Thứ đầu tiên đập vào mắt chính là một bãi đá lớn, trôi nổi trong không gian dưới nền đất.
Phía dưới là một mảnh vực sâu không đáy, trong vực sâu sôi trào ngọn lửa màu xanh, đúng là Lam tâm diệm.
So sánh với ngọn lửa Đường Kiếp từng nhìn, Lam tâm diệm ở đây cường thịnh hơn. Đường Kiếp chỉ mới nhìn thoáng qua đã có cảm giác như bị bàn ủi hung hăng ấn vào ngực.
Mà trên bệ đá, năm miếng huyền mẫu tinh kim tạo ra xiềng xích rơi xuống, dưới ánh lửa màu lam chiếu rọi có hào quang quỷ dị. Nhìn kỹ có thể phát hiện, trên xiềng xích có vô số tự phù lóng lánh, vây quanh xiềng xích tạo thành hoa văn huyền ảo, rõ ràng là đạo vân.
Xiềng xích vẫn buông xuống bệ đá, có thể nhìn thấy trên bệ đá có người nằm. Năm dây xiềng xích phân biệt trói vào tứ chi và đầu khiến người kia không thể động đậy. Mà ở dưới thân người là cửa động, chính thông xuống vực sâu. Trong vực sâu có vô tận lam hỏa từ cửa động dũng mãnh tiến vào, đi ngang qua trận pháp chuyển hoán bị nén ép đến mức tận cùng, trở nên cực độ cô đọng, giống như dung nham chảy từ cửa động qua thân thể người nọ.
Hoá ra lam tâm diệm là dùng để đối phó kẻ trên bệ đá, bên trong có lam tâm dung nham nướng cháy, ngoài có đại trận tiên cấp áp chế, trong có đạo vân xiềng xích trói buộc, trình độ phòng bị của Nhân Tộc đối với người này đã mới mức làm người khác giận sôi.
Giờ phút này người nọ nằm trên bệ đá, không thấy rõ mặt.
Đường Kiếp bay lên, khi cao ngang bằng người kia mới thấy đó là một nam thư sinh đang ngủ say. Phía dưới lam diễm lượn lờ, thường thường có thể thấy một cỗ thanh lam khí hiện lên trên mặt hắn. Đó là biểu hiện khi lửa ma đốt cháy, có thể thấy được dưới vẻ bình tình là sông cuộn biển gầm. Khó hơn nữa là trong tình huống này hắn còn có thể ngủ được.
Đường Kiếp cảm giác đối phương thực đang ngủ.
Lấy uy năng Lam tâm dung nham ngày ngày nướng cháy ngũ tạng mà người này vẫn chưa chết mà còn có thể ngủ, tu vi cao cường khiến Đường Kiếp cũng cảm thấy giật mình không ngừng. Hắn tự hỏi nếu là mình trong tình huống này, quả quyết không thể tự nhiên, phóng khoáng như thế. Xem tu vi người này cũng chỉ là Địa Tiên chi cảnh, nhưng hiển nhiên không phải Địa Tiên bình thường mà lại có cảm giác như đối mặt với vô thượng Chân Tiên khiến Đường Kiếp có cảm giác nguy hiểm rất lớn.
Hắn hiện giờ mất đi bản tôn, thực lực kỳ thật cũng giảm xuống trên phạm vi lớn. Tuy rằng Địa Tiên bình thường vẫn có thể đánh, nhưng đụng phải Chân Tiên lại không có phần thắng. Đương nhiên trước kia hợp thể cũng không chắc thắng được Chân Tiên, nhưng ít ra cũng có tư cách chiến một trận, hiện tại gặp được người giai vị cao hơn thì phải ngàn vạn lần cẩn thận.
Vậy nên, Đường Kiếp đối với người này hết sức cẩn thận.
Nội tâm của hắn có cảm giác, chính là tu vi người này không phải Địa Tiên mà là Chân Tiên. Chỉ có điều ở dưới nền đất lâu như thế, ngày ngày chịu lửa thiêu đốt, thực lực không tiến mà lui, từ Chân Tiên cảnh ngã xuống Địa Tiên cảnh. Vậy nên, tu vi tuy là Địa Tiên nhưng có thể mang đến uy hiếp không nhỏ. Cũng không ai biết một tồn tại như vậy một khi thoát khốn sẽ mang đến kết quả gì.
Vậy nên, ngay cả Đường Kiếp cũng hơi do dự một chút, lúc này mới quyết định.
Hắn ho nhẹ một tiếng.
Thanh âm không lớn, nhưng người say ngủ đã chậm rãi mở to mắt.
Đôi mắt màu xanh đậm như có ngọn lửa đang nhảy nhót.
Khoảnh khắc nhìn vào đôi mắt này, Đường Kiếp đột nhiên cảm thấy mình đã phạm vào sai lầm.
Người này, không phải nhân loại!
Xác thực mà nói, không phải nhân loại bình thường.
Thế giới Đại Thiên, chủng tộc trí tuệ tuy rằng không ra nhân, yêu, tinh, ma chư tộc, nhưng cũng có một vài dị tộc hiếm thấy, nhân loại mà không phải là nhân, tỷ như người khổng lồ trong Cự Linh Giới, xứng với tên dị tộc.
Người này chính là một dị tộc, bề ngoài có ngũ quan giống nhân loại, chỉ có điều hai mắt hiện lên màu lam, ánh sáng như lửa, gọi là Lam nhãn (mắt xanh).
Khó trách bị giam giữ trong lòng đất không được thả ra.
Bởi vì không cùng tổ tiên tất có dị tâm. Lam nhãn tộc không phải Nhân Tộc thì Nhân Tộc đương nhiên không dám thả hắn ra, mà chỉ có thể giam giữ ở đây. Đối với Nhân Tộc mà nói, vị tu giả Lam nhãn tộc từ Chân Tiên cảnh ngã xuống Địa Tiên là một con dao hai lưỡi, không vạn bất đắc dĩ không thể sử dụng. Vậy nên hắn mới có thể trở thành một quân bài ẩn của Nhân Tộc tiền tuyến.
Đường Kiếp tin tưởng, một khi người này xuất hiện, sẽ chấn động toàn bộ Huyết Hà giới.
Thời khắc này người mắt nhìn nhìn Đường Kiếp, trong mắt nổi lên ánh sáng kỳ dị, nói: - Ngươi là người phương nào?
Thanh âm khàn khàn mà mang theo chút từ tính, nương theo lời hắn nói còn có thể mơ hồ thấy được lam hỏa trào ra khỏi miệng, có thể thấy được ngũ tạng đang bị hừng hực thiêu đốt.
Đường Kiếp mỉm cười nói: - Người cho ngươi tự do.
Không ngờ người kia nghe xong lại không thèm để ý: - Lại là một tên ý đồ thu phục bản tôn cống hiến sức lực. Chuyện Trần Thiên Minh Quan và Quảng Nguyên Tử không làm được, một Địa Tiên như ngươi dựa vào cái gì mà có thể làm được?
Đường Kiếp đi vào Huyết Hà giới đã lâu, đương nhiên đã hiểu biết tình huống nơi này, biết Trần Thiên Minh Quan và Quảng Nguyên Tử chính là hai đại địa tiên Huyết Hà Nhân Tộc, cũng có thể nói là trụ cột nhân loại. Trong đó Trần Thiên Minh Quan chết sớm, hiện giờ Nhân Tộc chỉ còn mình Quảng Nguyên Tử, Nhân Tộc thế nhược cũng là từ cái chết của Trần Thiên Minh Quan.
Lam tộc nhân đề cập tới Trần Thiên Minh Quan, ý nghĩa hắn đã bị trấn áp trong này ít nhất ba ngàn năm.
Đường Kiếp nghe hắn như vậy, miệng nhếch lên nói: - Trần Thiên Minh Quan và Quảng Nguyên Tử tính là gì mà đánh đồng với ta.
Với hắn mà nói, thu phục Địa Tiên cũng không phải chuyện không thể. Thanh Long, Bàn Long, Hỏa Thiên Tôn, Chu Tước có ai không là địa tiên? Ngay cả Vân Mẫu Chiến Khôi cũng đã có thực lực Địa Tiên, năm đại Địa Tiên trong tay, Đường Kiếp tự nhiên sẽ không thấy chuyện này hiếm lạ gì.
Trái lại tu giả lam nhãn tộc nghe nói thế, cả kinh chấn động: - Ngươi... Ngươi không phải là người của bọn họ?
Đường Kiếp trả lời: - Ta đâu từng nói mình là người của họ? Ta đến nơi đây là cơ duyên xảo hợp, biết nơi này có lam tâm diệm nên muốn tới trộm một chút, nhưng không ngờ lại gặp phải chuyện này.
Hắn cố ý nói như vậy, chính là cho đối phương một chút cảm giác cơ hội.
Quả nhiên lam nhân tộc nghe được ánh mắt lập tức phát sáng, cười to nói: - Hay, hay, ta Tận Thiên Nhai đợi 3800 năm, rốt cục cũng đến giờ phút này. Tiểu tử, nói, ngươi muốn cái gì? Chỉ cần ngươi đồng ý thả ta tự do, lão phu nợ ngươi một phần ân tình, ngày sau tất có hậu báo.
Theo hắn, một lời hứa hẹn đã là rất nặng. Năm đó cũng không biết bao nhiêu người muốn mình hứa hẹn mà không được. Nếu không phải chịu 3800 năm đau khổ dày vò, hắn cũng không chắc đồng ý như thế.
Chỉ có điều Đường Kiếp không biết, vô tình trả lời: - Ta tu thành Địa Tiên, dạo chơi vạn giới, lần này đi ngang qua giới này, tương lai ta và ngươi cũng không chắc có cơ hội gặp lại. Cho nên nói ngày hậu báo cũng như không. Nếu như ngươi có thể cho ta mức thù lao hài lòng, ta không ngại giúp ngươi một tay. Nếu không có, ta cũng không nỡ đắc tội với người giới này.
Tận Thiên Nhai nghe thế hơi ngơ ngác, ngẫm lại thấy cũng đúng. Người này mặc dù thị là tiên nhưng chỉ có một mình, nếu vì cứu mình mà đắc tội toàn bộ Huyết Hà giới Nhân Tộc đúng là không ổn. Hơn nữa Nhân Tộc cũng có Địa Tiên đấy, còn là Địa Tiên lâu đời. Còn người này thăng tiến Địa Tiên chưa lâu, thực lực làm bình thường, tự nhiên không muốn mạo hiểm.
Tâm tình từ hưng phấn chuyển thành bình tĩnh nói: - Ngươi muốn gì?
- Vậy phải xem ngươi có cái gì. Đường Kiếp thản nhiên trả lời.
Hắn có mục đích muốn thả người này là thật, phá vỡ quân bài ẩn giấu của Nhân Tộc tu giả, khiến nhân loại Huyết Hà giới phải cầu viện Tê Hà Giới, do đó sáng tạo đại nghĩa cho Tê Hà Giới tiến quân.
Nhưng ngoài ra, cũng không phải là không thể thuận tiện áp bức vài mục tiêu.
Tận Thiên Nhai có giáng cấp cũng là Chân Tiên, làm thế nào vừa thỏa mãn nhu cầu bản thân mà còn có thể giấu diếm mục đích thực, Đường Kiếp bất động thanh sắc hỏi lại hắn.
Nghe thế, Tận Thiên Nhai cười khổ nói: - Ngươi cũng thấy ta rồi, năm đó ta tiến vào giới này, không ngờ lại trúng độc kế của tam tộc mà chịu khống chế. Bảo vật bị lấy đi, bản thân bị trói ở đây, ngày ngày dùng lam tâm diệm nướng, còn chỗ tốt gì có thể cho ngươi?
- Đó là vấn đề của ngươi. Đường Kiếp thản nhiên nói.
Hắn tỏ vẻ không sao, Tận Thiên Nhai sẽ càng muốn lấy đồ ra đả động Đường Kiếp.
Thời khắc này thấy hắn như thế, chỉ có thể nói: - Không biết các hạ có hứng thú với công pháp?
Hắn hiện giờ không có gì, lại không muốn bán mình làm nô, cũng chỉ có thể dùng tu hành trao đổi.
Đường Kiếp liền đáp: - Vậy thì phải xem công pháp như thế nào.
Tận Thiên Nhai nhân tiện nói: - Ta có một chiến pháp, là tinh quang chiến quyết, tu thành lay động tinh thần khiến nhật nguyệt vô quang - nhật nguyệt thôi chiếu, có thể tăng gấp đôi chiến lực.
Đường Kiếp nói: - Chỉ tăng gấp đôi chiến lực không có nhiều ý nghĩa với ta lắm.
Hắn có Thiên Ngân kiếm Bộc, Thập Tuyệt Sát Nhận đều là tồn tại nâng cao chiến lực thập bội, đạo pháp vô song, chưa để ý tới chiến quyết tăng gấp đôi chiến lực này. Mặc dù trong mắt người khác, trực tiếp tăng lên gấp đôi chiến lực đã là cực kỳ hiếm có.
Tận Thiên Nhai chỉ đành phải nói: - Ta có lam nhãn bí thuật, Động Hư phá u, thần diệu vô song.
Đường Kiếp nói: - Động hư phá u chi đồng thuật ta cũng co. Vả lại lam nhãn bí thuật liên quan tới huyết mạch, ta có học được cũng không thể phát huy đến cực hạn, chỉ có thể tham khảo.
Tận Thiên Nhai bất đắc dĩ, chỉ có thể cắn răng nói: - Ta có Hàng Thế Tâm Kinh, là kế thừa kim tiên, phương pháp thông thiên, tu hành có thể tới kim tiên cảnh.
Mắt Đường Kiếp rốt cuộc phát sáng: - Kế thừa kim tiên, Hàng Thế Tâm Kinh?
Một người tu hành có thể có bao nhiêu tiền đồ, bình thường được quyết định bởi ba điểm.
Một là kế thừa, hai là hoàn cảnh, ba là bản thân.
Bản thân là thiên phú, cố gắng và cơ duyên, không cần nói thêm.
Hoàn cảnh lúc trước cũng đã nói, còn về phần kế thừa thì càng đơn giản.
Công pháp đều là do tiền bối lưu lại, nếu người sáng tạo công pháp chỉ là Tử Phủ, vậy đừng hy vọng tu hành môn công pháp này có thể thuận lợi đạt tới Địa Tiên chi cảnh, trừ phi người đến sau tái sáng tạo dựa trên cơ sở này.
Đó cũng là ý nghĩa hai chữ nội tình, một vị Tiên Đài lão tổ không chỉ đại biểu cho chiến lực đỉnh cao mà còn đại biểu cho môn phái này có khả năng kế thừa đạt tới độ cao.
Như tổ sư phái Tẩy Nguyệt năm đó là Thủy Nguyệt thiên tôn phi thăng thành tiên, lưu lại công pháp tu hành đến Địa Tiên hoàn cảnh. Cho nên người sau đó kế thừa không thành vấn đề, có thể tu thành Địa Tiên, nhưng cũng chỉ cao được tới đó.
Mà Vân Thiên Lan muốn thành Chân Tiên, ngoài tự mình ra bên ngoài tìm kiếm công pháp tiến hành bổ sung, hoàn thiện, nâng cao, thì đã không còn là kế thừa mà là mình mày mò, cho nên con đường mới gian nan như thế.
Nếu như không có Đường Kiếp tụ tập thiên địa sở mệnh cho Vân Thiên Lan, lại tìm đến Thanh Long cùng hắn luận đạo, hướng Cơ Dao Tiên học tập, Vân Thiên Lan muốn thành Chân Tiên không biết còn bao nhiêu khó khăn.
Tuy vậy, Vân Thiên Lan cũng không thể nâng trình độ kế thừa của Tẩy Nguyệt từ Địa Tiên lên tới Chân Tiên, nếu muốn đạt tới kim tiên hoặc tầng cao hơn thì vẫn phải tự mò mẫm.
Mà điều này ý nghĩa phải bỏ nhiều tâm huyết, gian nan, trừ phi ông có thể rất may mắn tới cấp kế thừa kim tiên.
Nhưng thời khắc này, Đường Kiếp không ngờ mình theo thói quen vơ vét tài sản, cuối cùng nhận được tài liệu kế thừa kim tiên.