[Trương Thành Ngôn]: Ghê thật, đúng kiểu câu view!
[Trương Thành Ngôn]: À mà này, hôm nay tao gặp Tống Lâm, trán cậu ấy bị băng lại. Hình như vừa bị tai nạn gì đó.
[Đỗ Gia Danh]: Gì cơ? @Tống Lâm cậu ổn không đấy?
[Tống Lâm]: Tôi không sao, chỉ là chuyện nhỏ thôi.
[Dương Túc]: Nhỏ gì mà nhỏ, nghe nói mấy hôm nay cậu toàn gặp xui, đen đủ đường. Cẩn thận thì hơn đấy.
[Thích Lẫm]: Nên mời đại sư xem qua đi.
[Tống Lâm]: ??? Từ bao giờ cậu cũng mê tín vậy?
[Đỗ Gia Danh]: Trời ơi, còn ai không tin Thích đại sư nữa chứ? Người ta đã chỉ rõ vùng ngoại ô phía Bắc có hắc khí, vậy mà cậu còn nhất quyết mò đến! Với lại, đại sư từng ra tay cứu sống em trai Thích Uyên đấy. Thích Lẫm là người chứng kiến tận mắt, sao mà không tin được!”
Mộng vũ vân thường phiêu nguyệt ảnh Nguyệt khuynh hàn thủy nhiễu hoa tâm Mộng Vân Thường
[Tống Lâm: "Hay là đổi tên nhóm thành 'Hội cuồng Thích Tuyền' luôn đi? Giờ anh ấy rời nhóm vẫn còn kịp đấy."]
[Đỗ Gia Danh: "Thôi, tôi không nói chuyện với mấy người nữa. Tôi phải đi đọc chương mới đây!"]
[Dương Túc: "Úi, 10 giờ rồi!"]
[Trương Thành Ngôn: "Cái web c.h.ế.t tiệt này! Load mãi không lên!"]
[Thích Lẫm: "Hay."]
Anh vô thức đưa tay lên sờ vết thương trên trán, không hiểu vì lý do gì lại mở ứng dụng Tiêm Khiếu.
Tôi biết rõ điều này, vì tôi đã gặp quỷ.
Anh ấy là một chàng trai trẻ, có ngoại hình dễ nhìn, tính cách chính trực và tốt bụng. Vậy mà... anh lại ra đi ở cái tuổi đẹp nhất. Thật sự đáng tiếc.
Tôi nhớ rất rõ lời anh kể. Năm đó, anh đã tận mắt chứng kiến một gia đình định bán con gái mình.
Họ dùng ngày tháng năm sinh của cô gái để đổi lấy tiền đặt cọc mua nhà, nhằm cưới vợ cho con trai.
Cô gái không đồng ý và báo cảnh sát. Khi anh đến hiện trường, đã kịp nghe hết những lời lẽ vừa ngu muội vừa tàn nhẫn của người nhà cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Người cha mắng: "Kết Âm hôn thì có ảnh hưởng gì tới mày đâu? Nuôi mày từng ấy năm mà chuyện này cũng không chịu làm? Mày đúng là đồ vong ân bội nghĩa!"
Người mẹ thì khóc lóc van xin: "Con làm cho có lệ thôi mà. Người ta chỉ muốn một cái danh, cũng đâu phải thực sự bắt con đi lấy chồng. Sau này con đi lấy chồng, em trai con cũng sẽ giúp đỡ lại mà."
Người em trai nói: "Chị, chuyện này giả thôi mà. Người ta chỉ có con trai chết, cần người an ủi tinh thần. Mình lấy 200.000 tệ, nhiều hơn tiền lễ cưới của chị nữa. Mình không thiệt đâu."
Anh ấy rất tức giận, cố gắng hết sức để ngăn cản hành vi mê tín sai trái này.
Nhưng trớ trêu thay, trên đường về nhà, anh không may ngã xuống nước và chết.
Sau khi nghe câu chuyện ấy, tôi thực sự bàng hoàng.
Một người tốt và chính nghĩa như vậy lại c.h.ế.t một cách oan uổng chỉ vì sự độc ác của người khác. Đúng vậy, anh ấy c.h.ế.t oan.
Tôi có thể phân biệt được oan hồn với những linh hồn bình thường.
Chính nhờ lời nhắc nhở của anh, tôi chợt nhớ đến sợi tơ hồng trên tay người phụ nữ bị tạt axit – nó có màu đen.
Âm hôn?!
Cô ấy đã kết Âm hôn!
Thảo nào... Thảo nào xung quanh cô ấy luôn có chuyện không hay xảy ra.
Tôi từng đọc trong sách huyền học rằng người kết Âm hôn sẽ làm thay đổi từ trường xung quanh. Âm khí quá vượng khiến vận xui tăng mạnh. Những người thường xuyên tiếp xúc sẽ rất dễ gặp tai họa.
Nghĩ kỹ lại, những người gặp chuyện không may trên phim trường, chẳng phải đều là người từng tiếp xúc gần gũi với cô ấy sao?
Tất cả đều có thể giải thích được rồi.
Hết chương mới.
Tống Lâm thở dài, tay đỡ trán. Anh thực sự cảm thấy mình bị điên mới đi đọc thứ tiểu thuyết vớ vẩn như vậy.
"Đúng là phí thời gian!" – anh lẩm bẩm.
Anh tắt điện thoại, quay lại với công việc. Dưới ánh sáng từ đèn bàn, gương mặt anh hiện rõ nét, nhưng trong góc tối phía sau, một bóng đen đang lặng lẽ hiện lên.