Thiên Kim Thật Dựa Vào Viết Văn Linh Dị Phất Nhanh

Chương 117



Thích Tuyền không hỏi thêm, dời ánh mắt, rồi đứng dậy rời khỏi phòng khách.

"Chị Tuyền." – Tô Dung gọi cô lại – "Ngày kia Noãn Noãn sẽ đến thành phố Long Kinh nhập học, em muốn đi tiễn con bé."

"Tiễn tận nơi luôn sao?"

"Không ạ, con bé muốn đi tàu hỏa. Em chỉ tiễn nó ra ga thôi."

Thích Tuyền hơi ngạc nhiên:

"Nhà không có tài xế à?"

"À, con bé muốn tự trải nghiệm cuộc sống."

Cô gật đầu:

"Ừ, cũng được."

Sinh ra trong nhà giàu, quen đi xe riêng hoặc máy bay, chưa từng thử ngồi tàu hỏa, cũng là chuyện dễ hiểu.

Về đến phòng, cô mới ngồi thiền được một lát thì bên ngoài có tiếng báo:

"Chị Tuyền, có cảnh sát từ thành phố tới."

Thích Tuyền mở mắt:

"Mời họ vào phòng khách."

Chỉ một lát sau, Hàn Miễn dẫn theo vài cảnh sát bước vào biệt thự. Vừa bước chân qua cửa, họ đã sững người trước khung cảnh xa hoa lộng lẫy. Quả nhiên là biệt thự đắt đỏ bậc nhất – nghe nói là nhà họ Tô đặc biệt tặng riêng cho Thích Tuyền. Quá chịu chơi.

Hàn Miễn liếc mắt cảnh cáo người đồng nghiệp bên cạnh. Người này lập tức khép miệng, không dám bàn tán gì thêm. Dù có ngạc nhiên đến đâu thì cũng phải giữ tác phong của người thi hành công vụ.

Họ đi qua hồ sen, băng qua hành lang yên tĩnh, theo bước Tô Dung tiến vào phòng khách chính được bài trí cổ kính mà sang trọng. Thích Tuyền đang nhàn nhã ngồi uống trà trên ghế sofa.

Trước khi đến, Hàn Miễn đã điều tra kỹ về cô. Mười tám năm đầu sống ở quê, sau đó lên thành phố làm thuê. Mãi đến hơn ba tháng trước mới được nhà họ Thích tìm về.

Là một tiểu thư thực thụ nhưng xuất thân từ nông thôn, danh tiếng của cô trong giới thượng lưu không mấy tốt đẹp, thậm chí là cực kỳ tệ. Nhưng kể từ sau tiệc sinh nhật của nhà họ Đỗ, mọi chuyện đã khác.

Cô không chỉ trở nên nổi tiếng mà còn nắm trong tay một khối tài sản khổng lồ. Tất cả là nhờ quyển tiểu thuyết đang được đăng tải – “Nhật ký hào môn”.

Hàn Miễn đã nghiêm túc nghiên cứu cuốn tiểu thuyết này, sau đó đối chiếu với vụ bắt cóc Tô Dung, cái c.h.ế.t của bà nội người giúp việc nhà họ Thích, cùng những sự kiện kỳ quái xảy ra với ba nhà Đỗ, Dương, Trương… Anh nhận ra – cuốn “Nhật ký hào môn” này, có gì đó không bình thường.

Anh ta không thể không để tâm đến chuyện này.

"Cảnh sát Hàn, mời anh ngồi." – Thích Tuyền cất giọng khách sáo, mời người đàn ông vừa bước vào.

Vụ tạt axit xảy ra vào hôm qua cũng do Hàn Miễn phụ trách. Hai người từng gặp nhau ở đồn cảnh sát, đã biết mặt và trao đổi thông tin cơ bản.

Hàn Miễn gật đầu chào rồi cùng một cảnh sát viên khác ngồi xuống ghế.

"Thích Tuyền, cô có biết gì về việc Ngụy Húc rơi từ dây cáp xuống không?" – Anh nhanh chóng đi thẳng vào vấn đề chính.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Thích Tuyền đáp gọn: "Biết."

"Tiểu thuyết 'Nhật ký hào môn' trên một trang web, có phải do cô viết không?"

"Đúng vậy."

"Cô từng dùng tài khoản Weibo tên Bạch Thủy Chân Nhân để trả lời một bài viết có hashtag #ViênThanhLàSaoChổi#, có đúng không?"

"Phải."

"Cô am hiểu phong thủy và huyền học à?"

Thích Tuyền mỉm cười, giọng nhẹ nhàng: "Cũng hiểu một chút."

Cuối cùng thì cũng đi vào trọng tâm.

Mộng vũ vân thường phiêu nguyệt ảnh
Nguyệt khuynh hàn thủy nhiễu hoa tâm
Mộng Vân Thường

"Vậy chương mới mà cô đăng tối qua, nói đến sợi dây tơ hồng, là cô tự suy đoán ra?"

"Đúng vậy."

Viên cảnh sát trẻ đi cùng không nhịn được, bật cười khe khẽ.

Hàn Miễn liếc cậu ta một cái, rồi vẫn giữ vẻ nghiêm túc: "Nhưng chúng tôi đã tra hồ sơ, Viên Thanh chưa từng kết hôn."

"Ý anh là tôi tính sai à?" – Giọng Thích Tuyền có phần thú vị.

"Không phải." – Hàn Miễn lắc đầu. "Tôi đã đọc vài chương đầu truyện của cô, phải nói là rất đúng với thực tế."

Thích Tuyền khẽ nhướng mày.

Hàn Miễn nghiêm túc hỏi tiếp: "Trong lĩnh vực huyền học, khi nào thì sẽ xuất hiện sợi dây tơ hồng?"

Câu hỏi này nghe ra thật không giống kiểu một cảnh sát thường hỏi.

Viên cảnh sát trẻ vừa ghi chép vừa lén nhìn Hàn Miễn với vẻ kinh ngạc.

Thích Tuyền điềm nhiên đáp: "Đó là một loại mối quan hệ hôn nhân được công nhận theo một số quy tắc nhất định. Nó không bao gồm những mối quan hệ yêu đương đơn thuần hay quan hệ thể xác đơn lẻ."

Hàn Miễn hơi cúi đầu, ho khẽ một tiếng. Viên cảnh sát trẻ cũng đỏ mặt vì câu trả lời quá “tế nhị”.

Quan hệ thể xác... nói khéo thật đấy.

"Cô có thể giải thích rõ hơn không?"

"Ví dụ như," – Thích Tuyền nói, giọng bình thản – "một cuộc hôn nhân hợp pháp theo luật dân sự, hoặc một mối quan hệ nhân duyên được định đoạt bằng cách trao đổi bát tự, hoặc kết dây tơ hồng theo quy tắc âm giới."

Cả Hàn Miễn và người cảnh sát trẻ đều sững sờ.

Họ vốn không tin vào những chuyện huyền bí, nhưng vụ tai nạn của Ngụy Húc khiến người ta khó lòng giải thích bằng lý lẽ thông thường. Dây cáp đứt mà không để lại dấu vết can thiệp rõ ràng, như thể có ai đó vô hình lơ lửng trên cao, cắt phăng nó.

Nhưng làm gì có chuyện vô lý như vậy?

 


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com