Thượng Thần Độc Sủng Mèo Nhỏ

Chương 17



“Này, nói rõ ràng xem nào, hai người là sao vậy? Mới biến mất một ngày một đêm, vậy mà đã tranh thủ thành thân rồi sao?”

Lúc này ta mới biết, dòng thời gian trong bí cảnh đó tự vận hành, rất khác với bên ngoài.

“Cứ với tốc độ của ngươi, e là cả đời này cũng không lấy được vợ đâu.”

“Ngươi… ngươi… ngươi chỉ biết bắt nạt rùa thôi. Huyền Thanh, tuổi của ngươi, cũng đâu có nhỏ hơn ta…”

Lão rùa còn chưa nói xong đã bị Huyền Thanh bịt miệng.

Huyền Thanh đưa ta đến chỗ Nguyệt Lão, buộc dây tơ hồng.

Sợi tơ đỏ nhanh chóng thấm vào cổ tay, biến mất.

“A Âm, chúng ta sẽ không bao giờ xa rời nhau nữa.”

“Chậc chậc, hai người không định mời trẫm uống rượu mừng sao? Thiên giới này đã nhiều năm rồi không tổ chức hôn lễ.”

Thiên Đế không biết từ đâu xuất hiện, ánh mắt hóng hớt tò mò.

Nửa tháng sau, ta và Huyền Thanh tổ chức đại lễ kết duyên.

Lễ mới được một nửa, một vị Thiên tướng toàn thân bê bết m.á.u lăn ra từ pháp khí.

“Bệ hạ, Đế cơ Thanh Khâu Bạch Họa đã mở kết giới Trấn Mộng hà. Các tướng trấn giữ đã c.h.ế.t quá nửa, sắp không chống đỡ nổi nữa.”

Sắc mặt Thiên Đế thay đổi.

“Mấy chục đại yêu đó, nếu giáng trần, chắc chắn sẽ gây ra tai họa. Huyền Thanh, ngươi có bản lĩnh nhất, ngươi xem…”

Thiên Đế còn chưa dứt lời, ta đã biến về nguyên hình hỏa phượng, mang theo Huyền Thanh bay nhanh đến Trấn Mộng hà.

Đến Trấn Mộng hà, hơn chục đại yêu đã bước ra khỏi kết giới, chúng có khuôn mặt đáng sợ, hoặc lắc lư thân hình to như núi, hoặc thò ra móng vuốt dài ngoằng.

"Bạch Họa ta đời này, thứ muốn có, chưa từng có thứ nào không đạt được. Huyền Thanh, chàng không yêu ta, ba năm trước hà cớ gì cứu ta? Đã ta không có được, người khác cũng đừng hòng mơ tưởng! Sau khi phong ấn lần thứ hai mở ra, chỉ có thể dùng Hỏa Phượng hoặc Bạch Long hiến tế mới có thể áp chế cơn thịnh nộ ngập trời của Trấn Mộng hà thần. Huyền Thanh, chàng hoặc Sử Vũ, chỉ có thể sống một người! Ha ha ha, tự các ngươi lựa chọn đi."

Nàng ta nói xong, nhỏ m.á.u lên trận nhãn, trận nhãn lập tức há cái miệng đầy máu, nuốt Bạch Họa vào.

Tiếng cười của nàng ta, trong nháy mắt biến thành tiếng kêu thảm thiết, rồi nhanh chóng im bặt.

Kết giới từ trận nhãn bị phá vỡ.

Trong nháy mắt, Trấn Mộng hà rung chuyển dữ dội, nước sông ngày càng đục ngầu, hơn ba mươi con đại yêu còn lại tụ tập về phía trận nhãn, sắp sửa phá giới lao ra.

Hơn phân nửa thần tiên và Hồ tộc có mặt đều đã bị thương nặng, còn có không ít người bất hạnh ngã xuống.

Nếu để đám đại yêu còn lại chạy thoát ra ngoài, không ai có thể đảm bảo có thể toàn bộ tiêu diệt chúng.

 


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com