Thỏ Nhỏ Bán Nghệ, Hổng Bán Thân

Chương 30



Sáng sớm ở tầng cao nhất của tòa nhà chọc trời của tập đoàn Mikage, Reo Mikage bước ra khỏi phòng họp, gương mặt vẫn còn tối sầm sau loạt báo cáo rò rỉ dữ liệu và thiệt hại hợp đồng.

"Chết tiệt. Lại thêm một đơn kiện nữa từ bên đối tác Nhật Bản. Bản thiết kế demo bị rò rỉ ba ngày trước, trùng khớp đến 98% với sản phẩm ra mắt của họ."

Thư ký đứng bên cạnh cúi đầu thấp hơn. 

"Ngài Mikage, nội bộ đang điều tra nghi vấn có nội gián."

Reo bóp trán. Anh không còn thời gian. Ngoài việc xử lý khủng hoảng gián điệp công ty, anh còn phải chăm lo cho Nagi Seishiro – thiên tài âm nhạc, streamer triệu người theo dõi, người bạn thân thiết nhất của anh... nhưng đồng thời cũng là một kẻ thờ ơ với mọi thứ ngoài game và ngủ.

Tại căn hộ cao cấp của Nagi.

"Trợ lý cũ xin nghỉ á?" Nagi hỏi, mắt vẫn dán vào màn hình game.

Reo gật đầu. 

"Cô ấy được bên truyền thông mời về làm giám đốc chiến dịch. Tốt thôi. Tớ đã tuyển trợ lý mới cho cậu rồi. Tên là Aki."

"Ờ." Nagi trả lời cho có, rồi lập tức cắm mặt vào ván game.

Hai tuần sau.

Mọi chuyện ban đầu tưởng chừng ổn thỏa. Aki – người trợ lý mới – ăn nói nhã nhặn, chỉn chu, thường xuyên gật gù với mọi quyết định của Nagi.

Cho đến khi Nagi phát hiện chiến dịch quảng cáo nước uống năng lượng "VITA-7" có... hình ảnh của anh ngồi ngủ gục với dòng chữ:

"Cái gì cũng có thể bỏ qua – trừ giấc ngủ. Nagi chọn VITA-7, bạn thì sao?"

"...Tôi chưa bao giờ đồng ý làm quảng cáo này." Nagi lười đến mấy cũng ngồi dậy, mở email kiểm tra.

Không có bất kỳ văn bản phê duyệt nào từ anh.

Aki biện hộ bằng nụ cười giả tạo: "Em nghĩ hình ảnh anh ngủ trông... rất thật thà. Viral tốt. Em chủ động duyệt luôn rồi."

Nagi nhíu mày, nhưng không nói gì.

........

[Ngày thứ 14 sau khi đổi trợ lý – Căn hộ Nagi Seishiro, 10:43 AM]

Một ngày u ám. Không phải vì thời tiết – mà vì Nagi Seishiro chỉ ngủ đúng 4 tiếng, bị gọi dậy hai lần, và bữa sáng... không có trứng luộc mềm.

"Ủa, cô là trợ lý mà? Tôi thích ăn trứng lòng đào. Đâu phải mỗi việc đó cũng không làm được?"

Aki – trợ lý mới thuê cho Nagi – đứng khoanh tay, môi cong lên

"Anh không phải em bé. Có thể tự nấu."

Nagi chống cằm, mắt lim dim.

"...Nhưng mà tôi ký hợp đồng là để có người lo mấy cái này. Tôi nấu rồi thì thuê trợ lý làm gì?"

Aki hất tóc, không thèm đáp, quay lưng bỏ ra ngoài. Nagi chớp mắt nhìn theo một cách... lười nhác, nhưng sâu trong ánh mắt có một tia khó chịu.

Mọi chuyện không dừng lại ở trứng.

Suốt 2 tuần qua, Aki tự ý can thiệp lịch stream, thay đổi nội dung quảng bá hình ảnh của Nagi mà không thông báo. Gần nhất là vụ đăng tải clip Nagi... ngủ gục trong nhà vệ sinh công cộng lên TikTok với caption:

"Ngủ gục vì làm việc quá sức~ Đáng yêu quá trời ơi!"

Nagi cầm điện thoại, giọng đều đều: "Cô lấy cảnh này ở đâu ra?"

Aki nhún vai: "Cái này do fan ghi lại rồi gửi em. Em chỉ đăng lại thôi."

"Cảnh này ở toilet riêng bên trong ký túc của tôi. Không có ai khác ngoài tôi. Là camera nội bộ."

Không khí im lặng kéo dài.

Nagi đứng dậy, lần đầu tiên trong 14 ngày... nhìn cô ta thẳng mặt:

"Cô tự ý truy cập camera riêng của tôi?"

Aki im bặt. Mắt dao động một giây.

"Vui thôi mà..."

Từ đó, anh bắt đầu âm thầm quan sát. Hệ thống đặt lịch stream bị thay đổi mà không báo. Aki thường xuyên vắng mặt, thậm chí có lần khóa cửa phòng luyện tập của anh với lý do "quên". Bữa ăn bị cắt giảm. Lịch trình đi sự kiện bị ép dày đặc, còn người đại diện thì báo lại rằng Nagi "tự yêu cầu."

Vẻ thờ ơ thường ngày dần nứt vỡ.

Một tối, Nagi lọ mọ dậy từ đống gối lười, mở máy, truy xuất toàn bộ log email, lịch trình và quyền truy cập từ tài khoản trợ lý.

Khi tìm được bằng chứng chỉnh sửa dữ liệu, anh chỉ thở dài một tiếng.

"Rác rưởi thật. Làm tốn thời gian."

[Hai giờ sau – Văn phòng Reo Mikage]

Reo đập hồ sơ lên bàn.

"Xâm phạm quyền riêng tư. Tự ý đăng hình ảnh. Vi phạm hợp đồng bảo mật. Từng cái một đủ kiện ra toà!"

Nagi nằm dài trên sofa 

"Cậu cứ kiện đi. Tớ mệt rồi."

"Cậu nói nghe dễ như búng tay vậy đó? Đối tác đầu tư thì đang đòi giải trình. Tài khoản stream của cậu thì bị đóng băng do vi phạm bản quyền clip đăng trái phép! Cái này không phải chỉ xin lỗi là xong!"

"Tớ có nói xin lỗi đâu." Nagi trả lời tỉnh bơ, mắt vẫn dán lên trần.

Reo thở ra. 

"Tớ thuê cô ta cho cậu, tớ sẽ giải quyết. Nhưng làm ơn đừng làm tớ lên máu nữa."

"Thế tớ đi chơi với thỏ đây, giải quyết vui vẻ nhé, Reo."

[Trong thế giới "Thỏ nhỏ 5.0".]

Nagi xuất hiện ở tiệm cà rốt, cởi áo khoác, quăng mình lên ghế sofa.

"Pii~! Pi pi~!" (Anh Nagi!! Lâu quá mới ghé chơi đó nha!!)

Yoichi nhảy loi choi ra cửa, ôm lấy chân Nagi. Nagi gật đầu, cúi xuống ôm lại cậu thỏ nhỏ.

"Tôi bị phản bội rồi đó."

"Pi?" (Sao vậy nè?)

Nagi gục luôn xuống ghế, rên rỉ như mèo bị đuổi ăn:

"Bữa sáng không có trứng. Không được ngủ đủ. Hình bị tung lên mạng. Người ta nói tôi ngủ trong toilet nhìn như... cục bột lười sống."

"Piiiii~!!!!" Yoichi nổi cáu, tai dựng lên.

(Em giận nha!!! Ai dám nói xấu anh Nagi?!)

"Trợ lý của tôi đó. Cô ta rác thật." Nagi nói, không chút cảm xúc, nhưng tay thì vươn ra... kéo thỏ nhỏ vào lòng ôm siết.

"Bé thỏ ơi, tôi ăn vạ đó. Cho tôi ăn cơm, chà lưng, thơm má đi rồi tôi mới hết giận."

"Pii pi pi pi pi~!!!!" (Anh Nagi tham lam quá đi!!! Nhưng mà em thương!!!)

Yoichi vừa nhảy loi choi nấu cơm, vừa tranh thủ pha nước gừng, vừa chuẩn bị túi chườm mắt cho Nagi. Khi Nagi đang lim dim thì cậu đặt nhẹ một nụ hôn lên má anh:

"Chụt~ Pii~!" (Hết giận chưa nè?)

Nagi hơi mở mắt. Cười nhẹ, rồi nhắm lại.

"Ừ. Hết giận rồi. Nhưng ăn xong tôi ngủ lại nha. Reo chắc đang tìm tôi khắp nơi đó."

"Pi pi pii~?" (Có muốn ăn cà rốt hầm không?)

"...Cho cái gì dễ nuốt ấy."

Yoichi chạy đi chuẩn bị. Lúc mang đồ ra thì thấy Nagi đã... ngủ quên trên ghế.

Một tiếng thở dài bật ra từ bé thỏ. "Piiiii..."

[Tối hôm đó – Văn phòng luật sư NeoVision]

Reo mệt rã rời. Trước mặt anh là dãy dài email vi phạm, clip Aki chỉnh sửa lịch trình trái phép, đoạn ghi âm cô ta nhận tội do phần mềm trợ lý AI ghi lại.

Luật sư tổng kết: "Cô ta sẽ đối diện với 3 tội danh. Dự kiến 6 tháng tù giam tối thiểu."

Reo gật đầu. "Tốt."

Rồi anh mở điện thoại, nhắn tin cho Nagi.

Reo: "Xử lý xong rồi. Ra ngoài ăn gì không?"

Seen.

Không rep.

Trán Reo nổi gân xanh.

[Trong game – Nhà thỏ]

Nagi ngủ ngoẹo trên ghế, tay vẫn ôm bé thỏ như gối ôm. Miệng còn lẩm bẩm:

"...Ngoài bé thỏ ra, dường như chẳng ai tin tôi hoàn toàn."

Yoichi dụi má vào má anh, đáp nhẹ như gió:

"Pii~ pi~..." (Em luôn tin. Mãi mãi.)