"Năm đó cậu ấy đang điều tra một vụ kết âm hôn... Mà trên người Viên Thanh lại xuất hiện sợi tơ hồng... Chẳng lẽ hai chuyện này có liên quan?"
Anh nhìn thẳng vào Thích Tuyền, ánh mắt sắc bén.
Thích Tuyền đặt tách trà xuống, chậm rãi đáp:
"Muốn biết có liên quan hay không, thì phải chờ con cáo lộ đuôi đã."
Mộng vũ vân thường phiêu nguyệt ảnh Nguyệt khuynh hàn thủy nhiễu hoa tâm Mộng Vân Thường
"Cô nói vậy là sao?" Hàn Miễn hỏi lại.
"Chuyện này dính dáng đến Huyền môn," cô nói, giọng điềm đạm nhưng chắc chắn. "Anh nên báo cáo lên cấp trên, đề nghị cử người của Cục Điều tra Án Đặc biệt tới tiếp nhận vụ án."
Trong ký ức của cô, ở thế giới trước, Cục Điều tra Án Đặc biệt là cơ quan chuyên phối hợp với Huyền môn để giải quyết các vụ án siêu nhiên. Cô từng hợp tác rất nhiều lần với họ.
Hàn Miễn cau mày:
"Cục Điều tra Án Đặc biệt? Là cơ quan nào? Tôi chưa từng nghe qua."
Thích Tuyền nhìn anh, trong lòng thầm đoán: cấp bậc của anh có lẽ chưa đủ để tiếp cận những thông tin này.
"Cứ hỏi cấp trên của anh là biết," cô nhẹ nhàng nói.
Hàn Miễn lưỡng lự một lát rồi rút điện thoại ra ngoài gọi. Chỉ vài phút sau, anh quay lại, vẻ mặt đầy nghi hoặc.
"Cục trưởng bảo không có cơ quan nào như vậy cả," anh cau mày nói tiếp, "Còn mắng tôi một trận."
Thích Tuyền hơi ngẩn ra. Trong thế giới của cô, Cục Điều tra Án Đặc biệt là cơ quan chính quy, trực thuộc chính phủ, có quyền hạn cao, chuyên xử lý các sự kiện liên quan đến linh dị. Chẳng lẽ... ngay cả Cục trưởng cũng không biết?
Cô còn đang trầm ngâm thì bên ngoài có tiếng gõ cửa, Tô Dung lên tiếng báo cáo:
"Đại sư, Ninh Chí và Trần Phi Lộc tới rồi."
Thích Tuyền gật đầu:
"Cho bọn họ vào."
Nếu đúng là cô suy nghĩ quá nhiều, thì cũng vừa khéo, có thể hỏi thử Ninh Chí – một thiên sư trẻ tuổi, biết đâu cậu ấy rõ điều gì đó về thế giới này.
Ninh Chí và Trần Phi Lộc bước vào phòng khách, vừa nhìn thấy ba người cảnh sát đang ngồi, cả hai đều hơi sững người. Ninh Chí nhìn ra được thân phận thật sự của Tề Chính là một linh hồn, còn Trần Phi Lộc thì không.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
"Tiền bối, hôm qua bọn em tới tìm con quỷ cấp ba quanh Viên Thanh, nhưng cô ấy không ở nhà," Ninh Chí nhanh chóng báo cáo.
Thích Tuyền không vội đáp, chỉ hỏi thẳng:
"Cậu có từng nghe đến Cục Điều tra Án Đặc biệt không?"
Ninh Chí nhíu mày, lặp lại như để xác nhận:
"Cục gì cơ ạ?"
Từng chữ đều hiểu, nhưng ghép lại thì hoàn toàn xa lạ.
Thấy thái độ hoang mang của cậu, Thích Tuyền đổi cách hỏi:
"Cậu là thiên sư, lấy vụ án con quỷ cấp ba làm ví dụ, nếu gặp chuyện như vậy, cậu sẽ xử lý ra sao?"
Ninh Chí đáp ngay:
"Tìm được quỷ hồn, xử lý nó, không để nó tiếp tục ở lại dương gian."
Thích Tuyền gật đầu:
"Rồi sau đó thì sao?"
"Ý chị là gì cơ ạ?" Ninh Chí ngẩn ra.
"Cậu xử lý quỷ rồi, nhưng cảnh sát thì sao? Những nạn nhân như Ngụy Húc và Viên Thanh thì sao? Chuyện của họ vẫn là một vụ án không lời giải. Tổn thương họ phải chịu, danh tiếng họ mất đi, không ai có thể giúp họ lấy lại."
Giọng cô rất bình tĩnh, nhưng từng chữ như d.a.o cắt qua sự im lặng trong phòng.
"Ngụy Húc tuy có lỗi, nhưng tội không đến mức phải chết. Còn Viên Thanh bị gán mác 'sao chổi', thanh danh tan nát, cũng đâu có ai giúp cô ấy giải oan?"
Ninh Chí nghe mà trong lòng rối bời. Cậu lắp bắp:
"Nhưng... em chỉ là thiên sư, em chỉ phụ trách xử lý quỷ. Những chuyện khác, không phải phạm vi của em..."
Từ nhỏ đã được huấn luyện như một công cụ diệt quỷ, cậu chưa từng nghĩ tới trách nhiệm phía sau.
Lúc này, Hàn Miễn mới thật sự hiểu ý của Thích Tuyền.
Nếu người trong Huyền môn chỉ lo bắt quỷ mà bỏ qua phần còn lại, thì sẽ có vô số vụ án trở thành bí ẩn không lời giải. Nạn nhân thì không được minh oan, người dân thì chẳng nhận được lời giải thích hợp lý nào.
Từ vụ Tề Chính nhảy hồ cho đến Ngụy Húc ngã lầu, nếu chỉ xử lý phần quỷ, thì lẽ phải sẽ không bao giờ được trả lại.