Thiên Kim Giả Gặp Dữ Hoá Lành

Chương 228



 

Lộ Tranh ngước lên nhìn cô một cái, suy nghĩ một chút rồi quyết định không giấu, xoay màn hình điện thoại lại cho cô xem, để lộ album ảnh, rồi giải thích về vấn đề nan giải của mình: hai ngày qua, anh đã tích lũy quá nhiều tư liệu, đến mức không biết nên đăng cái nào trước.

 

Hướng Tình thực ra cũng không rõ anh đã chụp những gì, nên lập tức tò mò lật xem.

 

Ngoài bức ảnh chiếc đồng hồ vừa chụp, và những bức ảnh nhẫn đôi mà chắc chắn anh đã chụp, cô phát hiện ra anh còn lén chụp rất nhiều ảnh của cô khi cô đang ngủ.

 

Nhưng thấy mình trong ảnh được chụp rất đẹp, nên cô cũng không tính toán nhiều, hào phóng bỏ qua.

 

Lật xem một hồi, động tác của Hướng Tình bỗng dừng lại.

 

Bức ảnh trước mắt có lẽ được chụp khi họ đi bắt hải sản. Đây là một bức ảnh không có người, chỉ ghi lại dấu chân trên bãi cát, nơi vừa bị thủy triều nhấn chìm rồi rút đi. Hai hàng dấu chân kéo dài về phía xa, không có bất kỳ ai xuất hiện trong khung hình, nhưng chính điều đó lại khiến bức ảnh trở nên hàm súc và sâu lắng, đọng lại dư vị khó quên.

 

Hướng Tình ngắm nhìn bức ảnh một lúc, rồi nói: "Đăng tấm này đi."

 

"Tấm nào?" Lộ Tranh ghé mắt nhìn một cái, nhưng không nói gì, dường như không quá hài lòng.

 

Hướng Tình bật cười khi thấy thái độ của anh, cô rút điện thoại của mình ra, cũng mở album ảnh và tìm một bức, rồi đưa cho anh xem, vừa cười vừa nói:

 

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.

"Anh đăng tấm đó, em đăng tấm này, được không?"

 

Lộ Tranh nhìn màn hình điện thoại của cô, khẽ sững lại. Bức ảnh này không biết được chụp từ khi nào, cũng là hai hàng dấu chân kéo dài vào xa xăm, nhưng không phải in trên bãi cát, mà là trên nền tuyết trắng.

 

Nếu một bức ảnh đơn lẻ có phần kín đáo, thì khi hai bức ảnh đặt cạnh nhau, mọi ẩn ý liền trở thành lời tuyên bố rõ ràng.

 

"Được." Lộ Tranh đồng ý không chút do dự.

 

Anh mở WeChat, nhấn vào mục đăng bài, vừa chỉnh sửa nội dung, vừa như vô tình hỏi: "Có muốn đổi ảnh đại diện luôn không?"

 

"Được thôi," Hướng Tình cũng rất dứt khoát. Dù sao đây là để khiến Lộ Tranh vui, nên cô không ngần ngại đồng ý yêu cầu nhỏ này. Không chỉ đáp ứng, mà còn phải khiến anh hài lòng gấp đôi, "Hay là đổi sang ảnh hai ta nắm tay nhau đi?"

 

Bức ảnh "nắm tay" đương nhiên chính là bức ảnh mà cả hai cùng đeo nhẫn đôi. Lời đề nghị này quả thật trúng ngay tâm ý của Lộ Tranh. Anh lập tức thoát khỏi trang đăng bài, gửi ảnh cho Hướng Tình trước, sau đó mới vào phần cài đặt để thay đổi ảnh đại diện.

 

Đợi anh đổi xong, quay lại trang chính của WeChat, thì ngay lập tức nhìn thấy bài đăng mới nhất của Hướng Tình.

 

Ngoài bức ảnh, cô còn kèm theo một dòng trạng thái:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Hướng Tình: Từ tuyết trắng đến bạc đầu. 【Ảnh đính kèm】

 

Lộ Tranh nhìn dòng chữ ấy, trầm ngâm trong chốc lát, rồi đặt tay lên màn hình, gõ nhẹ vài chữ. Rất nhanh sau đó, một bài đăng mới liền xuất hiện ngay bên cạnh bài của Hướng Tình.

 

Lộ Tranh: Từ bình minh đến hoàng hôn. 【Ảnh đính kèm】

 

Vì là đi nghỉ dưỡng, thực ra Lộ Tranh cũng đã chuẩn bị sẵn khá nhiều hoạt động thú vị, chỉ là trước đó anh không dành tâm trí cho chúng mà thôi.

 

Bây giờ cầu hôn đã thành công, tâm nguyện đã hoàn thành, anh chính thức bước vào trạng thái kỳ nghỉ, nên những kế hoạch đó cuối cùng cũng có cơ hội được thực hiện.

 

Bơi lội, lặn biển, lướt sóng, mô tô nước, thậm chí là lái thuyền ra xa để câu cá và đ.á.n.h bắt… Họ gần như đã thử qua mọi hoạt động có thể chơi ở vùng biển này. Có những thứ chỉ mang tính trải nghiệm, thử một lần cho biết rồi thôi, nhưng cũng có những thứ Hướng Tình đặc biệt yêu thích, liền trở thành hoạt động cố định.

 

Ví dụ như lặn biển.

 

Mặc dù họ không lặn quá sâu, nhưng hệ sinh thái dưới đáy đại dương vẫn vô cùng rực rỡ và kỳ diệu, đẹp đến mức như một giấc mơ, khiến Hướng Tình thực sự rung động.

 

Trước đây cô cũng từng thấy những cảnh tượng này trên các chương trình truyền hình, nhưng cảm giác tận mắt chứng kiến lại là điều mà dù xem qua màn hình bao nhiêu lần cũng không thể nào cảm nhận được.

 

Nghe cô cảm thán như vậy, Lộ Tranh dứt khoát mời một nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp ghi lại những khoảnh khắc dưới nước, giúp cô chụp lại rất nhiều ảnh và video.

 

Hướng Tình không quá thích khoe những thứ này, nhưng suốt cả kỳ nghỉ, cô vẫn đăng không ít ảnh lên trang cá nhân.

 

Thế là, không chỉ những người thân thiết nhất là Tiểu Dao và hai cô bạn cùng phòng tích cực nhắn tin hỏi thăm, bày tỏ sự ghen tị với kỳ nghỉ nhàn nhã và phong phú của cô, mà ngay cả một số bạn học trong lớp cũng gửi tin nhắn, mập mờ dò hỏi. Nhưng Hướng Tình chỉ mỉm cười lấp lửng cho qua chuyện.

 

Thời gian vui vẻ luôn trôi qua rất nhanh, chớp mắt đã đến Tết Nguyên Đán.

 

Hai người bàn bạc một chút, cuối cùng quyết định trở về Diệp Thành đón Tết.

 

Dù trong nhà chẳng còn ai, nhưng vẫn có nhiều mối quan hệ cần qua lại, hơn nữa không khí Tết trên đảo chắc chắn không thể nào so sánh được với trong nước.

 

Tết thì phải ra dáng Tết.

 

Nếu như năm ngoái, cả hai vẫn còn có chút đơn độc trong dịp lễ này, thì năm nay, khi tình cảm đã có bước tiến triển, cảm giác đón Tết cũng không còn như trước nữa. Thái độ của họ với ngày lễ này, đương nhiên cũng thay đổi theo.