Thiên Kim Huyền Học Lại Đi Livestream Bốc Gạch

Chương 46



"Tôi nói phần mộ tổ tiên nhà ông sập. Cha ông mất ba mươi năm trước, tính đến nay, đúng là tám mươi sáu tuổi."

Lê Kiến Mộc bình tĩnh nhìn thẳng vào ông ta, giọng điệu chắc nịch:

"Mà hôm nay, phần mộ tổ tiên nhà ông bị sập. Bao gồm cả phần mộ của cha ông. Như vậy, cũng xem như một đạo kiếp nạn."

Nói xong, cô thoáng dừng lại, ánh mắt sắc bén:

"Chẳng qua, vị Huyền Sư mà cha ông gặp năm đó, chắc chắn không phải người tốt."

Ánh mắt ông chủ lóe lên, rõ ràng có chút d.a.o động. Nhưng chỉ giây lát sau, ông ta lại cười nhạt:

"Ha, tôi thấy cô chỉ đang dọa người thôi. Mộ tổ tiên nhà tôi ở trong thôn, cách nhà bác cả tôi không xa. Tháng trước vừa mới tu sửa xong, làm sao có thể sập?"

Lê Kiến Mộc không tỏ thái độ gì, chỉ nhàn nhạt đáp:

"Nếu không tin, ông có thể gọi điện hỏi thử người nhà xem sao."

Ông chủ nhíu mày, nhìn thái độ chắc chắn của cô, trong lòng vô thức dâng lên cảm giác bất an.

Đang định quay đầu tìm điện thoại, bỗng nhiên, một người phụ nữ từ trong cửa hàng bước ra, sắc mặt có chút vội vàng.

"Lão Trương, bác cả gọi điện tới! Nói là phần mộ tổ tiên nhà mình có chuyện, bảo chúng ta ngày mai về xem sao!"

Ông chủ đứng sững tại chỗ, vẻ mặt đầy khiếp sợ. Ông ta cứng ngắc quay đầu nhìn về phía Lê Kiến Mộc, nhất thời không nói nên lời.

Cô khẽ cong khóe môi, chỉ cười nhạt.

Năm phút sau.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

Trong gian trà nước phía sau cửa hàng nhang đèn, Lê Kiến Mộc ngồi đối diện ông chủ, trước mặt là chén trà nóng vừa được rót đầy.

Ông chủ họ Trương, tên Trương Siêu, năm nay hơn bốn mươi tuổi.

Thuở nhỏ, cha đột ngột qua đời, mẹ lại bệnh nặng, gia sản bị gạt sạch bởi một gã Huyền Sư, khiến ông ta rơi vào cảnh khốn đốn suốt nhiều năm.

Cũng bởi vậy, ông ta căm ghét huyền học, căm ghét tất cả những kẻ tự xưng Huyền Sư.

Cho dù Lê Kiến Mộc vừa nói trúng phóc chuyện phần mộ tổ tiên nhà mình bị sập, Trương Siêu vẫn không hoàn toàn tin tưởng. Trong đầu ông ta lập tức dấy lên vô số suy nghĩ—liệu có phải cô gái này đã bày trò từ trước? Hay giống như mấy Huyền Sư từng đến đây, cố tình dựng chuyện để lừa tiền?

Ánh mắt Trương Siêu hơi nheo lại, cẩn thận quan sát Lê Kiến Mộc.

“Cô vừa nói phần mộ tổ tiên nhà chúng tôi bị sập, vậy có thể tính ra vì sao không?”

Lê Kiến Mộc không hề để tâm đến sự dò xét của đối phương, chỉ thản nhiên đáp:

“Thật ra mà nói, phần mộ đó không phải tự sập mà là bị người ta đào. Nói chính xác hơn, tổ tiên nhà ông bị người ta cố ý phá hủy mộ phần. Người ra tay không phải vô tình, mục tiêu chính là ông.”

Trương Siêu thoáng sững người, sắc mặt dần trở nên nghiêm trọng. Khóe miệng ông ta giật giật, nhưng vẫn gượng gạo cười nhạt:

“Chuyện này không thể nào. Phải có thù sâu cỡ nào mới làm ra loại chuyện thất đức như thế? Tôi không có kẻ thù như vậy.”

Các tình yêu ơi, mình có lên bộ nam chủ mới, truyện nằm trong top Qidian Trung Quốc. Mong các tình yêu ủng hộ thể loại mới nha ^^

Lê Kiến Mộc khẽ mỉm cười.

“Ông chủ Trương, ông thử nghĩ lại xem. Đôi khi kẻ thù không ở ngay trước mắt, mà có khi lại chính là người ngày ngày gọi ông là anh em chí cốt.”

Trương Siêu cười nhạt, giọng điệu đầy vẻ không tin:

“Cô gái nhỏ, tuổi còn trẻ mà nhìn đời bi quan quá. Trên đời này làm gì có nhiều kẻ giả nhân giả nghĩa như vậy.”


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com