Vì không muốn Hạ Dư An thất vọng, tôi cố gắng kiềm chế bản thân.
Tôi chưa bao giờ nói với anh rằng, cô gái anh đã nuôi suốt mười năm thực chất là một kẻ biến thái.
Cô ta sẽ lén mặc đồ của anh, trộm ngủ trên giường của anh, tham lam hít lấy mùi hương của anh.
Nhưng giờ thì, những ý nghĩ dơ bẩn ấy, anh sẽ chẳng bao giờ biết được nữa.
Anh c.h.ế.t rồi, lên trời, hóa thành một vị thần nhân hậu.
Còn tôi, vẫn sống, trở thành một con quỷ lang thang nơi nhân gian.
Gió mát từng đợt lướt qua gò má tôi.
Tôi bất lực nhìn bức ảnh trên bia mộ, thiếu niên trong đó vẫn cười dịu dàng như thế.
“Được rồi, Hạ Dự An.
“Tôi biết rồi, tôi sẽ không ra tay ở đây.
“Sẽ làm bẩn mộ của anh mất.”
Gió mới chịu ngừng lại.
Cố Diễn ngoái đầu nhìn, thấy tôi vẫn chưa đi, liền bực bội giục:
“Quê mùa, còn không nhanh lên? Ông đây còn phải dẫn cô về bàn giao nữa!”
Tôi lặng lẽ bước theo.
Đứng trước mặt hắn, tôi ngẩng đầu, giả vờ ngoan ngoãn, dịu dàng nói:
“Anh trai, vất vả cho anh rồi, đi đường xa như vậy, lái xe có mệt không?”
Cố Diễn vừa ngậm điếu thuốc lên miệng, híp mắt nhìn sang tôi.
Qua làn khói mỏng, đuôi mắt hắn hơi nhướng lên, lộ ra vẻ lạnh lùng xa cách:
“Đừng gọi tôi là anh trai, buồn nôn.”
Tôi cười nhẹ, không nói gì, thản nhiên ngồi vào xe hắn.
Ừ, hắn nói đúng.
Thật sự rất buồn nôn.
Không gian trong xe rộng rãi, đủ để người ta cảm thấy thoải mái.
Nhưng chỉ sau một cuộc điện thoại, sắc mặt Cố Diễn lập tức trở nên khó coi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Tôi biết lý do.
Nữ chính—cũng chính là cô em gái nuôi giả mạo mà hắn đã cưng chiều suốt hai mươi năm, Cố Vãn Ninh, vì không muốn nhìn thấy tôi nên đã cãi nhau to với mẹ Cố, sau đó đùng đùng bỏ đi.
Thời điểm cô ta nhảy xuống, chính là hai phút trước, lúc Cố Diễn mắng tôi là “quê mùa”.
Nếu tôi muốn thay đổi cốt truyện, chỉ cần nói với Cố Diễn một tiếng, với khả năng của nhà họ Cố, Cố Vãn Ninh chắc chắn vẫn còn có thể được cứu.
Đáng tiếc, tôi không muốn thay đổi cốt truyện này.
Những người từ thế giới khác đang tranh cãi kịch liệt về câu chuyện của họ:
【Phong cách cũ quá đáng sợ! Giả thiên kim vừa tức giận đã nhảy biển, nam chính ba tháng sau mới nhận được tin chết, thế là trút giận lên nữ phụ, kéo cô ấy đi bồi táng, tam quan kiểu gì đây?!】
【Cặp nhân vật chính yêu nhau c.h.ế.t đi sống lại, hoàn toàn không xem mạng người khác ra gì!】
【Cái chính là, đến cuối truyện, giả thiên kim lại mượn xác hoàn hồn, vậy nữ phụ bị hại c.h.ế.t tính sao đây? Tôi hỏi ai bây giờ?】
【Nam chính chỉ là yêu quá thôi! Không thích thì đừng đọc, ai cầu xin cô đọc đâu?】
Nam chính là Cố Diễn.
Nữ chính là Cố Vãn Ninh.
Còn tôi, là nữ phụ c.h.ế.t sớm.
Còn Hạ Dự An… thậm chí chẳng tính là một nhân vật trong truyện.
Tôi không nhịn được mà nhếch môi cười lạnh.
Bởi vì cô ta là nữ chính, nên ai cũng phải hối hận vì sự ra đi của cô ta, mở chế độ hỏa táng.
Ngay cả tác giả cũng có thể bỏ qua quy luật sinh tử, cho cô ta đặc quyền hồi sinh.
Vậy còn Hạ Dự An thì sao?
Anh ấy c.h.ế.t rồi thì thôi à? Không quan trọng à?
Tôi quay về nhà họ Cố, chỉ để xem một chuyện—
Cố Vãn Ninh, rốt cuộc cô sẽ hồi sinh bằng cách nào?