóa rồng này, nói không chừng đã bị hủy hoại rồi."

 

Lộ Tranh nhíu chặt mày, đôi tay đặt trên đầu gối cũng vô thức siết chặt, sắc mặt càng tái nhợt.

 

Xung Hòa lẩm bẩm xong, ngẩng đầu lên nhìn hắn, vội vàng trấn an, "Nhưng cậu cứ yên tâm, dù chỉ là cẩm lý mệnh, với cậu hẳn vẫn là đủ rồi."

 

"Không phải vì chuyện đó." Lộ Tranh nhẹ nhàng lắc đầu, vẻ mặt có chút u sầu, "Tôi chỉ thấy đáng tiếc cho cô ấy. Sinh ra đã bị người khác mượn vận, chưa từng hưởng được một ngày tốt lành, giờ lại…"

 

"Đúng là đáng tiếc thật." Xung Hòa gật đầu, chợt hỏi, "Con gái của Hướng Quân Minh, tôi nhớ không lầm thì tuổi vẫn còn nhỏ mà nhỉ?"

 

"Mười tám." Lộ Tranh đáp, "Tối nay chính là tiệc sinh nhật của cô ấy."

 

Xung Hòa giật mình vì con số này, "Cậu nói cô ấy sinh ra đã bị mượn vận, vậy chẳng phải cũng là mười tám năm trước?"

 

Lộ Tranh cũng sững sờ một chút, sắc mặt lạnh xuống, trầm giọng nói, "Đúng vậy, quá trùng hợp."

 

"Tôi sẽ đi điều tra chuyện này." Xung Hòa nghiêm túc nói, "Mượn vận là loại cấm thuật, không phải người có đạo pháp cao thâm thì không thể thi triển. Hơn nữa lại là mười tám năm trước, phạm vi không lớn, hẳn có thể tìm ra manh mối. Nói không chừng, hai tai họa của hai người thật sự có liên quan đến nhau."

 

"Làm phiền đạo trưởng." Lộ Tranh nói.

 

Xung Hòa phất tay, rồi lại nhìn hắn hỏi, "Lại nói, cậu còn chưa kể, chỉ là đi dự tiệc sinh nhật, sao lại tiêu hao nhiều sức lực đến vậy?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Ngón tay Lộ Tranh khẽ động, mở một cơ quan nhỏ trên xe lăn ra, lấy ra một gói vải nhỏ. Xung Hòa trông thấy có chút quen mắt, đến khi Lộ Tranh hoàn toàn mở ra, ông mới nhận ra đó là khăn tay trang trí trong túi n.g.ự.c hắn.

 

Bên trong khăn tay bọc vài mảnh tinh thể vỡ, cùng một đoạn kim loại nhỏ. Lộ Tranh nâng chúng lên, đưa đến trước mặt Xung Hòa, "Đạo trưởng, xin hãy xem qua."

 

"Đây là…" Sắc mặt Xung Hòa nghiêm túc hơn, đưa tay nhón lấy đoạn kim loại, "Sát khí?"

 

"Không sai." Lộ Tranh hơi gật đầu, vẻ mặt lạnh lùng, "Kẻ mượn vận kia lòng tham không đáy, còn muốn hoàn toàn đoạt lấy vận khí của Hướng tiểu thư, nên đã sắp đặt một sự cố tại bữa tiệc. Khi cô ấy đang phát biểu trên sân khấu, chiếc đèn chùm đã rơi xuống đúng lúc đó."

 

"Cậu đã dùng sức mạnh của mình để tạm thời giữ chiếc đèn lại?" Xung Hòa chợt hiểu ra.

 

Lộ Tranh vốn có thiên phú trong đạo pháp, lại được vận khí bảo hộ, thực lực thật sự cũng không dưới ông. Trước đó, ông vẫn còn nghĩ, rốt cuộc là loại đấu pháp gì có thể khiến người này tiêu hao hết sức lực? Nếu chỉ là sát khí, đối với Lộ Tranh mà nói, chẳng đáng lo ngại. Nhưng nếu phải dùng luồng "khí" vô hình để kéo một chiếc đèn chùm nặng mấy chục cân, dù chỉ trong giây lát, mức tiêu hao cũng không thể tưởng tượng.

 

Nghĩ đến tình huống nguy hiểm khi đó, Xung Hòa không khỏi tức giận, "Rốt cuộc là ai, mười tám năm trước đã ra tay với một đứa trẻ sơ sinh, mười tám năm sau lại còn muốn lấy mạng người ta?"

 

Không trách được. Không trách được mười tám năm trước, khi ông bói quẻ cho Lộ Tranh, rõ ràng quẻ tượng cho thấy một đường sinh cơ, thế nhưng bọn họ đã tìm kiếm suốt mười tám năm, không biết đã hao tổn bao nhiêu tâm sức, chịu bao nhiêu khổ cực, bao lần hy vọng rồi lại tuyệt vọng. Hóa ra…

 

Hóa ra là vì vận mệnh của người tượng trưng cho đường sinh cơ đó… cũng đã bị người khác thay đổi!

 

Nghe vậy, khuôn mặt vốn lạnh lùng của Lộ Tranh thoáng hiện lên một tia giễu cợt, "Tiệc sinh nhật do chính nhà họ Hướng tổ chức, ngoài họ ra, còn ai có thể động tay động chân?"

 

Xung Hòa lập tức hít một hơi lạnh.

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.

 

Khách sạn Tinh Quang

 

Vợ chồng Hướng Quân Minh sau khi bị Lộ Tranh điểm mặt gọi tên đã nhiều lần cam đoan với quản lý khách sạn rằng bọn họ tuyệt đối sẽ không báo cảnh sát, phải trấn an hồi lâu mới tiễn được người đi. Khi quay lại phòng nghỉ tạm thời, hai người mỗi người chọn một chỗ ngồi xuống, không nhịn được mà cùng thở dài một hơi mệt mỏi.

 

Ở trạng thái này, bất cứ thứ gì lọt vào mắt họ cũng thấy chướng tai gai mắt. Ngay cả tiếng thở dài của đối phương cũng chỉ khiến họ thêm bực bội.