Trên núi hoang phía xa, Lưu Phong Tiên Tôn nhìn Diễn thiên kính, suy ngẫm không nói gì.
Ở phía sau hắn là người của hai phái Tề Thiên tông Tinh La môn.
Từ ba tháng trước hắn mang người đuổi tới vùng này, Diễn thiên kính lại đột nhiên mất đi tung tích Đường Kiếp, không tra thêm được chút manh mối nào.
Lưu Phong không thể làm gì ngoài chờ đợi, chờ xem mục tiêu khi nào xuất hiện lần nữa.
Chẳng ai ngờ rằng sự chờ đợi kéo dài ba tháng.
Ba tháng, với người tu tiên mà nói cũng chẳng lâu, ngồi xuống nhập định thì trong nháy mắt đã. Nói chậm thì cũng chậm, khi có tâm sự rất khó chuyên tâm tu hành, hơn nữa rất nhiều người tu hành đều giữ bí mật, không dễ dàng tiết lộ công pháp của mình trước người khác.
Không có việc gì làm, ba tháng đúng là hơi dài.
Hôm nay vẫn như mọi ngày, trong Diễn thiên kính vẫn không có tin tức của Đường Kiếp.
Một người không nhịn được, nói: - Cứ chờ như vậy tới lúc nào?
Người này tên Ngọc Chân Tử, một địa tiên của Tinh La môn.
Tề Thiên tông Tinh La môn vốn không hòa thuận, chỉ là vì đuổi giết Đường Kiếp mới đi cùng nhau. Nhưng đuổi theo hai năm không có kết quả, hiện giờ kẹp ở chỗ này tiến thoái không được, giống như xương cá vô cùng khó chịu.
Lưu Phong nhìn hắn thản nhiên nói: - Ngọc Chân Thượng nhân không chịu nổi được nữa sao?
Ngọc Chân Tử nghe hắn mỉa mai, trong lòng phẫn nộ: - Lão phu bế tử quan, đả tọa năm trăm năm, hậu sinh ngươi còn không biết đang ở đâu. Chỉ có điều kiên nhẫn chờ là một chuyện, không có bất kỳ hy vọng gì lại là một chuyện. Ta chẳng qua cảm thấy có vài người không dùng được, cái gì vận mệnh Đạo Binh, Diễn thiên thần kính, bày mưu nghĩ kế, miếu tính vô song, nói cho cùng đều là huênh hoang cả.
Một gã Tề Thiên tông giận dữ: - Lưu Phong sư đệ là thiên tài đệ nhất Tề Thiên tông, chỉ dùng 2200 năm tu hành tới bây giờ, được tổ sư thu nhận nhập môn, nhập vận mệnh đại đạo, quản lý diễn thiên toán pháp, kẻ già làng như ngươi có gì để mà so sánh?
Ngọc Chân Tử giận dữ: - Ngươi nói cái gì?
- Nói ngươi không còn dùng được nữa rồi! Người nọ không khách khí lặp lại.
Ngọc Chân Tử ngửa mặt lên trời cười to: - Ta không còn dùng được? Đuổi theo hai năm không có kết quả gì, cũng không biết là ai không dùng được.
- Đây còn không phải do các ngươi ngay từ đầu tính sai tên.
- Người chưa bắt được, đến cùng có phải tên giả không cũng chưa biết. Lại nói lúc tiểu tử kia báo tên giả cũng là người Tề Thiên tông nghe được.
Hai người này ngươi một câu ta một câu tranh giành không ngớt, ai cũng không chịu nhường ai, dù sao tất cả mọi người đều là Địa Tiên, ai sợ ai chứ.
Vẫn là Lưu Phong trầm giọng nói: - Đủ rồi, tốt xấu đều là Tiên Đài, hồn thành thần, người thành tiên, sao vẫn còn lòng phàm tục, khoe khoang miệng lưỡi lợi hại?
- Lưu Phong sư đệ nói không đúng. Tiên gia đại đạo ở tu vi, khi nào liên quan tới tâm tình. Như sư đệ nói, cái gọi là tâm tình đạo đều là chó má, nếu tâm tình muốn có thể thành tựu đại đạo thì còn cần tu hành làm gì? Hồng Mông Giới có ma đầu, có ai không làm ra hành vi độc ác như phàm tục? Cái gọi là người đắc đạo nhất định là cao nhân, vốn chắc chưa hẳn như vậy. Ngươi không thấy, thiên hạ sát phạt kiêu hùng, tiên nhân đấu võ mồm cũng bình thường. Người không biết là đấu võ mồm, người biết lại là ngôn luận đạo đấy! Ha ha ha ha!
Người nói là mưu ti mệnh, người này ở Tinh La môn đảm nhiệm chưởng ngục sử, chuyên ti hình danh, cũng thông thạo truy tung, nhân xưng ti mệnh thiên thần, không nghĩ tới mồm miệng cũng lợi hại như thế.
Thời khắc này nói xong liền cười lớn, làm đám người ngồi nghe cũng không nói gì.
Lưu Phong nhìn mưu ti mệnh, vẫn bình tĩnh như trước nói: - Diễn thiên kính tính không ra người này chỉ có hai khả năng. Một là này vận mệnh đạo của hắn mạnh hơn Diễn thiên kính, tuy nhiên xem biểu hiện, tuy người này có chút năng lực ở vận mệnh đạo nhưng chưa tới tiêu chuẩn đó. Người kia có khả năng đã không ở Hồng hoang rồi.
- Không ở Hồng hoang? Vậy hắn có thể đi nơi nào? Chẳng lẽ nói...
Lưu Phong gật gật đầu: - Đúng, khả năng rất lớn đã đi giới khác.
- Nhưng lấy thực lực người này không có khả năng đi qua hộ giới cương phong. Mưu ti mệnh nói.
Hồng hoang đại lục hộ giới cương phong cũng không tầm thường, ít nhất phải cấp tiên mới thông qua.
- Ta cũng không nói hắn là thông qua cương phong, nếu thông qua cương phong, vị trí Diễn thiên kính hiển lộ cuối cùng phải ở chín tầng mây chứ không phải nơi này.
- Ngươi nói là Truyền tống trận? Mưu ti mệnh chấn động.
Một giao giới truyền tống trận không phải là việc nhỏ, cho dù là Hồng hoang trên đại lục cũng không có mấy cái, chỉ vẹn vẹn nắm trong tay các đại phái.
Mà hễ là giới có truyền tống trận, hiện giờ đều đã biến thành thuộc địa của Hồng hoang, ở trình độ nào đó, Hồng hoang đại lục và Hồng Mông Giới cũng không có gì khác biệt, đồng dạng không ngừng xâm lấn các giới khác.
Mà bây giờ nghe có truyền tống trận hiện thế, mưu ti mệnh sao có thể không kích động.
Đây cũng là vì sao Lưu Phong ngay từ đầu không muốn nói ra nguyên nhân.
Đến hiện giờ nội chiến bình ổn, Lưu Phong mới nói ra bình ổn quân tâm.
Hắn chậm rãi nói: - Người này đã biến mất, Truyền tống trận ở đây không thể nghi ngờ, đáng tiếc chúng ta không thể nắm giữ hành tung của hắn, khó có thể định vị chuẩn. Bởi vậy ta mới chờ ở đây, chỉ vì hắn nơi hắn tái xuất hiện nhất định chính là chỗ Truyền tống trận.
Mưu ti mệnh ha ha lắc đầu: - Nếu như thế, chúng ta tiếp là được.
Lưu Phong lại lắc đầu: - Không cần, người này có Truyền tống trận, hơn phân nửa không phải người Hồng hoang, đã ba tháng chưa hiện bóng dáng, ta rất lo lắng người này phát hiện có biến bỏ chạy, khả năng sau này cũng không tới nữa.
- Vậy làm sao bây giờ?
- Vì kế hoạch hôm nay, chỉ có một biện pháp, chính là tra ra người này. Chỉ cần hiểu rõ hắn, Diễn thiên kính có thể phát huy tác dụng nhiều hơn, nói không chừng có thể tìm được truyền tống trận kia.
- Được, ngươi nói tra như thế nào?
- Truyền lên hai phái dốc sức điều tra người này. Đã truyền tống tới đích thị là tự dưng xuất hiện, không thể nào không có tung tích, hơn nữa hắn một nam hai nữ, trong đó còn có một Ma Tu. Lưu Phong nhanh chóng nói.
- Được! Mọi người đều đáp ứng.
- Vậy còn ngươi? Mưu ti mệnh nhìn thoáng qua Lưu Phong.
Lưu Phong cười nói: - Ta muốn đi tìm một người.
- Ai?
- Hồng Thiên Lý. Trên Diễn thiên kính hiện hình người, đúng là Hỏa Thiên Tôn.