Cho đến có một ngày, thôn dân phát hiện trên bãi sông đột nhiên xuất hiện thi thể một con cóc lớn thì mới biết là yêu vật, không rõ sao yêu vật lại chết ở đây thì đều thấp thỏm lo âu. Mãi khi có người phát hiện bàn tay của bức tượng kia xuất hiện một vết máu, lúc này tất cả mới tỉnh ngộ.
Họ lập miếu, đưa tượng vào trong miếu, từ đó về sau, thôn nhỏ không còn gặp yêu hoạn.
Hậu nhân ngại có miếu không tên thì không khỏi bất nhã, lại không dám tự ý đặt tên, chỉ biết ngày ngày dâng hương cầu nguyện. Tới một ngày, tượng đất mở miệng nói "Vạn Tượng", từ đó miếu Vạn Tượng ra đời, trong miếu cung phụng Vạn Tượng Thần Quân còn uy phong khí phách hơn Tiêu Dao Thiên Tôn rất nhiều.
Xuân về hoa nở, đã nhanh chóng trôi qua một năm.
Bên bờ đê ven sông, một đám hài đồng thả diều, chạy nháo dọc bờ đê dài.
Đột nhiên có một chiếc diều đứt dây, phiêu đãng bay xa, rơi thẳng vào một tòa từ đường.
Chủ nhân chiếc diều là một đứa trẻ ước chừng bảy tám tuổi, thấy vậy liền chạy tới, tay chân linh hoạt trèo lên. Tòa miếu kia rất cao, tiểu tử kia cũng linh hoạt, từng chút một bò lên đỉnh.
Có người đến dâng hương thấy vậy mắng: - Trẻ con nhà ai lại trèo lên miếu Vạn Tượng, leo lên đầu Thần Quân mà không sợ Thần Quân tức giận, dùng sét đánh chết sao?
Người coi miếu đi ra, thấy vậy cũng nói: - Mau mau xuống đây!
Bé con bị dọa kinh hoảng, vừa lúc trước có mưa, mái ngói ẩm trơn, nhất thời không đứng vững được ngã xuống. Mọi người đồng thời kinh hô, từ đường rất cao, nếu ngã thật thì không chết cũng tàn tật.
Vừa đúng vào lúc này, một cơn gió xuất hiện nâng bé con nhẹ nhàng hạ xuống mặt đất, đứa nhỏ lại không hư hao chút nào.
Mọi người ngây ra, đột nhiên đồng thời tỉnh lại, cùng nhau hô "Thần Quân hiển linh" rồi quỳ xuống.
Những tiếng hô đồng loạt hướng vào trong, nơi hương khói cường thịnh có một pho tượng đứng sừng sững, đúng là Đường Kiếp, chỉ có điều ở so với bản nhân lại thêm mấy phần khí thế và uy nghiêm. Dưới chân còn có một con thỏ ngọc, đúng là Đồ Đồ. Hai bên trái phải có hai nữ tử là Hứa Diệu Nhiên và Y Y, đều có đạo hiệu. Hứa Diệu Nhiên người mặc Tử Hà y, cầm trong tay Lưỡng Nghi kính, chân đạp như ý toa, gọi là diệu pháp tiên tử. Y Y cầm trong tay Bích Hải thanh kim liên, đầu đội thúy vũ hoa hoàn, chân đạp Bát Bảo bạch ngọc đài, gọi là Lục Ngạc Thánh nữ.
Được hương khói bao phủ, tượng tam tôn trang nghiêm túc mục. Tiếng tụng niệm từ ngoài truyền vào, chỉ thấy mi quang Đường Kiếp chợt lóe hào quang, hóa những lời cầu nguyện thành từng sợi tơ mảnh tiến vào trong tượng đất.
Nhìn xuyên thấu qua có thể nhìn thấy một giọt máu đỏ sẫm, tươi như mới xuất hiện đang quay tròn. Sợi tơ ý niệm tiến vào giọt máu liền được hấp thu, tiến thêm một bước nữa thăng hoa, hóa làm tơ thần niệm bay xa. Xuyên qua trăm núi ngàn sông, hạ xuống một vách núi, bay vào trong nham động, lặng lẽ tiến vào mi tâm một người rồi không thấy gì nữa.
Đúng là Đường Kiếp.
Hấp thu ý niệm tinh thuần, Đường Kiếp mở mắt ra: - Quả thế. Ý niệm lực một khi hấp thu liền có thể làm lớn mạnh Nguyên Thần, đúng là pháp môn Nguyên Anh hóa thần.
Chuyện trừ yêu ở sông nhỏ đã cho Đường Kiếp một sự dẫn dắt.
Hắn ý thức mình nhập thế làm việc thiện là phương pháp có thể tiến nhập sâu hơn.
Thêm vào bản thân có Phù Sinh Vạn Tượng. Vì sao không lợi dụng cho tốt, chân chính đi các nơi tạo phúc cho dân chúng?
Dưới tình huống như vậy, mỗi nơi Đường Kiếp để lại một giọt máu, phù hộ địa phương đó.
Thời gian dài, dân chúng địa phương phát hiện thần tượng có linh, dĩ nhiên sẽ xây dựng từ lập bia, khẩn cầu phù hộ. Nếu đổi là người khác làm sẽ phải phân thần chú ý, tới Đường Kiếp thì phân thần cũng không cần, Phù Sinh Vạn Tượng biến thành phân thân tự giải quyết xong. Chỉ có phiền phức không giải quyết được mới cần Đường Kiếp ra tay.
Kể từ đó, Vạn Tượng Thần Quân linh nghiệm hơn những tượng khác rất nhiều, cũng lập tức đưa tới vô số tín đồ.
Đường Kiếp với tín đồ cũng không yêu cầu, hắn hy vọng mượn việc tạo phúc thế giới để tạo phúc cho mình, như hôm nay cảm ứng nhân gian khó khăn, trở thành vạn gia sinh phật cũng không hào hứng gì. Nhưng là vì thiên nhân cảm ứng, Đường Kiếp hiểu ra ý nghĩ của hương khói cho tiên nhân, đó không phải hấp thu tín ngưỡng lực mà là vì phần thiên nhân cảm ứng, cũng thiên địa buồn vui.
Hương khói khiến Đường Kiếp và thế giới thành lập nên một quan hệ đặc thù, thông qua hương khói Đường Kiếp có thể nhanh chóng cảm nhận chuyện phát sinh ở các nơi, cũng đưa ra xử lý, đồng thời được được niềm vui thiên địa ban lại.
Đây cũng là vì sao Đại Năng chi sĩ ở nhân gian có nhiều người hiển thánh giống như Đường Kiếp, bọn họ cũng muốn thử độ qua thiên nhân cảm ứng quan. Như Thiên Thần Cung là ví dụ điển hình, năm đó Quảng Pháp Thiên Tôn phân tâm thần hệ cho Thiên Thần Cung, cảm nhận tâm chí. Thiên Thần Cung hưng thịnh thì bản thân hưng thịnh, về sau có lưu lại ý niệm ở hạ giới. Về phần những Đại Năng môn phái khác cũng giống như vậy, sẽ lưu lại một phần tâm thần trong phái, môn phái hưng thì bản thân hưng.
Đương nhiên vượt qua cửa ải này sẽ chính thức siêu thoát. Mọc cánh thành tiên thành tiên, không còn để ý chuyện thế gian, đại đa số hương khói sẽ điêu linh. Đến lúc đó sẽ có người mới quật khởi, thay thế vào đó.
Vậy nên trong Tinh La Đại Thiên Giới, tuy có thần tiên cung phụng, nhưng qua một thời gian ngắn sẽ đổi lại tín ngưỡng là việc thường xuyên.
Chứng thực đến chỗ Đường Kiếp lại hơi khác.
Thay đổi thiên địa, độ hóa bản thân vốn là chuyện lớn lao phức tạp, mỗi thời mỗi khắc đều phải phân thần lưu ý công việc các nơi, cực kỳ tiêu hao tâm lực, ảnh hưởng tu luyện. Vậy nên đa số tu giả cũng không ý đồ thay đổi quá lớn. Bình thường chỉ lấy góc bản thân làm giới, bảo hộ quanh người là được. Dù sao này Thiên Nhân Hợp Nhất cũng không phải không có giới hạn, không ai thật sự có thể hòa với toàn bộ thế giới làm một thể, đại đa số tu giả có thể dung nhập cũng chỉ là vị trí, hay là ý niệm chú ý vào phiến thiên địa kia.
Đường Kiếp là dị nhân.
Phù Sinh Vạn Tượng khiến khu vực hắn có thể quản lý phù hộ tăng lớn, dưới tình huống như vậy, Đường Kiếp đột phát ý tưởng, muốn biết khi mình cực hạn khuếch trương thiên nhân cảm ứng sẽ sinh ra ảnh hưởng gì.
Thử một lần, thật đúng là khiến hắn thấy không tầm thường.
Muốn biết Đường Kiếp phát hiện được gì, trước phải hiểu qua thế nào là Tiên Đài.
Mỗi một cấp bậc đều có ý nghĩa tồn tại cụ thể, không phải nói ta thăng lên một bậc, khí lực lớn hơn một chút. Sống lâu hơn một chút là xong.
Nó là kết cấu bản thân, là ý nghĩa và căn nguyên tồn tại của bản thân.
Tỷ như mở ngọc môn thì ngươi có thể hấp thu linh khí, mở linh nhãn là ngươi có thể tồn trữ linh khí, Linh Tuyền Linh Hồ Linh Hải chính là tồn trữ linh khí nhiều hay ít. Tiến vào Thoát Phàm Cảnh hay Bách Luyện Kỳ có thể dùng linh khí tẩy luyện tự thân, tăng cường khí lực. Cửu Chuyển Kỳ là linh khí tẩy luyện tạng phủ, kéo dài sự sống, sinh mạng cao hơn phàm nhân nhưng về bản chất không có biến hóa.