Nếu đúng như Thích Tuyền nói, việc thành lập một đội ngũ huyền học trực thuộc chính phủ, chuyên xử lý những vụ án linh dị, có lẽ sẽ giúp phá vỡ thế bế tắc hiện tại. Nhưng nói thì dễ, một đội ngũ như vậy đâu thể lập ra ngay trong ngày một ngày hai?
Hàn Miễn bất giác liếc nhìn về phía Ninh Chí, trong lòng dâng lên một nghi vấn. Chẳng lẽ cấp trên hoàn toàn không biết đến sự tồn tại của những người như Thích Tuyền sao? Điều đó thật khó tin.
Trần Phi Lộc nhanh trí, lập tức nói xen vào:
"Thật ra trong giới huyền học có tổ chức gọi là Hiệp hội Thiên sư."
Ninh Chí gật đầu tiếp lời:
"Ừ, đúng vậy. Hiệp hội Thiên sư là một cơ chế giám sát do các môn phái và thế gia trong giới huyền học lập ra, chuyên phụ trách xử lý những sự việc quái dị trên khắp cả nước."
Hàn Miễn nhíu mày hỏi:
"Vậy ở các tỉnh thành, Hiệp hội này có chi nhánh không?"
"Đương nhiên có." Ninh Chí khẳng định. "Hầu hết Thiên sư ở khắp nơi đều sẽ đến Hiệp hội đăng ký."
"Nhưng sao tôi chưa từng nghe nói đến tổ chức nào như thế?" – Hàn Miễn tỏ ra nghi hoặc. Làm cảnh sát nhiều năm, anh nắm rõ tình hình ở Long Giang như lòng bàn tay, thế mà chưa từng nghe qua cái tên này.
Ninh Chí thở dài, giải thích:
"Bởi vì các Thiên sư giỏi giấu mình, lại ít giao thiệp với người thường. Ngay cả khi có người tìm đến, trong mắt phần lớn mọi người thì đó cũng chỉ là mê tín dị đoan."
Hàn Miễn khẽ gật đầu, trong lòng thầm đồng tình. Thực tế, anh từng thấy nhiều hoạt động giống như vậy, như “nhảy đại thần”, chỉ xem đó là nghi thức dân gian, chẳng mấy khi để tâm.
Cảnh sát trẻ ngồi bên cạnh cuối cùng cũng định thần lại, lên tiếng hỏi như chợt nhớ ra điều gì quan trọng:
"Vậy bây giờ chúng ta phải xử lý vụ án này thế nào đây, đội trưởng?"
Hàn Miễn nhất thời không trả lời được. Theo lời Ninh Chí, Hiệp hội Thiên sư tồn tại chỉ để cân bằng nội bộ giới huyền học, họ - những người ngoài – căn bản không thể tiếp cận. Và anh cũng không thể lấy một lời giải thích mang tính tâm linh để kết thúc hồ sơ điều tra.
Hệ thống cũng cất lời:
Mộng vũ vân thường phiêu nguyệt ảnh Nguyệt khuynh hàn thủy nhiễu hoa tâm Mộng Vân Thường
"[Đại lão, có Hiệp hội Thiên sư rồi, chẳng lẽ cấp trên không biết?]"
"[Dĩ nhiên là biết chứ.]" – Thích Tuyền đáp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
"[Vậy sao không công khai hoạt động?]"
"[Có lẽ... thời cơ chưa đến.]"
Cô lặng lẽ nhìn quanh, cảm nhận rõ hơn về sự khác biệt của thế giới này. So với nơi cô từng sống, giới huyền học nơi đây còn khá lạc hậu, cơ chế chưa hề được hoàn thiện.
Ở thế giới cũ, chính phủ có hẳn một đội đặc nhiệm chuyên điều tra những hiện tượng dị thường. Thành viên đều là những Thiên sư ưu tú được tuyển chọn khắt khe trên toàn quốc. Khi đó, vì tuổi thọ hạn chế và thân phận chưởng môn, cô không gia nhập, nhưng cũng đã tìm hiểu kỹ quá trình hình thành đội ngũ này.
Thời gian đầu, việc thành lập đội ngũ vấp phải vô vàn khó khăn. Người trong giới huyền học vốn sống tự do, đâu dễ gì chấp nhận bị chính quyền quản lý. Kẻ thì không muốn làm, người muốn làm lại chẳng tìm được đồng đội phù hợp. Đôi lúc, để xử lý một vụ án, họ còn phải tranh chấp với các thế lực huyền học lâu đời.
Mãi về sau, tình hình mới dần cải thiện...
"Tiền bối, cô có ý kiến gì không?" – Ninh Chí cung kính hỏi. Cậu đã tra sổ đăng ký của Hiệp hội Thiên sư nhưng không thấy cái tên Thích Tuyền, chứng tỏ cô không thuộc bất kỳ phái hay thế lực nào trong giới.
Thích Tuyền suy nghĩ một lúc rồi nói:
"Việc này đơn giản thôi, mọi người chỉ cần viết đơn xin thành lập đội, nộp lên cấp trên là được."
Cô không tin chính phủ không có ý định đó. Có điều, chắc vì chưa tìm ra phương án triển khai phù hợp nên vẫn chưa thực hiện. Việc thành lập đội ngũ này còn cả chặng đường dài phía trước. Trong tình hình hiện tại, ai cũng ngại trở thành chim đầu đàn gánh vác mọi thứ.
"..." – Hàn Miễn chỉ biết ôm trán. Đầu anh bắt đầu đau rồi.
Ninh Chí lại hỏi tiếp:
"Vậy con quỷ cấp ba kia thì phải xử lý sao?"
"Cậu là Thiên sư cấp Bổn mà không xử lý được à?" – Thích Tuyền hỏi ngược lại.
"Nhưng mà... Viên Thanh không có ở nhà."
Thích Tuyền nghiêng đầu nhìn sang Hàn Miễn:
"Anh là cảnh sát, tra vị trí một người chắc không khó?"
"Chuyện nhỏ." – Hàn Miễn gật đầu: "Vậy thì hợp tác đi."