Thiên Ngoại Lai: Cấm Khu

Chương 100: HUYẾT MA DỊCH!



Tất cả đều ngưng thở vào lúc này, nhất là Đóa Đóa hai tay đã không còn nắm quá chặt Vô Hạn Cấm Phiên mà gắng gượng nữa, trong lòng là sự buông xuôi trước thực lực quá đỗi chênh lệch của hai bên.

Nước mắt khẽ rơi trên gương mặt trắng trẻo tuyệt diễm của nàng, đôi mi se ướt càng tôn thêm đôi đồng tử băng lãnh, nàng cất giọng khàn đặc như lời trăng trối cuối cùng của mình:

"Tiểu ngốc tử… ngươi từng nói ta là Khí Linh của ngươi, ở trong cơ thể của ngươi. Suy cho cùng cũng coi như là nửa phần của ngươi, đã là nữ nhân của ngươi."

"Nhưng những lời đó đều là những lời phiến diện từ ngươi…" Nàng ngưng lại một lúc, giọt lệ mỹ nhân hòa với máu rỉ trên khóe môi:

"Đóa Đóa ta trước khi chết, chỉ còn một tâm nguyện duy nhất là muốn cùng tên tiểu ngốc tử ngươi kết thành phu thê… Người mới gặp đã ngỡ là cố nhân..." Nàng nhắm nghiền đôi mắt, khóe môi hé ra một nụ cười thanh thoát, chấp nhận vận mệnh:

"Kiếp sau… ta xin gọi chàng… một tiếng phu quân."

Lời nàng vừa dứt, giọt nước mắt hòa cùng với máu vừa rơi xuống mặt băng lạnh lẽo, mùi tanh hôi tươi tưởi của huyết dịch khuếch tán.

Trong khoảnh khắc này, ngay cái lúc mà Hàng Long Phục Ma Thương chỉ còn cách Linh Nhi một tấc, chuẩn bị xuyên thấu trái tim nàng.

ẦM! ẦM! ẦM!

Mặt đất đột nhiên rung chuyển dữ dội, như thể bị một lực lượng nguyên thủy kinh khủng nào đó đánh thức từ lòng đất sâu thẳm.

Tất thảy máu vương vãi, từ những vệt huyết đặc sệt của Lôi Thiên Dực đến giọt tinh huyết của Long Ngạo Thiên và Đóa Đóa đều đồng thời trỗi dậy bùng lên như ngọn lửa vừa tái sinh từ đống tro tàn.

Chúng không còn là huyết khí lỏng lẻo mà ngay lập tức ngưng tụ, trở thành một chất lỏng đặc quánh, màu huyết nham đen sẫm, tỏa ra một luồng uy áp cực kỳ kinh khủng.

Đó chính là Huyết Ma Dịch!

"Huyết Ma Thần Thể - Trùng Kích Phi Thiên."

"Huyết Ma Dịch Quy - Huyết Ma Thần Trụ."

"TỤ!"

Chất dịch đặc quánh đó cuộn trào lên như một cơn thủy triều điên loạn, găm chặt vào nền băng và tầng không khí tạo nên hàng loạt Cột Huyết Ma Thần Trụ kinh tởm, cao ngất. Chỉ cần nhìn vào thôi đã thấy buồn nôn.

Hàng Long Phục Ma Thương xuyên tới đâm vào liền bị đám Huyết Ma Dịch từ các Cột Huyết Ma Thần Trụ tụ lại chặn đứng, đồng thời phản kích ra luồng dư ba phong kình liên tục thổi về đẩy lùi Long Ngạo Thiên.

Cú đánh chí mạng bị hóa giải trong tích tắc, Long Ngạo Thiên giật mình lùi lại ba bước.

"Thật sự… là thoát được sao?"

Hắn kinh hãi tột độ nhìn vào nơi khối thịt bầy nhầy của Y Thiên đang không ngừng tràn ra bên ngoài hàng loạt thứ khí ngưng tụ thành hình dạng của các linh hồn màu đỏ đen đang liên tục gào thét.

Hỗn Độn Hắc Xích Khí đang nhân cơ hội vừa sống dậy này của Y Thiên mà phá thể lao ra ngoài, nhưng cái việc mà Hỗn Độn Hắc Xích Khí có thể gây khó dễ cho Y Thiên đã là chuyện xưa lắc xưa lơ rồi…

Trong cái lúc Huyết Ma Khí đang dần tiến hóa hết thành Huyết Ma Dịch, thực lực tăng cao không tả xiết, Hỗn Độn Hắc Xích Khí nhỏ nhoi này quả thực chẳng thể làm nên thứ gì.

Chỉ thấy đám máu tươi vương vãi khắp nơi được Huyết Ma Dịch tràn qua đã lập tức đồng hóa thành lực lượng Huyết Ma Dịch có thể tùy ý điều khiển.

Chỉ trong phút chốc đám Huyết Ma Dịch đang từ khắp nơi tạo thành một vòm tròn hắc huyết quy về thân thể Y Thiên.

Chúng Hỗn Độn Hắc Xích Khí hỗn loạn đến cực điểm với Oán Khí, Hận Khí, Ma Khí, Sát Khí, Âm Khí, Lệ Khí,… từ vô vàn nhân loại, yêu thú đã bị Huyết Ma Lão Tổ diệt sát đặt lại dấu vết.

Chỉ trong phút chốc liền bị Huyết Ma Dịch chèn ép nén lại, khiến bọn chúng phải quy phục, biến hóa nó thành lực lượng Sát Khí của Y Thiên, chứ không phải là nguồn năng lượng bên ngoài, khi dùng là cần phải thỏa hiệp nữa.

Việc đó làm cho Sát Khí Y Thiên tỏa ra không đơn thuần là Sát Khí mà còn chứa cả những gì mà Hỗn Độn Hắc Xích Khí từng chứa, tuy uy lực không bằng, nhưng lại ổn định hơn.

Điều gì kinh khủng hơn Sát Khí… Đó chính là Sát Khí mang cả Oán Khí, Hận Khí, Ma Khí, Âm Khí, Lệ Khí trong mình và có thể hóa thành hình thể hàn lâm.

Càng hấp thụ lại lực lượng đó, năng lực điều khiển và chuyển hóa đồng thời là cả sức mạnh của Huyết Ma Dịch từ Huyết Ma Thần Thể được truyền lại từ Huyết Ma Lão Tổ nâng cao đến khó lường, lập tức trùng trùng chảy ngược lại hồi phục.

Khối huyết nhục nát bươm, không còn ra hình dạng của Y Thiên lúc trước, giờ đây đang rung lên bần bật.

Từng thớ cơ bắp và da thịt, lẫn lộn giữa máu và Huyết Ma Dịch đang điên cuồng co rút, nối kết lại với tốc độ bằng mắt thường có thể nhìn thấy được.

Xương cốt gãy vụn kêu ken két như vạn quỷ gặm nhấm, nội tạng nát bươm tái tạo, mớ tóc bạc nhuốm đỏ huyết tươi bỗng dài ra.

Chỉ trong tích tắc, thân thể Y Thiên đã khôi phục gần như hoàn toàn.

Hắn từ từ đứng dậy từ đống huyết nhục hôi tanh, toàn thân trần trụi, ánh mắt đỏ rực như hai hòn huyết ngọc vừa nhuốm máu.

Tức khắc đã làm cho Long Ngạo Thiên kinh hãi tột độ, đôi tay nắm chặt thương run rẩy, trong lòng kinh dị đến cực điểm:

"Cái thứ khốn khiếp này… còn là con người sao? Rõ ràng ta đã tự tay kiểm chứng, một chút sinh cơ đã không còn... Chưa cần nói đến sinh cơ, rõ ràng cơ thể đan điền, huyết nhục đã bị phá hủy đến mức không còn gì rồi cơ mà?"

"Không cần kiếp sau, Đóa Đóa. Hai tiếng phu quân này nhẽ ra nàng phải gọi lên từ trước. Nhưng bây giờ vẫn chưa muộn đâu." Một thanh âm quen thuộc vang vọng khắp hang động, nhưng mang theo sự uy mãnh và lạnh lùng.

Đóa Đóa mở mắt, nhìn thấy thân thể đang tái tạo của Y Thiên, sự kinh hoàng vì cái chết vừa rồi bị thay thế bằng sự kích động tột cùng. Nước mắt lại trào ra, cái khác của nó chính là giọt lệ vui mừng. Nhưng vẻ mặt vẫn không khỏi ửng hồng, quát lớn:

"Vô sỉ!"

"Hahaha!" Y Thiên cười lớn, tiếng cười vang vọng khắp không gian, mang theo sự ngông cuồng vô tận và một chút gì đó vô cùng quen thuộc của hắn.

"Tên tiểu ngốc tử ngươi, trong lúc này còn cười được sao?"

"Đương nhiên là được." Y Thiên lúc này đã khôi phục thân thể hơn phân nửa, thần sắc đột nhiên ngưng trọng khi nhìn qua Long Ngạo Thiên, trầm giọng:

"Còn về ngươi, Long Ngạo Thiên đúng không? Ta biết ngươi đó, tên khốn chết tiệt."

Linh Nhi ôm lấy Y Thiên, cảm nhận được sự ấm áp từ thân thể đang khôi phục của ca ca, nàng bật khóc nức nở trong vui mừng, gào lên:

"Y Thiên ca ca… huynh trở lại rồi sao? Huynh thực sự còn sống sao? Muội biết huynh sẽ không bỏ mặc muội mà!"

Y Thiên nhẹ nhàng xoa đầu nàng, cười khẽ:

"Tất nhiên, làm sao ca ca có thể bỏ mặc Linh Nhi được cơ chứ? Chết cùng chết, sống cùng sống. Đã hứa rồi mà."

Trong sự ngơ ngác xen lẫn phẫn nộ không thể kiềm chế của Long Ngạo Thiên, Y Thiên toàn thân như bốc cháy, Huyết Hắc Sát Khí cuộn trào lên tầng không, tạo thành một trường lực uy áp bức người.

Từng dòng Huyết Ma Dịch rỉ ra từ hình xăm, tựa như dung nham sống, tập trung lại rồi cô đọng thành một cánh tay Huyết Ma bên trái.

Cánh tay đó sần sùi, nổi lên những búi gân máu và gai nhọn sắc lẹm, mang theo sự kinh tởm đến cùng cực.

Chỉ thấy hắn từ từ nâng cánh tay trái lên, hướng thẳng vào Long Ngạo Thiên, gào lên một tiếng như dã thú:

"Uy Uy Hiển Hách - Trùng Trùng Vạn Kích - Huyết Dịch Hóa Khí…"

"Vạn Khí Tru Diệt!"

"SÁT!"

Theo tiếng rống kinh thiên động địa, hàng loạt Cột Huyết Ma Thần Trụ khắp không gian lập tức tan chảy, hóa thành một dòng chất lỏng đỏ đen sôi sục.

Chúng cô đặc lại, chuyển hóa thành vô số Huyết Kiếm, Thương, Cung, Kích, Luân, Xích, Chuỳ, Đao...

Mỗi binh khí đều mang theo gai nhọn kinh tởm, lớp màng máu tanh tưởi bao bọc, từng mạch máu giật giật như có nhịp sống trên thân chúng.

Cơn mưa vũ khí đỏ đen này mang theo Sát Khí cuộn trào, cùng tiếng rít gào thét chói tai của các linh hồn bị trấn áp, tạo thành một cơn lũ kim loại sống, dày đặc đến mức ánh sáng cũng không lọt qua được.

Cú phản công quá bất ngờ, quá hung hãn đã ép Long Ngạo Thiên thoát khỏi cơn kinh dị ngu ngơ, lập tức trở lại trạng thái chiến đấu.

"Phá Quân Chấn Hồn!"

Long Ngạo Thiên gầm lên giận dữ, Long Khí màu vàng kim mạnh mẽ bộc phát từ Kim Giáp Chiến Long, cuộn thành một cơn Kim Long Xoáy bằng hàng chục thân ảnh Kinh Long rực lửa, rít lên giữa tầng không.

Hàng Long Phục Ma Thương được hắn vung ngang.

VỤT!

Uy lực tuyệt đối của Kim Đan Cảnh lập tức áp bức, nghiền nát hàng ngàn binh khí Huyết Ma ở tuyến đầu, phá hủy chúng thành những dòng Huyết Ma Dịch tan rã.

Thế nhưng, điều kinh hoàng là ngay khi hàng trăm binh khí đầu tiên bị nghiền nát, Huyết Ma Dịch tan rã lại lập tức tái tạo thành hàng ngàn binh khí khác. Chúng cuồng loạn, liên tục lao tới, như một thủy triều máu không bao giờ dứt.

Khác với cái khung cảnh chết tiệt và uy lực kinh hồn của chúng, Long Ngạo Thiên có thể dễ dàng phá hủy chỉ trong tích tắc, chỉ tốn sức chứ không tốn lực.

Y Thiên thấy tình hình không còn khả thi.

Vạn Khí Tru Diệt này chỉ có thể làm tiêu hao Long Khí của Long Ngạo Thiên, chứ không thể tạo nên sát thương thực sự để đánh bại hắn.

Y Thiên khẽ cắn chặt môi, ánh mắt lướt qua Linh Nhi và Đóa Đóa một lượt. Hai tay hắn siết chặt lại, lòng tràn đầy quyết tâm:

"Rốt cuộc cũng phải dựa vào thực lực chân chính của bản thân sao?"

Dựa vào việc nơi đây đã kinh qua hàng chục đại chiến Oán Khí, Lệ Khí đang nồng đậm đến cực điểm, tạo nên một biển năng lượng nồng đặc.

Nắm lấy cơ hội hiếm thấy này, Y Thiên lập tức mở to đôi Âm Dương Nhãn luân chuyển như hai vòng xoáy âm dương.

Hắn lập tức sử dụng "Âm Toàn Đảo Quyên" như một nghi thức cổ xưa với vòng xoáy xoắn ốc màu đen từ Âm Nhãn lan ra, hút tất thảy Âm Khí xung quanh vào cơ thể trong lúc Long Ngạo Thiên vẫn đang bị Vạn Khí Tru Diệt vây khốn.

Sau khi hấp thụ xong hết, Âm Khí trong cơ thể Y Thiên đã quá nhiều, so với Dương Khí đã chênh một phần quá lớn.

Cần tiêu thụ ngay lập tức để cân bằng. Nhưng lần này lượng Âm Khí đã không còn nhiều như trước, đã không thể tạo thành pháp tướng của vị hắc thần khi đó.

Bất quá cho cùng cũng là thực lực cần thiết cần gia tăng thêm để đánh trận này với Long Ngạo Thiên.

Thiên Bình Kiếm sắc lẻm thuần thục siết chặt trong tay phải, ánh kim ôn hòa nhưng ẩn chứa uy lực kinh thiên.

Khứ Quang Kiếm Vũ được hóa thành từ vô số mảnh vỡ tách ra từ Bất Khứ Quang Hồi Cư cũng nằm gọn trong bàn tay trái.

Khứ Quang Kiếm Vũ giờ đây được nâng cấp lên bằng việc đám Huyết Ma Dịch luồn lách vào trong các khe vỡ, tạo nên một thanh kiếm vừa trắng tinh vừa đỏ rực, sần sùi với những gai nhọn kinh tởm chạy dọc thân kiếm, mang theo Sát Khí mạnh mẽ tột độ.

Phốc một cái bật tới, Y Thiên lập tức bay xuyên qua những mảnh Huyết Khí tan rã của Vạn Khí Tru Diệt.

"Dám động vào muội muội ta…" Hắn hét lớn, giọng nói chứa đựng sự điên cuồng và quái loạn:

"Phụ thân ngươi tới đây!"

Long Ngạo Thiên vẫn chưa dứt được sự phiền toái của Vạn Khí Tru Diệt, mắt thấy Y Thiên xông tới thì nhếch mép khinh thường:

"Cỏn con Luyện Khí Kỳ mà cũng dám cận chiến với Long mỗ?" Hắn thu Hàng Long Phục Ma Thương về, Kim Long Xoáy lập tức tiêu tan. Long Ngạo Thiên dồn Long Khí vào thương, long uy hiển thế:

"Long Hoàng Hủy Diệt - Thần Tốc Kích!"

Thân thương rung lên, tạo thành chín đạo tàn ảnh long thương nhanh như điện xẹt, mỗi tàn ảnh mang theo một luồng long viêm rực cháy, đâm thẳng vào các điểm yếu trên cơ thể Y Thiên.

Y Thiên không hề yếu kém, lập tức tung ra đòn đánh trả, thân thể như một con thoi bay giữa không trung.

Thế song kiếm điên cuồng, quyết liệt vung ra!

Tay phải, Thiên Bình Kiếm chém ra một luồng kiếm khí khóa chặt ba tàn ảnh long thương dài ngoằng.

Tay trái Khứ Quang Kiếm Vũ sần sùi mang theo Huyết Hắc Sát Khí cuồn cuộn, chém thẳng vào sáu tàn ảnh long thương còn lại.

XOẸT!

Chín đạo long thương ngay lập tức bị chặn đứng trong một khoảnh khắc tưởng chừng như vô tận.

Nhưng uy lực của Kim Đan Cảnh đâu chỉ có thế? Long Ngạo Thiên cười nhạt một tiếng khinh miệt, trong khi hai tay vẫn miệt mài dùng thương đâm rách từng loạt Huyết Khí lao tới:

"Thực nực cười làm sao… một kẻ tàn tạ, toàn thân tu vi chỉ có Luyện Khí cũng dám làm càn, khiêu chiến với ta?"

"BẠO!"

BÙM!

Chín đạo thân ảnh long thương đột ngột phát nổ, Long Khí trùng trùng quy tụ lập tức bạo phát, phong kình thổi tung tứ phương tám hướng như bão táp.

Long Khí và Huyết Khí va chạm tạo nên chấn động kinh hoàng, khiến mặt băng nứt toác như mạng nhện.

Y Thiên bị lực phản chấn của Long Ngạo Thiên áp đảo tuyệt đối, thân thể như một cọng bút mềm oặt, không chút sức chống cự. Hắn bắn ngược lại phía sau, đâm thẳng vào vách hang, tạo thành một hố sâu lún.

Máu tươi phun ra từ miệng Y Thiên, nhưng hắn ta ngay lập tức bật dậy, thân thể lúc này đã hoàn toàn khôi phục bởi Huyết Ma Dịch đổ vào.

Đôi Huyết Dực được Huyết Ma Dịch dư thừa tạo thành đỏ rực nơi tấm lưng dài rộng của hắn, trông như một vị Ác Ma vừa thoát thai từ địa ngục.

Trong khoảnh khắc Y Thiên bị đánh bật, Long Ngạo Thiên gầm lên, Hàng Long Phục Ma Thương hóa thành vô số tàn ảnh, liên tục quét ngang quét dọc.

Vạn Khí Tru Diệt ra sức đáp trả với hàng ngàn thanh Huyết Kiếm, Huyết Thương, Huyết Đao bắn tới như thác đổ, những chiếc Huyết Luân kinh tởm xoay tròn rít lên, nhằm vào Long Ngạo Thiên trói lại.

Huyết Xích cuồn cuộn như đại trận phong ấn cứ thế phóng tới lao vào, hoàn toàn không để một kẻ hở nào cho Long Ngạo Thiên được nghỉ ngơi.

Bất quá đến cùng thì đó cũng chỉ là thực lực của một tên Luyện Khí Kỳ nhỏ nhoi, đứng trước tu vi Kim Đan Cảnh của Long Ngạo Thiên, thực sự chỉ là trứng chọi đá.

Hắn ta chỉ đơn giản là vung thương, mỗi cú vung đều mang theo uy lực Kim Đan, tạo thành một lá chắn Long Khí màu vàng kim.

KENG! KENG!

RĂNG RẮC!

Long Ngạo Thiên nghiền nát hàng trăm binh khí Huyết Ma, nhưng ngay khi chúng tan thành dịch, chúng lại lập tức tái tạo và lao tới, không có điểm dừng.

Hắn dễ dàng phá hủy chúng nhưng lại không thể kết thúc được chúng, đó mới thực sự là cái đáng sợ nhất từ đại trận.

Long Khí đang bị tiêu hao dần, áp lực càng lúc càng tăng cao.

"Hừ! Giống như muỗi bu vậy! Ngươi không thấy phiền sao?"

Long Ngạo Thiên gầm gừ, Kim Giáp Chiến Long sáng rực, đẩy lui từng đợt tấn công nặng nề của Vạn Khí Tru Diệt.

Cùng lúc đó, Y Thiên với đôi Huyết Dực vừa tạo thành, tốc độ lại càng tăng vọt lập tức bay tới. Hắn gào lên, đôi mắt xanh rờn ngọn lửa từ dưới âm ti:

"Kim Đan Cảnh thì sao? Ta từng đánh thắng Giả Anh kia kìa, ngươi là thứ chó má gì mà có thể kiêu căng ở đây?"

Long Ngạo Thiên sững sờ, sự kinh ngạc nhanh chóng biến thành giận dữ điên cuồng. Vết thương trên tay lập tức được Long Khí bao bọc lại, ngăn chặn sự xâm nhập từ Huyết Ma Dịch.

Hắn nhếch mép cười khẩy, giọng nói mang theo sự khinh miệt không che giấu:

"Tên tạp chủng… rồi ta cũng sẽ xé nát ngươi, từng thớ thịt một ngay trước mặt tiểu nha đầu kia! Rồi trước khi ngươi chết ta sẽ cho ngươi thấy tiểu nha đầu tự vẫn trước mặt rồi một thương đâm xuyên đại não, lấp thủ cấp ngươi về treo lên thị uy!"

Dứt lời, Long Ngạo Thiên cầm chặt Hàng Long Phục Ma Thương trong tay, múa lượn như một cơn lốc vàng, lao tới.

"Long Thần Quỷ Đạo - Hám Thiên Kích!"

Thương mang theo Long Khí cuồng bạo, xoắn ốc công phá, nhắm thẳng vào đầu Y Thiên như một luồng thiên thạch.

Y Thiên biết không thể né tránh, miệng cười ngông cuồng, điên cuồng lao đến.

Song kiếm trên tay bạo loạn chém ngang chém dọc, tốc độ nhanh đến mức chỉ còn thấy tàn ảnh để lại, kết hợp cùng với Vạn Khí Tru Diệt cuồng loạn đánh tới.

Hắn mặc kệ từng đòn đâm chọt xuyên cơ thể, bởi Huyết Ma Dịch mạnh mẽ sẽ hồi phục lại ngay lập tức.

"Đánh ta đi! Đánh ta đi! Làm ơn giết ta đi!" Y Thiên điên loạn gào thét, càng chém càng hăng, càng gào càng mạnh.

Long Ngạo Thiên chỉ nhếch mép trước sinh vật có lối đánh nguyên thủy trước mặt, ánh mắt lộ ra vẻ khinh thường đến cực điểm đối với cái thứ không có tư duy này.

"ARGHHH!"

Long Ngạo Thiên gầm lên một tiếng dài, lực lượng tuyệt đối của Kim Đan Cảnh - Sơ Kì lập tức bộc phát, một thương đâm thẳng vào điểm giao giữa song kiếm.

Kình phong của nó ngưng tụ lại, xuyên qua song kiếm, ép nát lồng ngực Y Thiên khiến thân thể hắn thoáng chốc trở nên mềm như cọng bút, bắn ngược lại phía sau.

Trong lúc Long Ngạo Thiên đang định tiếp tục truy kích, Vạn Khí Tru Diệt lập tức kéo dài bản thân đại trận.

Các Cột Huyết Ma Thần Trụ tức khắc chảy ra, gia trì vào phản công. Hàng loạt Huyết Kích và Huyết Thương điên cuồng xuyên tới từ mọi hướng, không cho Long Ngạo Thiên một kẽ hở nào.

Kim Giáp Chiến Long của Long Ngạo Thiên liên tục bị hàng loạt đòn đánh kinh tởm này găm vào, tạo ra tiếng va chạm KENG KÉT như kim loại bị ăn mòn, buộc hắn phải lùi lại để vung thương hóa giải.

Từ hố sâu, Y Thiên lại bật ra, máu tươi không ngừng rỉ ra nhưng thân thể đã hồi phục hoàn toàn. Hắn ta cười khùng khục, giọng khàn đặc đầy thỏa mãn:

"Chính là cái cảm giác này! Cái cảm giác đau đớn đến chết đi sống lại này… Thật thoải mái quá."

Ánh mắt hắn lúc này đã không còn dáng vẻ con người, chỉ còn thú tính nguyên thủy mà điên cuồng lao tới. Sâu thẳm trong ánh mắt chỉ còn hai chữ:

"DIỆT SÁT!"

Thấy Y Thiên lại lần nữa tức tốc mở rộng đôi Huyết Dực bay tới, Long Ngạo Thiên toàn thân lúc này đã thương thế khắp người, dự định sẽ dùng chiêu này giết chết Y Thiên, kết thúc cơn ác mộng này.

Hắn siết chặt Hàng Long Phục Ma Thương trong tay rồi đột ngột đâm thẳng vào cơ thể mình, long viêm lập tức cháy rực, truyền lượng lớn long huyết trong người hắn vào thương. Ánh mắt hắn mở toang, nộ hống đứt quãng:

"Kim Thân Thần Đồ… Long Huyết Hóa Sinh!"

Thương thân bị nhuộm một màu máu kim rực rỡ, từ đỉnh thương, Long Khí màu vàng kim và máu huyết hòa quyện, nổ tung thành một con Huyết Sắc Kim Long khổng lồ.

Long Huyết cường đại hiện hình, toàn thân tỏa ra long uy khiếp đản. Thân thể rồng cuộn sóng như sông máu, vảy rồng sắc lẹm nhuốm đỏ rực lửa, gào thét, há rộng miệng long trảo lớn hơn cả hang động, nuốt chửng cả tầng không gian mà Y Thiên đang đứng.

Nhìn thấy Huyết Sắc Kim Long lao tới, Y Thiên mở to Âm Dương Nhãn, điên cuồng hấp thụ Âm Khí. Đồng thời, hắn vận động Huyết Ma Dịch từ khắp nơi lại.

"Vạn Dịch Phệ Linh - Huyết Ma Trùng Sinh!"

Hắn dốc cạn sức lực, từng thớ thịt trên cơ thể Y Thiên nứt ra, máu huyết lại trào ngược ra ngoài.

Hàng dòng Huyết Ma Dịch đặc quánh được Y Thiên ép ra khỏi hình xăm in hằn trên da thịt, phun trào mãnh liệt tạo thành một vòm cung khổng lồ màu đen sẫm, nuốt trọn đầu Huyết Sắc Kim Long.

RẦM!

Huyết Ma Dịch ngay lập tức nhuốm Long Khí của Huyết Sắc Kim Long thành màu đen kịt, tiếp tục chế phục long huyết bên trong.

Tiếng rít gào thống khổ của Huyết Sắc Kim Long vang vọng khắp hang động, như thể linh hồn đang bị thiêu đốt.

Y Thiên gồng mình, hai cánh tay siết chặt lại, cố gắng ép quả cầu Huyết Ma Dịch kia co lại.

Cơ thể hắn run rẩy bần bật, một Luyện Khí Kỳ cưỡng ép nuốt gọn một đại chiêu mang theo tinh huyết của Kim Đan Cảnh!

Long Ngạo Thiên giật mình, ngay lập tức cắt bỏ liên kết với long huyết, do sợ long huyết còn vương trên đó bị Huyết Ma Dịch đồng hóa dẫn đến cơ thể bị phản phệ đau đớn thấu xương tủy.

Hắn quả thật không thể ngờ được, thực lực mình mạnh mẽ đến thế, lại còn thêm thức tỉnh ý chí Chân Nguyên Long, thế mà lại bị một tên nhóc Luyện Khí Kỳ đánh lên đánh xuống. Hắn bèn cười điên loạn, khóe môi tuôn ra huyết tinh:

"Hahahaha! Huyết nhục tái sinh vô tận, còn có thể đem ra làm chiêu thức mà đánh tay đôi với ta? Để ta xem xem ngươi còn có thể đỡ được thêm bao nhiêu lần!"

"Bao nhiêu lần? Điều này có lẽ ngươi phải tự kiểm chứng rồi. Cơ mà ta nghĩ là ngươi không thể kiểm chứng đâu." Y Thiên nhe cả hàm răng dính đầy máu đặc sệt, cười đến toe toét, giọng nói khàn đặc như ma quỷ.

Long Ngạo Thiên nhếch mép, mạnh mẽ cắm chặt thương xuống mặt đất. Hắn vươn tay, Long Khí hóa thành một bàn tay khổng lồ, cửu thập nhị vảy rồng tách ra khỏi Kim Giáp Chiến Long, cùng lúc bù đắp vào bàn tay đó, ấn thẳng xuống Y Thiên:

"Kim Long Giáng Ma Thủ!"

Bàn tay vàng như thiên thạch giáng xuống, uy áp tột độ, không cho Y Thiên đường thoát, muốn nghiền nát hắn thành bụi trần.

Vạn Khí Tru Diệt đứng dưới áp lực của nó, Huyết Khí tạo thành đều bị nghiền nát ngay lập tức, đại trận không thể phóng ra chiêu thức.

Y Thiên cảm nhận được uy lực dũng mãnh vô song của Kim Long Giáng Ma Thủ, mắt thấy nó càng ngày càng tiến gần, uy áp đè lên khiến đôi Huyết Dực của hắn nát tươm, không thể chạy trốn nổi.

Thiên Bình Kiếm vừa giương lên đã lập tức bị bật ra khỏi tay, bay ra ngoài găm sâu vào mặt đất.

"Được lắm, Long Ngạo Thiên. Không ngờ ngươi lại mạnh đến nhường này đó!"

Y Thiên phân rã Hồi Quang Kiếm Vũ thành các mảnh vỡ Bất Khứ Quang Hồi Cư bay xung quanh cơ thể.

Người hắn co lại, Huyết Ma Dịch trong trạng thái này bị dồn ép bay ra khỏi cơ thể hóa thành bốn cánh tay nữa mọc ra từ hai mạn sườn của hắn.

"Giáp Ma Thủ - Nghịch Thiên Tiến!"

Lượng lớn Huyết Ma Dịch trào ra bao bọc lấy bốn cánh tay Huyết Ma, biến thành hai chiếc Huyết Ma Giáp Thủ sần sùi, nổi đầy gân và mạch máu còn đang đập theo từng nhịp.

"Nhìn một loạt cảnh tượng đầy máu là máu ghê tởm này của ngươi. Ta đã chắc chắn rằng ngươi là một tà tu. Bằng không, thủ đoạn được dùng không thể nào kinh khủng đến mức độ này!" Long Ngạo Thiên nhăn nhó vì đau đớn, một tay kia ghì chặt tay này đè mạnh ấn thủ, sợ sơ suất lại xảy ra khiến tuyệt chiêu này chưa hạ đã tàn.

"Tà tu? Ta không biết, cũng không quan tâm. Ngươi coi ta là thứ gì, thì là thứu đó đi. Ta chỉ cần biết ngươi hại muội muội ta, có ý giết chết muội ấy. Nhiêu đó đã đủ cho ngươi chết tự khi nào rồi!"

"Phá Thiên Cương Quyền - Quy!"

Các mảnh vỡ Bất Khứ Hồi Quang Cư lúc này mới tụ lại thành hai cái giáp tay màu hắc kim bao lấy hai cánh tay còn lại, một chính một Huyết Ma.

Sáu cánh tay, bốn mang Huyết Ma Giáp Thủ, hai mang Phá Thiên Cương Quyền mãnh liệt đỡ thẳng lấy toàn bộ Kim Long Giáng Ma Thủ.

RẮC!

Uy lực quá lớn, Y Thiên phun ra một ngụm máu lớn, Huyết Ma Giáp Thủ nứt vỡ, tan rã. Thân thể bị ép thẳng xuống nền băng, tạo thành một miệng hố sâu.

Nhưng Huyết Ma Dịch là bất tử!

Ngay khi Huyết Ma Giáp Thủ vỡ vụt, Huyết Ma Dịch lập tức cuồn cuộn bao bọc lại, tái tạo xương cốt và Giáp Thủ với tốc độ kinh hồn.

Phá Thiên Cương Quyền là bất diệt!

Cho nên dù uy lực có mạnh mẽ mãnh liệt cỡ nào, sáu cánh tay mang theo trọng trách nặng nề đều không thể bị lay chuyển, chặn đứng hoàn toàn đại thủ ấn giáng xuống.

Long Ngạo Thiên nhìn thấy cảnh tượng kinh tởm đó, đôi đồng tử hổ phách gần như nứt ra vì sợ hãi.

"Tà tu khốn nạn! Đáng chết!" Hắn gào thét, sự khinh thường đã bị thay thế hoàn toàn bằng sự kinh hoàng và điên cuồng.

Y Thiên cười khẩy, khuôn mặt bê bết máu và mồ hôi, hắn đáp lại với ánh mắt ngông cuồng:

"Hahaha! Ta còn thê tử phía sau, còn muội muội đang mong chờ. Còn thù phải trả. Ngươi thì có gì cơ chứ? Để tới được đây, những gì ta đã phải trải qua, một phần vạn lần chắc hẳn ngươi chưa từng được nghe qua."

Long Ngạo Thiên tai nghe những lời này thì liền tức giận, phun ra một ngụm máu lớn. Hắn ra sức ghì chặt cánh tay đè xuống, uy lực của đại thủ ấn càng lúc càng tăng thêm.

"Ngươi tưởng chỉ có mình ngươi là đau khổ? Là còn người phía sau thôi hả? Hahaha! Nực cười làm sao. Ta vốn chỉ là con thứ trong Long gia, mẫu thân là nha hoàn, cho nên xuất thân của ta cực kì thấp hèn. Cho dù là ở ngoài hay là trong tộc đều bị người khác khinh thường." Nói tới đây, Long Ngạo Thiên có chút không chịu nổi nữa, khóe môi chảy ròng huyết tinh:

"Cho tới khi trưởng tộc thấy tiềm năng Chân Nguyên Long trong ta, khi mà Khí Linh của ta được phát hiện là một quả trứng có thể nở ra Chân Nguyên Long trong truyền thuyết, ta đã được bồi dưỡng… nhưng rồi thứ nở ra là một tấm vảy rồng chết tiệt! Mọi thứ đều sụp đổ ngay lúc đó, và bây giờ ta phải mạnh mẽ, phải sống sót trở về để mang cho mẫu thân cực khổ của ta một cuộc sống nói chuyện không cần nhìn mặt người khác, ăn không cần phải lén lút. Khóc không cần một mình, nụ cười luôn nở trên môi!"

Y Thiên từng bước chân mạnh mẽ đẩy đại thủ ấn lên trên, sáu cánh tay đang điên cuồng vỡ rồi hồi, hồi rồi vỡ. Hắn cười lớn, giọng khàn khàn:

"Hahaha! Vậy ngươi đã từng nghe về một phế vật mang ngũ linh căn chưa?"

Long Ngạo Thiên nghe thấy phế vật mang ngũ linh căn liền đứng sững, trong lòng liền nghĩ tới cái tên "Mạc Y Thiên" như một cơn ác mộng.

Quả nhiên đã từng gặp mặt, Long Ngạo Thiên không thể quên được thiếu niên phế vật ngũ linh căn Mạc Y Thiên này.

Hình ảnh mà hắn thấy không phải là một công tử bột chân yếu tay mềm, mà là một tên quái vật tay không tấc sắt giết yêu thú chạy ra từ rừng để cứu muội muội của mình khỏi hiểm nguy.

"Chẳng lẽ…" Hắn nhìn chằm chằm vào Y Thiên, đôi đồng tử hổ phách trở nên run rẩy:

"Thứ quái vật nhà ngươi… là Mạc Y Thiên? Mạc gia đã bị tru di cửu tộc rồi cơ mà?"

Nghe thấy Long Ngạo Thiên vẫn còn nhớ đến mình, Y Thiên không hề trả lời trực tiếp câu hỏi của hắn. Hắn chỉ cười dài sảng khoái, một nụ cười rách toạc đầy máu, và thốt ra lời không ai ngờ tới, giọng nói vang vọng khắp không gian băng giá:

"Hahaha… ta thua rồi, Long Ngạo Thiên!"