Vừa xuống máy bay, trợ lý Trương đã lái xe đến đón, đi cùng còn có vài người khác.
Bỏ đi lâu như vậy, dù có thể làm việc từ xa, nhưng bên phía Lộ Tranh vẫn còn nhiều công việc tồn đọng cần xử lý, vì thế những người cần có mặt cũng đều đến cả.
Thấy vậy, Hướng Tình dứt khoát tự ngồi một xe riêng, nhường không gian cho họ.
Lộ Tranh cũng không phản đối. Vừa lên xe, anh đã vén tay áo, liếc nhìn đồng hồ.
Nếu là trước đây, có lẽ những người đi cùng sẽ chẳng ai hiểu được anh đang nghĩ gì. Nhưng từ khi anh bắt đầu lộ ra dấu hiệu của một "kẻ si tình" đến nay, đã nửa năm trôi qua.
Vì tình yêu, Lộ Tranh đã có những điều chỉnh lớn trong công việc, hơn nữa, trong suốt nửa năm qua, số lần anh khoe khoang tình cảm trên mạng xã hội cũng không hề ít. Vậy nên, khi anh có hành động khác thường như thế, mọi người lập tức đồng loạt dồn ánh mắt vào cổ tay anh.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Chẳng mất quá nhiều thời gian để đoán ra chiếc đồng hồ này là ai tặng.
Thế là cả xe nhanh chóng vang lên một tràng khen ngợi.
Họ cũng không phải chỉ nói cho có lệ, vì mẫu thiết kế của chiếc đồng hồ thực sự rất tinh tế và sang trọng, hoàn toàn phù hợp với khí chất của Lộ Tranh.
Lộ Tranh hiển nhiên rất hài lòng, tâm trạng càng lúc càng thư thái.
Nhưng người tính vẫn không bằng trời tính, cuối cùng người giành chiến thắng trong cuộc đua lấy lòng này lại chính là trợ lý Trương. Anh ta không tranh giành cơ hội tâng bốc như những người khác, mà đợi đến khi mọi người gần như đã nói hết lời, mới thong thả mỉm cười, chậm rãi buông một câu: "Vỏ đồng hồ là từ vỏ sò đúng không? Tôi đoán chắc là có ý chơi chữ, ngụ ý ‘một đời bên nhau’."
Nghe vậy, biểu cảm của Lộ Tranh lập tức bừng sáng, nói rằng trông anh như thể đang nở hoa trong lòng cũng không ngoa, ánh mắt nhìn trợ lý Trương cũng mang theo vài phần tán thưởng.
Trợ lý Trương chỉ khẽ cười nhạt, tỏ vẻ khiêm tốn, nhưng vẫn tranh thủ lúc sếp đang vui vẻ, nhanh chóng đưa tài liệu trong tay ra.
Tâm trạng Lộ Tranh tốt, dù phải tạm xa Hướng Tình và bận rộn xử lý công việc suốt chặng đường, anh cũng chẳng hề cáu gắt mà ngược lại, hiệu suất còn đặc biệt cao. Trên xe, anh đã giải quyết gần như toàn bộ công việc tồn đọng, chỉ còn một số việc phức tạp cần họp bàn thêm.
Vì vậy, khi xe về đến biệt thự Thuỷ Ngạn, những người đi theo đều lập tức tản ra.
"Sao nhanh vậy?" Hướng Tình có chút kinh ngạc.
"Đều không phải chuyện lớn, chỉ cần làm thủ tục thôi." Lộ Tranh nắm lấy tay cô, nhẹ nhàng nói: "Đi nào, vào nhà thôi."
Từ khi người trong gia đình ngầm hiểu về mối quan hệ của hai người, Lộ Tranh cũng chẳng còn ý định che giấu. Dù những hành động quá thân mật thì không tiện làm, nhưng chuyện nắm tay thế này, Hướng Tình cũng không từ chối.
Vào đến phòng, hành lý được nhân viên mang đi sắp xếp, còn Hướng Tình thì thoải mái ngả lưng xuống sofa.
Dù suốt hành trình toàn đi máy bay và xe riêng, tiện nghi hơn nhiều so với phương tiện công cộng, nhưng đến lúc thư giãn, cô vẫn cảm thấy có chút mệt mỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
"Quả nhiên, ở nhà vẫn là tuyệt nhất." Cô điều chỉnh tư thế, cảm thán.
Thế giới bên ngoài rất rộng lớn và thú vị, nhưng mỗi khi đi xa rồi trở về, mới nhận ra, cảm giác thư thái và thoải mái mà ngôi nhà mang lại là không gì có thể thay thế.
Lộ Tranh ngồi xuống bên cạnh, giơ tay vuốt nhẹ má cô, nói: "Hai ngày tới nghỉ ngơi thật tốt đi, qua Tết sẽ lại bận rộn đấy."
…
Bản thân việc đón Tết không phải là điều khiến Hướng Tình bận rộn, vì nhà có rất nhiều nhân viên lo liệu.
Nhưng có một số việc, cô vẫn phải tự mình làm.
Ví dụ như gặp gỡ Tiểu Dao, đến nhà họ Long ăn bữa cơm đoàn viên, đi chùa Trường Ninh dâng hương, và cùng Lộ Tranh ghé thăm Thượng Thanh phái.
Ngoài những cuộc gặp gỡ bắt buộc trong dịp Tết, thì lý do chính vẫn là vì tất cả những người này đều rất quan tâm đến tình trạng hiện tại của cô, đặc biệt là chuyện tình cảm. Bây giờ khi mối quan hệ giữa cô và Lộ Tranh đã ổn định, cũng nên có một lời giải thích.
Cũng chính vì vậy, một người vốn không thích xã giao như Lộ Tranh lại rất háo hức với những chuyện này.
Tuy nhiên, Hướng Tình lại không có ý định đưa anh theo.
Thời gian gặp Tiểu Dao được sắp xếp trước Tết. Trước khi ra ngoài, Hướng Tình thấy Lộ Tranh cũng thay đồ, liền có chút ngạc nhiên nói: "Anh cũng đi cùng em sao? Không cần đến mức đó chứ?"
"Sao lại không cần?" Lộ Tranh hỏi ngược lại.
"Em thấy hơi kỳ lạ, có vẻ quá trang trọng." Hướng Tình suy nghĩ một chút rồi nói.
Mặc dù chuyện này Tiểu Dao đã biết từ lâu, nhưng chính vì biết từ lâu rồi, nên việc đặc biệt dẫn người theo để giới thiệu có vẻ không cần thiết lắm.
Lộ Tranh không nói gì nữa, chỉ nhìn cô bằng ánh mắt đầy u oán.
Hướng Tình lập tức tự kiểm điểm, cảm thấy mình có hơi quá đáng không? Cuối cùng, cô chỉ đành chịu thua, nói: "Được rồi, đi thì đi! Dù sao Tiểu Dao cũng réo gọi anh mời ăn từ lâu rồi."
"Nếu đã mời cô ấy, vậy có phải sau này còn phải mời cả các bạn cùng phòng của em nữa không?" Lộ Tranh hỏi.
Hướng Tình sững người: "Anh ngay cả chuyện này cũng biết sao?"
Lộ Tranh khẽ cười một cái.