Thiên Kim Giả Gặp Dữ Hoá Lành

Chương 236



 

Thấy cô nhíu chặt mày suy nghĩ, Lộ Tranh ngồi bên cạnh cũng không khỏi lo lắng. Nhưng lần này, đúng là vấn đề vượt ngoài lĩnh vực của anh, chẳng thể đưa ra ý kiến gì hữu ích. Mấy lời an ủi nhạt nhẽo nếu nói ra cũng chẳng có tác dụng, chi bằng không nói còn hơn.

 

Hai người cứ yên lặng như vậy một lúc lâu. Xe chạy một quãng xa, mãi đến khi Hướng Tình hoàn hồn, cô mới ngạc nhiên hỏi: "Sao anh im lặng thế, đang nghĩ gì vậy?"

 

Lộ Tranh cũng không muốn chọc vào chuyện cô đang phiền não, liền thuận miệng nói: "Anh đang nghĩ xem ba mẹ em cho bao lì xì lớn cỡ nào."

 

"Nói đến chuyện này… lúc em xem Long Thiên Tuyết múa, mọi người đã nói gì ngoài đó vậy?" Hướng Tình tò mò hỏi.

 

"Không nói gì cả." Lộ Tranh trả lời thật.

 

Hướng Tình không tin: "Không nói gì mà họ lại đột nhiên lì xì cho anh à?"

 

Rõ ràng, dù Long Chấn Quốc và Phùng Tuyết Phi không nói thẳng, nhưng tất cả mọi người đều hiểu ý nghĩa của bao lì xì đó.

 

Nhắc đến chuyện này, tâm trạng của Lộ Tranh không thể không tốt lên. Anh vô thức nở nụ cười, giọng nói mềm mại hơn hẳn: "Có lẽ là yêu ai yêu cả đường đi chăng."

 

Hiểu biết giữa họ với nhau còn rất hạn chế, tất cả thiện ý mà Long Chấn Quốc và Phùng Tuyết Phi dành cho anh, hiển nhiên đều xuất phát từ Hướng Tình.

 

Hướng Tình suy nghĩ một lúc, rồi chấp nhận lời giải thích này. Việc Long Chấn Quốc và Phùng Tuyết Phi lựa chọn tôn trọng quyết định của cô, xét trên mối quan hệ của họ, đây là kết quả tốt nhất. Như vậy, không ai cảm thấy áp lực, mọi người đều thoải mái hơn.

 

Bây giờ người nhà của Hướng Tình đã gặp mặt, tiếp theo đương nhiên là đến lượt Lộ Tranh giới thiệu cô với gia đình của mình.

 

Không phải những người của nhà họ Lộ, mà là người của Thượng Thanh phái. Dù Lộ Tranh không ở đó quá lâu, ngoài Xung Hòa đạo trưởng thì cũng không quá thân thiết với ai, nhưng đối với anh, nơi đó vẫn là nơi giống "nhà" hơn bất cứ nơi nào khác.

 

Lộ Tranh từ lâu đã muốn dẫn Hướng Tình đến xem thử, không ngờ đến lúc thực sự lên đường, hai người đã là một đôi.

 

"Chuyện này anh cũng từng nghĩ qua sao?" Ngồi trên máy bay, Hướng Tình trêu chọc hỏi Lộ Tranh.

 

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.

Chưa đợi anh trả lời, cô đã tự mình đáp: "Ồ, nhớ ra rồi, có đó… Một người nào đó còn lừa em rằng dâu tằm ở Thượng Thanh phái rất ngon."

 

"Anh không lừa em." Lộ Tranh nghiêm túc nói.

 

"Thế thì phải làm sao đây, mùa này không có dâu tằm." Hướng Tình cố tình đáp, "Ngon hay không, chẳng phải chỉ có anh nói mới tính sao?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Lộ Tranh không chút do dự trả lời: "Đợi đến mùa dâu tằm chín, chúng ta lại đến."

 

Ha, muốn dụ cô đến lần nữa chứ gì? Hướng Tình dùng ánh mắt "em nhìn thấu anh rồi" nhìn anh, nhìn một lúc, lại tự mình bật cười, cười đến mức nghiêng người dựa vào lòng anh: "Em thật sự không thể tưởng tượng cảnh anh trèo cây hái dâu tằm."

 

Nghe vậy, nét mặt Lộ Tranh không khỏi hiện lên vẻ hoài niệm: "Không cần trèo, dâu tằm sẽ tự rơi xuống."

 

Hướng Tình nhìn anh, trong lòng chợt nghĩ, có lẽ vị ngọt của những quả dâu tằm ấy chính là ánh sáng duy nhất trong ký ức của anh suốt những năm qua. Cũng chẳng trách anh luôn ghi nhớ và muốn chia sẻ với cô.

 

Nghĩ vậy, cô đưa tay vỗ nhẹ cánh tay anh, dịu dàng nói: "Sau này… chúng ta sẽ thường xuyên về thăm sư phụ."

 

"Bao lâu một lần?" Lộ Tranh hỏi lại.

 

"Anh sắp xếp đi, được chưa?" Hướng Tình nhượng bộ, "Chỉ cần em có thời gian là được."

 

Lộ Tranh lập tức nói: "Vậy đợi đến mùa dâu tằm năm nay."

 

Thấy anh vẫn cố chấp với chuyện dâu tằm, Hướng Tình cũng không phản đối. Dù sao cô cũng phải đi học, nhưng tính thời gian dâu tằm chín, đúng vào dịp nghỉ lễ Lao động, coi như đi du lịch cũng không tệ. Người khác còn phải trả tiền để đi hái trái cây ở các trang trại sinh thái, còn cô chỉ cần đứng dưới cây là dâu sẽ tự rơi xuống.

 

Trong đầu cô bất giác tưởng tượng cảnh "mưa dâu tằm", không ngờ lại cảm thấy có chút mong chờ.

 

Cây dâu tằm cổ thụ được xem như bảo vật trấn phái của Thượng Thanh phái, Hướng Tình chưa từng tận mắt nhìn thấy nhưng đã ngưỡng mộ từ lâu. Không chỉ vì những lời mô tả của Lộ Tranh, hay những bức ảnh mà cô đã xem qua, mà còn bởi vì pháp môn quán tưởng mà cô tu luyện cũng chính là dựa vào cây dâu này.

 

Vậy nên khi gặp cây dâu tằm cổ này lần đầu tiên, cô lập tức cảm thấy vô cùng thân thuộc.

 

Giống như cô đã từng lang thang giữa những cành lá của cây cổ thụ này, quan sát linh khí nhân gian, lĩnh hội những điều kỳ diệu của vũ trụ.

 

Không kiềm được, cô tiến lên, đặt tay lên thân cây đã rỗng một nửa. Điều kỳ lạ là, dù cây trông có vẻ đã già cỗi, nhưng Hướng Tình lại có thể cảm nhận được một sức sống mãnh liệt từ nó, như thể sinh và tử đang hòa làm một trên thân cây này.

 

Trạng thái đó vô tình chạm đến một số nghi vấn trong lòng cô bấy lâu nay, khiến cô rơi vào một khoảnh khắc "đốn ngộ" ngắn ngủi.

 

Tiểu đạo sĩ dẫn đường và Xung Hoà đạo trưởng mới đến cũng không giấu được vẻ kinh ngạc.