"Cứ lấy đi, tôi còn nhiều mà." Thiến Thiến nói, "Hôm nay nhờ có các cậu giúp đỡ tôi, nếu không lấy, chẳng phải coi thường tôi sao?"
Vừa nói, ánh mắt lại lướt qua ba người, mang theo chút thách thức.
Ba cô gái nhóm Hướng Tình nhìn nhau, có chút cạn lời. Đây là đang cố tình làm màu trước mặt họ, muốn họ tiếc nuối vì đã bỏ lỡ món quà của cô ta sao?
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Không muốn dính vào mấy chuyện rắc rối này, ba người họ liền nhanh chóng xếp hàng rửa mặt, sau đó trèo lên giường, kéo rèm lại, không quan tâm chuyện bên ngoài nữa.
Hướng Tình thở phào nhẹ nhõm, nằm xuống giường, lúc này mới phát hiện bên cạnh gối có một hộp quà màu xanh. Cô ngẩn ra một chút, rồi mới nhớ ra, đây là món quà nhập học mà Lộ Tranh tặng. Chỉ là khi về ký túc xá, một là lòng cô vẫn còn d.a.o động vì khoảnh khắc chia tay, hai là bị đủ thứ trò của Thiến Thiến làm nhiễu loạn, nên sau khi đặt hộp xuống liền quên mất.
Hộp quà được gói theo một cách đặc biệt, không dùng băng dính, chỉ gấp giấy gói thật ngay ngắn, cuối cùng cố định bằng một dải ruy băng, nên rất dễ mở.
Bên trong là một con chim bông, được làm rất tinh xảo, thậm chí lông vũ trên người nó trông cũng rất thật. Không biết đây là loài chim gì, mà chiếc đuôi rất dài, toàn thân phủ một màu xanh lam thuần khiết nhưng hơi trầm, giữa các bộ phận lại có sự chuyển sắc đậm nhạt, dưới ánh đèn phản chiếu ánh sáng mờ nhạt, trông vô cùng lộng lẫy.
Trong hộp còn có một tấm thiệp, là nét chữ của Lộ Tranh.
Anh viết: "Biển rộng mặc cá lội, trời cao tùy chim bay."
Hướng Tình không nhịn được mỉm cười. Chim, tất nhiên là con chim trước mặt này, còn cá, đương nhiên là chỉ khí vận của cô.
"Lộ Tranh thể hiện vẻ luyến tiếc đến thế, nhưng quà tặng lại mang ý nghĩa như vậy, thật là…
Hướng Tình dựa vào gối,cảm thấy một niềm vui khẽ len lỏi trong lòng. Vì chẳng biết chia sẻ với ai, cô dứt khoát thu nhỏ con Kim Long tượng trưng cho vận khí của mình lại, rồi đặt nó cạnh con chim nhỏ."
Nhìn kỹ một chút, cô mới phát hiện ra, trên mình con chim bông lại có một tầng ánh sáng tím mờ nhạt.
Đó là... ánh sáng của pháp khí!
Con chim bông này thực sự là một pháp khí sao? Hơn nữa, màu tím lại chính là màu của khí vận của Lộ Tranh. Có khi nào đây là pháp khí mà chính tay anh ấy chế tạo không?
Hướng Tình vừa kinh ngạc vừa vui sướng, lập tức ngồi dậy, lật qua lật lại con chim nhỏ để nghiên cứu. Nhưng cuối cùng cô vẫn không thể nào đoán được công dụng của pháp khí này. Cô đành chụp một tấm ảnh rồi gửi cho Lộ Tranh: "Món quà rất đẹp, nhưng em không nhìn ra đây là pháp khí gì."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Lộ Tranh trả lời rất nhanh, nhanh đến mức khiến Hướng Tình có một loại ảo giác, như thể Lộ Tranh đang ở ngay trong điện thoại của cô, luôn sẵn sàng đáp lại lời gọi của cô bất cứ lúc nào.
Gần như ngay khi tin nhắn vừa gửi đi, trạng thái bên trên liền hiện lên "đang nhập tin nhắn".
Rất nhanh sau đó, anh nhắn lại: "Nó có thể đổi màu."
Hả? Hướng Tình lập tức cúi đầu nhìn con chim bông trong tay, rồi kinh ngạc phát hiện, ngay trong khoảnh khắc ấy, màu xanh thẫm trầm lắng ban đầu của nó dần dần chuyển thành một sắc hồng nhạt mềm mại, giống như cánh hoa khẽ nở trong ánh nắng xuân rực rỡ tháng Ba.
Cô không kìm được mà mỉm cười, dùng đầu ngón tay chạm nhẹ vào đầu con chim nhỏ, cảm giác vô cùng kỳ diệu.
Trước đây, khi cô tặng cho Lộ Tranh một con búp bê cầu nắng, cô có thể nhận ra rằng anh không mấy đồng tình với việc chế tạo một pháp khí chỉ có giá trị trưng bày, chẳng có tác dụng gì, những thứ như thế căn bản không thể được gọi là pháp khí!
Thế nhưng, khi chuyển nhà, anh vẫn đích thân trèo thang lấy xuống, mang theo bên mình.
Bây giờ, Lộ Tranh thậm chí còn tự mình tạo ra một món đồ tương tự, rồi tặng nó cho cô.
Hướng Tình bỗng có cảm giác như một đứa trẻ tinh nghịch được người lớn dung túng, nuông chiều.
Một kiểu thiên vị rõ ràng, không cần che giấu.
Bộ lông của con chim nhỏ mềm mịn vô cùng, chạm vào có cảm giác rất dễ chịu. Nếu đây là một con chim thật, Hướng Tình hẳn sẽ không dám dùng sức, sợ làm nó đau. Nhưng vì là pháp khí, nên cô chẳng cần lo lắng, thoải mái nhào nặn nó một hồi lâu, mãi sau mới nhớ ra phải hỏi Lộ Tranh: "Màu sắc này thay đổi như thế nào vậy?"
Giống như búp bê cầu nắng được sử dụng pháp theo dõi nhiệt độ và độ ẩm, nên có thể dự báo thời tiết. Mà sự thay đổi màu sắc của con chim này chắc chắn cũng liên quan đến một chỉ số nào đó, nhưng nhất thời Hướng Tình không nghĩ ra được.
Lộ Tranh cúi đầu nhìn màn hình hồi lâu, rồi mới khẽ cử động ngón tay, trả lời hai chữ: "Em đoán xem."
Anh không phải cố tình ra vẻ thần bí, chỉ là chuyện này hơi khó mở lời mà thôi. Thực tế, dù chính anh đã tự tay chế tạo ra pháp khí này, cũng chính anh chọn trận pháp khắc vào nó, nhưng đến tận bây giờ, bản thân Lộ Tranh vẫn chưa hoàn toàn chấp nhận được điều đó.
Anh hiếm khi nào để bản thân làm theo ý muốn một cách tùy hứng như vậy, nên không tránh khỏi có chút thấp thỏm.