Ra khỏi động Đường Kiếp cũng không bay đi mà bay vòng quanh núi Phi Tiên một vòng, lại lấy ra một ít tài liệu, bí mật đặt ở các nơi, đúng là công khai bố trí trận pháp trong núi.
Kỳ thật tu giả trông coi núi Phi Tiên không ít, nhưng lấy thực lực của Đường Kiếp, tự nhiên là không ai phát hiện.
Đường Kiếp cứ như vậy bày ra một cái trận pháp trước mắt bao người.
Làm tốt chuyện này, Đường Kiếp liền tìm địa phương ẩn nấp, bắt đầu an tĩnh chờ đợi.
Một lần chờ ba ngày ba đêm.
Ba ngày sau, chợt nghe trong động vang lên tiếng ầm ầm, đúng là Tận Thiên Nhai khôi phục tu vi tới trình độ nhất định, chuẩn bị đi ra.
Bởi vì đại trận thiết lập vì hắn, hắn vừa ra động, cả tòa đại trận bắt đầu kích phát.
Tiên cấp đại trận một khi toàn lực phát động, cho dù tiên nhân cũng khó có thể chống đỡ, cũng là phòng bị cuối cùng của Nhân Tộc. Chỉ tiếc trận này tồn tại mấy ngàn năm, thời gian lâu dài, uy năng giảm bớt, đã mất đi nhiều uy năng. Xiềng xích bị chặt đã tạo ra sự hủy hoại cho trận pháp, lại mất đi Lam tâm diệm hỗ trợ. Thêm vào ở trong động mấy ngàn năm, Tận Thiên Nhai đã sớm quen thuộc với trận pháp, nhằm vào chỗ yếu mà phá, vì vậy trận pháp không còn áp chế nổi Tận Thiên Nhai.
Chỉ thấy sâu trong lòng đất truyền đến chấn động, chấn động mãnh liệt như đất động núi rung, cả tòa Phi Tiên cũng bắt đầu lay động.
Thấy vậy, người phụng mệnh thủ hộ núi này cùng nhau kêu lên: - Không tốt!
Hướng vào không trung bay đi, đám đông đánh ra khí kình, thi triển pháp thuật, tăng uy năng cho trận pháp.
Chuyện này với họ cũng không xa lạ gì, Tận Thiên Nhai trước kia khi còn trong lòng đất cũng từng có ý đồ thoát khốn. Vách núi lúc trước Đào Thiên Đức tham dự tu bổ cũng là kết quả do Tận Thiên Nhai giãy dụa ạo ra.
Lần này mọi người cũng nghĩ tình hình như thế.
Nhưng mà bọn họ rất nhanh phát hiện mình sai lầm rồi, lần chấn động này vô cùng mãnh liệt. Mọi người gia tăng thuật pháp cũng không ngăn được lực lượng dưới nền đất bắt đầu khởi động, ngược lại cảm thấy chấn động bên dưới càng lúc càng thịnh.
- Đây... Đây là có chuyện gì? Một người kinh hãi hỏi.
Trả lời hắn chính là động tĩnh to lớn ở Phi Tiên Sơn.
Cả tòa núi đều lay động, thân núi đồng thời tỏa ra hào quang, đó là các mắt trận toàn lực kích phát phát ra năng lượng.
Từng cột sáng phóng lên cao, đâm rách chân trời, dẫn động linh triều thổi quét, khí thế vô cùng, sợ đến chúng tu đều thoái lủi.
Duy có Đường Kiếp nhìn thấy cảnh này khẽ mỉm cười, âm thầm liên tục ra tay, mấy đạo chỉ phong đánh vào cột sáng, mi tâm Thiên Mục mở ra, bắt đầu suy diễn giải toán trận pháp này.
Trên bầu trời có tu giả thông minh bắt đầu chạy trốn, có người phản ứng chậm chạp còn vọng tưởng cưỡng ép xoay chuyển đại trận bị khí kình xông lên phá hủy, thân thể tan rã, chết oan tại chỗ.
Nhưng bỏ chạy vẫn chưa an toàn, nương theo linh triều thổi quét, đại địa chấn động, từng tảng đá lớn bay lên. Đó không phải đá bình thường mà là năng lượng bị nén thành khối. Một tu giả vô ý bị tảng đá đập trúng, chỉ thấy quang hoa chợt lóe, pháp tráo phá nát, tảng đá lớn nghiền ép người thành thịt, bị chết tới không thể chết lại.
Còn có nhưng đá nhỏ như châu chấu bay đầy trời, tuy không khủng bố như đá lớn nhưng cũng như pháp bảo sắc bén đục lỗ pháp thân, như vạn mũi tên xuyên thân, nháy mắt đánh chết lượng lớn tu giả.
Nhưng mà đó chưa phải điều kinh khủng nhất.
Ở trung ương Phi Tiên sơn, nương theo lực thuỷ triều phát ra, đỉnh núi đầu tiên là như núi lửa phun trào, tiếp theo là khí trụ tấn công không trung, từng cuộn sóng khí từ phía trên đỉnh lan tràn ra, áp lực cực lớn nháy mắt bao phủ trong phạm vi trăm ngàn dặm, mọi người đồng thời cảm thấy áp lực cực lớn từ trên trời giáng xuống.
- Đây là... Có người kinh nghiệm phong phú đã cảm nhận được sự khủng bố sắp đến bật thốt lên kinh hô.
Càng có nhiều tu giả nữa còn chưa cảm thụ được đã bị cỗ khí thế to lớn kia đánh chết tại chỗ.
Trên bầu trời xuất hiện mưa máu, từng người một ngã xuống, mà ở vùng trung ương, nương theo một tiếng bạo tạc, thân núi bùng nổ, một người lao ra, đúng là Tận Thiên Nhai.
Qua một phen cố gắng, hắn rốt cục phá tan đại trận thoát ra.
- Ha ha ha ha, ta tự do! Ta rốt cục tự do! Tận Thiên Nhai lên tiếng quát.
Hắn vừa hô to, Đường Kiếp cũng vung tay lên, chỉ thấy trên bầu trời hiện lên vô số hoa quang, vô số quang điểm cùng nhau lóe sáng bay vào không trung, nhưng lại dệt ra thịnh cảnh, mê người.
Tiếp theo Đường Kiếp ra chỉ, sâu trong lòng đất có một khối đá lớn bay lên, đúng là chiếc giường lúc trước Tận Thiên Nhai ngủ say trên đó.
Vật ấy có thể chịu tải Chân Tiên, tự nhiên cũng vật phi phàm, lại có Tận Thiên Nhai ngủ trên đó 3800 năm, được Lam Tâm Ma diệm rèn thành thần vật, thời khắc này bay ra không ngừng thu nhỏ lại, cuối cùng hóa thành một tảng đá lớn, không có lạc vào ảnh mây.
- Đốt! Đường Kiếp quát một tiếng, cảnh tượng tươi đẹp trên không trung bắt đầu co rút lại.
Tận Thiên Nhai thấy thế, sao còn không rõ Đường Kiếp muốn làm gì.
Hắn đang mượn lực lượng của mình đến luyện hóa Tỏa tiên trận!
Tỏa tiên trận có thể trấn áp ngăn cản tiên nhân, nguyên bản chính là đại trận phi phàm, mặc dù do tồn tại trong thời gian lâu dài mà uy năng giảm bớt, nhưng không thể phủ nhận đó vẫn là một tòa tiên cấp đại trận.
Một tòa đại tiên trận, cho dù hủy đi tài nguyên vẫn có thể thu về rất nhiều thứ tốt.
Năm đó Đường Kiếp thu trận pháp kiếm không ít chỗ tốt, Tận Thiên Nhai bị vây nhiều năm như vậy, trên người một nghèo hai trắng, cho nên phá quan ra chỉ trông mong vào đại tiên trận này.
Nhưng hắn không ngờ Đường Kiếp lại lợi dụng chính mình, thu về toàn bộ.
Thu về đầy đủ so với hủy đi thu về khó hơn nhiều, dù sao trong tình huống bình thường Đường Kiếp cũng không làm được, dù sao đây cũng là tiên trận.
Nhưng lần này có Tận Thiên Nhai, mọi chuyện không giống trước.
Tận Thiên Nhai phá trận tương đương với giúp Đường Kiếp chống cự toàn bộ gánh nặng khi thu trận, có thể nói tất cả áp lực đều nằm trên vai Tận Thiên Nhai, Đường Kiếp chỉ cần an tâm thu trận là được.
Kể từ đó, Tỏa tiên đại trận đã bị hắn thu hoạch rồi.
Thời khắc này trận pháp Đường Kiếp bố trí thể hiện tác dụng, Tỏa tiên đại trận ngưng hiện không trung, sau đó không ngừng giảm bớt, ngưng tụ, lấy đá kia làm trung tâm co rút lại, sụp đổ.
Tận Thiên Nhai thấy thế khẩn trương: - Đó là của ta!
Rồi vung bàn tay lớn chộp tới.
Giờ phút này đúng là lúc mấu chốt đại trận ngưng tụ, một trảo này tương đương với phá hủy trận pháp đầy đủ, nhưng Tận Thiên Nhai không quản được nhiều như vậy.
Đường Kiếp đương nhiên không để cho hắn phá hỏng kế hoạch của mình, hừ một tiếng: - Các hạ vẫn nên có lòng cảm ơn chứ.
Nói xong hắn ra tay, một đám chỉ phong đánh văng trảo của Tận Thiên Nhai, tiếp theo là âm: - Ngưng!
Tỏa tiên đại trận gia tốc ngưng kết.
- Ngươi mơ tưởng! Tận Thiên Nhai không quan tâm ra tay, hướng Đường Kiếp đấm một quyền.
Đường Kiếp như ý vung tay lên, tế ra vạn vật âm dương lô, ở trên không trung thần quang đại phóng, ngưng tụ như dải lụa ánh sáng ngăn trở một quyền của Tận Thiên Nhai.
Lô này trải qua vô số lần tế luyện, cho vào vô số thần vật sớm đã thành cực phẩm thần trân, uy năng không kém, sở dĩ chưa thành Đạo Binh do thiếu ý niệm đại đạo, còn uy năng có rất nhiều Đạo Binh còn chưa sánh được.
Tận Thiên Nhai dùng một kích bị vạn vật âm dương lô ngăn trở, Đường Kiếp lại lấy ra một kiện bảo vật, đúng là thông linh thạch thai lúc trước hắn thăng tiến Tiên Đài lấy được trong núi.
Vật ấy được tạo hóa đá hấp dẫn, mỗi ngày thấm vào trong, cảm thụ thiên địa tạo hóa lực để nâng cao tự thân, sớm thông linh tính, biến hóa tự nhiên, có thể dùng để luyện khí, cũng có thể dùng để trúc bảo, càng có thể dùng để bày trận. Tiềm lực vô cùng, bởi vì đã thông linh, lại cùng Đường Kiếp có tình bạn cố tri, Đường Kiếp không muốn luyện thành bảo vật không có nhận thức nên vẫn giữ lại đến giờ.
Cho đến hôm nay, đã tìm được cơ hội cho thông linh thạch thai này rồi.
Chỉ thấy thông linh thạch thai cảm thụ ý của Đường Kiếp mà vui mừng bay vào trong tảng đá lớn phía trận đồ.
Theo thạch thai chợt lóe rồi biến mất, hòn đá kia quang hoa bạo phát, nhưng lại bắt đầu biến hóa trạng thái, đầu tiên là biến thành hình bia đá, Đường Kiếp lắc đầu nói: - Không tốt!
Tấm bia đá thay đổi, nhưng lại biến thành một vương tọa làm bằng đá.
Đường Kiếp cười ha ha nói: - Cũng không tồi!
Theo lời hắn, chỉ thấy cả tỏa tiên đại trận trên bầu trời đồng thời hướng về vương tọa, rầm rầm rầm nổ ra vô số quang hoa, đường đường một tòa đại tiên trận nhưng lại tập trung hết vào một vương tọa.
Thay thế vào đó là đủ các hình phù điêu kỳ quái trên vương tọa, kỳ thật đều là trận đồ tạo thành, vương tọa cũng đã trở thành vương tọa có uy năng lớn nhất, một khi thi triển ra sẽ thành tỏa tiên đại trận.
Nhưng mà cứ như vậy Đường Kiếp thấy vẫn chưa đủ.
Tỏa tiên trận niên đại đã lâu, uy năng đã suy yếu, hơn nữa là do Đường Kiếp cưỡng cầu, lại có bia Tận Thiên Nhai dốc hết sức chống đỡ nên không thể phát huy toàn bộ uy lực tỏa tiên đại trận, dùng để vây, trấn, áp tu giả Tiên Đài trở xuống không thành vấn đề, dùng để đối phó Tiên Đài thì vô dụng.
Nhưng nếu chỉ để đối phó Tử Phủ, Đường Kiếp đâu cần vật ấy.
Cho nên ngay sau đó, Đường Kiếp vung tay lên, vương tọa thu vào trong tay, tiếp theo triển khai Vạn Cổ Trọng Lâu.
Vương tọa hướng vào trung tâm Vạn Cổ Trọng Lâu: - Khởi! Trấn! Phong! Áp! Hợp! Thăng! Dung!
Liên tiếp bảy tiếng Ngôn xuất pháp tùy, Đường Kiếp vận chuyển chân lý, đạo đến mức tận cùng, mỗi chữ đều có chân ý, hiển chân lý đại đạo, cho Càn Khôn bên trong tự định pháp quy.
Đây cũng là thể hiện cực hạn của đạo xuất pháp tùy, theo Đường Kiếp nhập đạo càng ngày càng sâu, đối với chưởng đạo có nhiều lý giải, đối với mười hai đại đạo đã có đột phá nhất định, Ngôn xuất pháp tùy cũng không ngoại lệ.
Giờ này khắc này, Vạn Cổ Trọng Lâu chính là hắn dùng đạo lực tiến hóa tiểu thế giới, trong tiểu thế giới, ngôn xuất pháp tùy, lời nói đã định sẵn quy tắc.
Vì thế các trận pháp trong Vạn Cổ Trọng Lâu bắt đầu dung hợp, một pháp trận hoàn toàn mới hình thành. Nguyên bản Vạn Cổ Trọng Lâu phòng ngoại giết nội, bên trong lấy Tinh La ma cương sát trận làm chính, nhưng có tỏa tiên đại trận gia nhập đã từ từ thay đổi, hướng về tầng cao hơn.
Cuối cùng cả bát môn kỳ cũng đầu nhập vào trong Vạn Cổ Trọng Lâu, cứ như vậy, toàn bộ Vạn Cổ Trọng Lâu tăng lên trình tự, Ngũ Hành Đạo pháp bởi vậy nâng cao, lại trở thành một đạo uy năng lớn trong tay Đường Kiếp.