Tiên Lộ Tranh Phong

Chương 1315: . Hàng Thế Tâm Kinh



- Kim tiên kế thừa, Hàng Thế Tâm Kinh?
Mặc dù là người luôn trầm ổn như Đường Kiếp nghe vậy cũng động tâm:
- Ngươi nói thật sao?

Tận Thiên Nhai cười khổ nói:
- Dưới loại tình huống này, ta làm sao dám lừa gạt ngươi. Chỉ có điều tâm pháp này tuy rằng có thể nối thẳng kim tiên, tu hành lại khác nhau, cũng có đại mạo hiểm. Nếu không ta cũng không đề nghị thử.

- Hảo! Chỉ cần ngươi đồng ý đem Hàng Thế Tâm Kinh cho ta, rồi đáp ứng ta một yêu cầu, xác nhận không sai, ta tất thả ngươi.
Đường Kiếp nói.

- Yêu cầu gì?

- Không thể hạ sát thủ với Nhân Tộc giới này. Ta biết ngươi bị Nhân Tộc nhốt, trong lòng có oán hận, nhưng ta cũng là Nhân Tộc. Nếu vì ta mà làm cho Nhân Tộc sinh linh lầm than, ta không thể nhận. Cho dù không có Hàng Thế Tâm Kinh, ta cũng không thể thả ngươi ra. Nếu không đạo tâm không xong, dù có thông Thiên Tâm pháp cũng vô dụng.

Tận Thiên Nhai không nghĩ tới hắn sẽ nói ra lời này, ngẩn người, hỏi:
- Vậy yêu ma hai tộc thì sao?

Hắn năm đó nhập Huyết Hà giới, dựa vào thực lực Chân Tiên hoành hành ở đây mà đắc tội không ít người, bởi vậy bị giam giữ không phải do mình Nhân Tộc ra tay, mà là tam tộc liên kết trấn áp. Khi đó Nhân Tộc không tính là yếu, bởi vậy Tận Thiên Nhai bị trấn áp ở Nhân Tộc. Nhưng không lâu sau, Nhân Tộc Đại Năng Trần Thiên Minh Quan tấn công Chân Tiên thất bại. Thú vị chính là hắn sử dụng bí pháp Hàng Thế Tâm Kinh để tấn công Chân Tiên. Lấy thân tiên nhân bất tử cũng không thể vượt qua thất bại mà chết. Nhân Tộc rơi vào thế yếu, Yêu tộc mượn cơ hội rầm rộ mới hình thành cục diện bây giờ. Mà Nhân Tộc rơi vào đường cùng, chỉ có thể đem Tận Thiên Nhai làm quân bài chưa lật, tái liên hợp Ma Môn khiến cho Yêu tộc không dám dễ dàng xâm chiếm.

Nhưng đối với Tận Thiên Nhai mà nói, Nhân Tộc cố nhiên là kẻ thù, yêu ma hai tộc cũng là đối thủ, bởi vậy thời khắc này mới hỏi Đường Kiếp.

Đường Kiếp đã cười nói:
- Yêu ma hai tộc cùng ta có quan hệ gì đâu?

Tận Thiên Nhai sau khi nghe xong mừng rỡ:
- Được, ta đây sẽ giết từ hai tộc giết ra!

- Tùy theo ý ngươi.
Đường Kiếp trả lời.

Đối với Đường Kiếp mà nói, lựa chọn của Tận Thiên Nhai là kỳ vọng của hắn.

Nếu như nói cuộc chiến ở thiên thu thành là khơi mào hai tộc đại chiến, như vậy Tận Thiên Nhai xuất kích sẽ hoàn toàn dấy lên chiến hỏa, khiến chiến tranh không thể bị tiêu trừ.

Lập tức hai người đưa ra lời thề, Đường Kiếp thả Tận Thiên Nhai tự do, từ nay về sau Tận Thiên Nhai ở Huyết Hà giới, trừ phi Nhân Tộc chủ động công kích, nếu không không được chủ động đánh chết bất cứ Nhân Tộc nào, mà Tận Thiên Nhai thì đem bí pháp Hàng Thế Tâm Kinh truyền cho Đường Kiếp.

Ước định đã thành, Tận Thiên Nhai cười to nói:
- Nếu minh ước đã định, như vậy kế tiếp sẽ phiền tiểu huynh đệ đi tìm một ngũ sắc thủy, canh mộc thanh hoa, cùng với cập phi hoàng tương.

- Tìm mấy thứ kia làm gì?
Đường Kiếp khó hiểu.

- Đương nhiên là dùng để phá trận.
Tận Thiên Nhai nhìn thoáng qua Đường Kiếp, thầm nghĩ kẻ này dầu gì cũng là Tiên Đài, sao ngay cả chút đạo lý này cũng không hiểu, đã nói:
- Năm cái xích này đều là dùng vân mẫu tinh kim tạo ra, lại có đạo vân thêm vào, căn bản không thể phá hư. Nếu muốn để cho ta thoát khốn, biện pháp duy nhất chính là tập hợp đủ ba vật, đi tới ba mắt trận trọng yếu, dùng phương pháp khắc chế...

Lúc hắn nói chuyện, Đường Kiếp đã lấy ra Đế Nhận, nhẹ nhàng gõ vài cái lên xiềng xích, cảm thụ độ bền bỉ, quả nhiên xiềng xích từ vân mẫu khắc đại đạo chắc chắn phi phàm, tiên nhân cũng khó phá. Tuy nhiên đối với Đường Kiếp mà nói lại không bằng quả trứng.

- Đợi lực áp chế pháp trận tiêu trừ, bố trí lưu trận dẫn Lam Tâm ma diệm đi. Nói thực ra, trận này bố trí không dễ, ta cũng không am hiểu, hiện giờ cũng chỉ có thể miễn cưỡng chỉ điểm ngươi thử xem...

Đường Kiếp đã giơ lên Đế Nhận, Sát lục Đạo lực từ cánh tay chảy về phía Đế Nhận, trên Đế Nhận sinh ra hàn quang.

Tận Thiên Nhai nói:
- Cuối cùng tụ tập lực hai người lực, áp chế đạo lực bất diệt khiến ta có thể thi triển biến hóa chi công, như thế ta là được cởi...

Chữ "Thân" chưa nói ra, Đường Kiếp chém Đế Nhận chém xuống.

Tận Thiên Nhai tiếc nuối lắc đầu, nghĩ người trẻ tuổi quả nhiên nóng vội, không nghe hiểu mình nói gì.

- Thân... Làm thế nào? Trảm không ra...
Tận Thiên Nhai nói chưa dứt, chỉ thấy kim quang chợt lóe, một đoạn xiềng xích đã ngăn ra. Thanh âm của Tận Thiên Nhai rồi đột nhiên trì trệ như gà bị bóp cổ, thanh âm bén nhọn :
- Đứt... Đứt rồi?

Đường Kiếp đã thu kiếm, thuận tay tái trảm, xoát xoát vài đao đã chặt xiềng xích như bổ dưa thái rau. Thuận tay chụp tới, thu toàn bộ xiềng xích vào trong đồ.

Đã không có năm cái xiềng xích cản tay, Tận Thiên Nhai lập tức khôi phục tự do. Bởi vì đại trận chưa tiêu, lam diễm vẫn còn, tu vi của hắn vẫn còn bị áp chế nhưng đã không còn xiềng xích gông cùm, hắn chỉ cần đi vài bước khỏi trung tâm, công lực lập tức bắt đầu khôi phục, mà ngay cả Lam Tâm Ma diệm cũng bắt đầu không áp chế được công lực đề thăng.

- Haha...! Ta khôi phục! Ta tự do!
Tận Thiên Nhai trong niềm vui vô hạn nhìn mình, lên tiếng kêu gào.

Giờ khắc này hắn có thể rõ ràng cảm nhận lực lượng trong người bay lên, giống như Đường Kiếp, ngọn lửa không ngừng bị áp chế, nếu không có thể đã tạo thành thương tổn như trước.

Chỉ có điều hắn vẫn chưa hoàn toàn tự do, bởi vì còn có một tòa trận pháp đặt trên đầu hắn.

Trận này lúc trước thiết lập vì hắn, bởi vậy có tác dụng rất lớn, chỉ cần hắn còn ở dưới nền đất thì sẽ chịu ảnh hưởng, so sánh ra, Đường Kiếp bị ảnh hưởng nhỏ hơn nhiều.

Đây vốn là con đường lúc trước Nhân Tộc lưu lại khi giam giữ hắn, lại để một Đường Kiếp sử dùng.

Mặc dù như thế, với Tận Thiên Nhai mà nói, trong mấy ngàn năm nay đây là lần hắn cách tự do gần nhất.

Kế tiếp chỉ cần hắn đột phá trận này, là có thể đạt được tự do chân chính.

- Chuyện ta đáp ứng ngươi đã làm được, như vậy chuyện ngươi đáp ứng ta đã được chưa?
Đường Kiếp chậm rãi nói.

Tận Thiên Nhai sửng sốt, lúc này mới nhìn vào Đường Kiếp, cũng nhìn Đế Nhận trong tay hắn.

- Thật là bảo bối sắc bén.
Tận Thiên Nhai chậc chậc tán thưởng, ánh mắt lộ ra tham lam không thèm che dấu.

Trong đầu sinh ra ý niệm đầu tiên chính là vi phạm lời thề giết người này, đoạt bảo bối của hắn. Giống như Đường Kiếp có thể vi phạm lời thề, Tận Thiên Nhai kỳ thật cũng là có vi phạm lời thề bí pháp.

Tuy nhiên ý niệm này chỉ thoáng lướt trong đầu, hắn biết rõ tình hình bây giờ. Trường kỳ trấn áp khiến hắn bị thương không nhẹ, tổn thương thân thể quá nặng, mà người trước mắt có thế nào cũng là địa tiên, tu vi cảnh giới đã ngang hàng với mình, hơn nữa còn có đại trận trói buộc, hắn càng không khả năng là đối thủ của Đường Kiếp. Ngoài ra còn có thề ước trói buộc, hắn tuy có bí pháp, nhưng vi phạm lời thề cần trả giá rất lớn, một khi động thủ thì càng thêm bất lợi.

Điều này làm Tận Thiên Nhai biết rằng mình là tuyệt đối không có khả năng thắng Đường Kiếp, bởi vậy cũng áp chế tâm trạng muốn giết người, dù sao Hàng Thế Tâm Kinh gian nan vô cùng, trước kia cũng không phải chưa từng giao ra, Trần Thiên Minh Quan chính là vì vậy mà chết, hiện tại giao ra cũng chẳng khác gì.

Cho nên Tận Thiên Nhai mới nghĩ đã nói:
- Đương nhiên, ta Tận Thiên Nhai cũng không phải là người nói không giữ lời, tiểu huynh đệ cứ yên tâm.

Nói xong đã chỉ điểm vào không trung, bắt đầu viết chữ.

Theo mỗi một nét tay, trên không trung xuất hiện tự phù màu lam như ngọn lửa nhảy lên, như Tận Thiên Nhai lấy trời cao làm giấy, lấy Lam Tâm Ma diệm làm mực, viết thành.

Một lát sau, Hàng Thế Tâm Kinh được viết xong, tiên khí ngưng tụ thành chữ, văn tự nhảy lên không trung tự động tản ra thành một quyển sách, bên trên có bốn chữ to, đúng là Hàng Thế Tâm Kinh.

Hàng Thế Tâm Kinh bởi do dùng Lam Tâm diệm làm mực, vì vậy mang theo ma tính khiến tinh thần con người lay động, tu vi không đủ dễ sinh tâm hoả, định lực không đủ dễ sinh Tâm Ma, nhưng nếu có thể trải qua khảo nghiệm, thì có thể đọc cuốn sách này, không suy xét nội dung như thế nào. Chỉ cần có thể đọc một lượt là có thể nâng cao ý chí tinh thần, coi như là một kiện bảo vật khó có được, chỉ có điều với Đường Kiếp mà nói cũng chỉ là vật trang trí.

Thời khắc này Tận Thiên Nhai gỡ Hàng Thế Tâm Kinh xuống, giao cho Đường Kiếp nói:
- Nguyên bản Hàng Thế Tâm Kinh đã hủy, đây là bản nhân một lần nữa ngưng tụ trí nhớ thành tâm pháp. Bản nhân lấy thiên đạo thề mọi thứ đều là thật.

Làm xong chuyện này, cũng đi đến một bên khôi phục tu vi.

Đường Kiếp tiếp nhận Hàng Thế Tâm Kinh, thần niệm dạo qua một vòng đã xem xong tâm kinh, trong đầu hiện lên tình huống lúc tu luyện, trí tuệ đại đạo toàn lực mở ra, kiểm tra bí ảo trong kinh văn.

Hắn không thể nào chân chính tin tưởng Tận Thiên Nhai, sự tham lam trong mắt Tận Thiên Nhai được che dấu rất khá, nhưng Đường Kiếp vẫn thấy rõ ràng.

Chỉ có điều hắn cũng không cần quan tâm, cũng không sợ hãi, với hắn mà nói, Tận Thiên Nhai cũng là công cụ. Nhất kiện công cụ không cần suy xét hắn có trung thành hay không, chỉ cần hỏi dùng được tốt hay không.

Về phần này Hàng Thế Tâm Kinh là thật hay giả, hắn không phải dựa vào lời thề của Tận Thiên Nhai mà là dựa vào trí tuệ đại đạo suy diễn. Đường Kiếp dùng động sát nhập trí tuệ, theo đường lối thấy rõ thuật pháp, đường lối khắc địch, am hiểu nhất là tìm kiếm huyền bí của thuật pháp, chỗ thiếu hụt cũng có thể dùng để suy diễn công pháp. Giờ phút này rất thích hợp dùng để suy tính sự ảo diệu của Hàng Thế Tâm Kinh.

Không phải nói Tận Thiên Nhai làm giả, kỳ thật làm giả cũng là một môn học vấn, thiên hạ công pháp vận hành đều có một con đường riêng, có thể tấn thăng đến Tiên Đài có ai không phải người kiến văn quảng bác? Tùy tiện sửa chữa sẽ bị phát hiện.

Hàng Thế Tâm Kinh lại là tâm pháp kim tiên đại năng lưu truyền, cho dù là Tận Thiên Nhai cũng không thể cam đoan có thể bịa ra tinh diệu đến Đường Kiếp không thấy chỗ hở, đôi khi vì những sơ hở thô thiển bị phát hiện, ngược lại biến thành khó coi, cho nên Tận Thiên Nhai vẫn chưa tới mức làm ra chuyện vô dụng này.

Đường Kiếp chỉ thoáng suy diễn một chút, liền xác nhận phần tâm kinh này là thật.

Nói thực ra cho dù không phải, chỉ cần đại bộ phận là thật, Đường Kiếp cũng có thể trong quá trình lặp lại tìm ra ra vấn đề, tự hành sửa chữa.

Tinh La Đại Thiên Giới tu hành chưa bao giờ càng cũ càng tốt, người đồng lứa đều cố gắng đột phá di lưu của tiền nhân, tiến hành đổi mới. Học công pháp của tiền bối nhưng mình cũng không thể dừng lại, nghỉ chân không tiến.

Với người tu mà nói, công pháp tiền nhân có ý nghĩa lớn nhất chính là đã thành công trên cơ sở, tận lực giảm bớt lãng phí thời gian cho người đến sau, giúp bọn họ có thể dùng tốc độ nhanh hơn đạt tới độ cao, cũng tiếp tục đi tới độ cao tiền nhân chưa từng đạt được.

Năm cảnh mười bốn bậc, mười sáu diễn biến theo đó mà đến.

Thời khắc này xác nhận tâm kinh không còn vấn đề, Đường Kiếp cũng không nhiều lời, trực tiếp vận khởi bí quyết nghịch hỏa thu lửa dưới đất.

Lam Tâm diệm là thiên hạ dị hỏa, là vô thượng chi bảo, cũng là vì trấn áp Tận Thiên Nhai mà để ở nơi này, cho dù là Tận Thiên Nhai cũng đỏ mắt thèm thuồng. Chỉ có điều thực lực của hắn chưa khôi phục, không dám cùng Đường Kiếp tranh chấp, chỉ có thể trơ mắt nhìn Đường Kiếp lấy Lam Tâm diệm đi, nhưng trong lòng vừa tức vừa giận, chỉ có thể dốc tâm toàn lực khôi phục.

Đường Kiếp cũng không để ý Tận Thiên Nhai, trực tiếp hóa gió ra khỏi cửa động.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com