Tiên Lộ Tranh Phong

Chương 284: Bày trận



Trước đây Đường Kiếp chỉ bố trí tiểu trận, tùy tiện tìm vị trí định vị trước, còn lại căn cứ theo nguyên lý trận đạo bố trí là được, nhưng lần này hắn bố trí trận pháp siêu lớn, mọi chuyện cũng không đơn giản như trước.

Cấp độ trận pháp lớn nhỏ không quan hệ tới phẩm chất, chỉ chỉ quan hệ tới phạm vi hiệu quả.

Nhưng nói thì nói vậy, kỳ thật trận pháp càng lớn thì yêu cầu năng lực càng cao. Giống sự khác nhau giữa nhà trệt và nhà cao chọc trời, khi số lượng lên tới trình độ nhất định, lượng biến dẫn tới chất biến, trình độ phức tạp vượt xa so với tiểu trận thông thường.

Riêng tám cửa định vị liên quan đến phạm vi hơn mười dặm của Lão Nha Lĩnh, nói cách khác, khoảng cách giữa tám cửa sẽ dài đến mấy dặm. Khoảng cách xa như thế thì sẽ có ảnh hưởng, do đó uy lực sinh ra ảnh hưởng, thậm chí không gắn kết trận được.

Lần này tới Lão Nha Lĩnh, Đường Kiếp cũng không đơn thuần vì Hỏa Quạ tinh mà còn là vì mục đích lớn hơn nữa, mục đích này khiến hắn cần dùng đại trận bao phủ toàn Lão Nha Lĩnh.

Phạm vi trận pháp, dù là Đường Kiếp cũng phải đau đầu suy nghĩ một hồi.

Vì nguyên nhân này, Đường Kiếp muốn vẽ bản đồ trước, sau đó thử trên địa đồ, không chỉ đo đạc chính xác mà còn muốn quan sát địa hình, xem địa hình có thích hợp để lợi dụng hay không.

Phạm vi trận pháp lớn ngoại việc khó định vị còn còn có vấn đề tài liệu tiêu hao rất lớn.

Phạm vi càng lớn, tiêu hao tài liệu càng nhiều. Phạm vi lớn như thế, cho dù sử dụng tài liệu bình thường nhất cũng đủ khiến Đường Kiếp phá sản.

Đường Kiếp đương nhiên không có nhiều tiền như vậy, nhưng cũng may hắn học theo Hư Mộ Dương, rất chú ý tới đạo của tự nhiên, trận đạo mượn sức mạnh của thiên địa vẫn là phương pháp có lợi. Tuy nhiên, yêu cầu về địa hình cũng rất cao.

Giống như hắn muốn bố trí Viêm liệt ngục trận, tử môn dùng hỏa làm chủ. Dùng hỏa làm chủ đương nhiên không thể bố trí ở nơi có sơn tuyền, không những thế còn phải thông qua biến hóa đóng cửa, phủ kín nguồn nước. Tử môn phải đặt xa nước, cách tốt nhất là dựng ở sườn núi lĩnh tây. Nhưng khai môn và tử môn hô ứng lẫn nhau, nếu xây tử môn ở đó, khai môn tất ở trên sườn núi.

Xem vị trí đúng là ở động Hương Tích.

Đường Kiếp không nghĩ mình có thể bố trí trận pháp ở đó mà không bị Huyễn Ảnh Yêu Hồ phát hiện, thế nên đành bỏ qua Viêm liệt ngục trận, thử trận pháp khác.

Nhưng trận pháp kế tiếp, cũng không tránh được động Hương Tích này.

Nó giống như một cái đinh đính trên Lão Nha Lĩnh khiến Đường Kiếp có bao nhiêu cách cũng không làm được, Đường Kiếp vô cùng tức giận mắng:
- Mẹ nó, đúng là cái đinh, khó trách bao nhiêu năm qua vẫn chưa có cao thủ trận đạo nào tới thu thập nó!

Trận đạo có yêu cầu địa hình cực cao, bởi vậy mỗi loại địa hình phải cẩn thận phân loại và miêu tả.

Lúc Hư Mộ Dương cho Đường Kiếp "Trận Đạo Chân Giải", trong đó còn có sách chuyên về địa hình, chuyên về giảng giải ảnh hưởng của các loại địa hình với pháp trận.

Cái gọi là quy địa chính là nơi quy nguyên, là nơi trọng yếu nhất của địa hình.

Chiếm giữ quy địa có nghĩa là chiếm cứ nơi quan trọng nhất của địa hình, tất cả pháp trận bố trí đều không thể vượt qua chỗ này. Trái lại đối phương muốn lợi dụng địa thế khu này, thậm chí muốn phản công cướp lại thật không có khả năng.

Nó có ý nghĩa trọng đại, ảnh hưởng sâu xa giống như bước ngoặt trong chiến tranh, thắng bại trong cờ vây.

Động Hương Tích này đúng là tử địa, vừa là quy địa của Lão Nha Lĩnh vừa khiến kế hoạch Đường Kiếp muốn dùng để đối phó Huyễn Ảnh Yêu Hồ sụp đổ.

Đúng vậy, mục đích của Đường Kiếp không phải Hỏa Quạ tinh mà là Huyễn Ảnh Yêu Hồ.

Nếu để đám Tần Chu, Vệ Thiên Xung biết mục đích này, chỉ e sẽ sợ tới hồn bay phách lạc.

Phải biết Huyễn Ảnh Yêu Hồ chính là là Khai Trí thượng phẩm, chỉ thiếu chút nữa là có thể biến hóa thành yêu vật. Thực lực của nó tương đương với Thoát Phàm đỉnh cao, cho dù là Nam Bách Thành, Cố Trường Thanh cũng kém thế chứ đừng nói tới đám tiểu yêu thuộc hạ của nó, trong đó cũng không thiếu những tồn tại Khai Trí.

Như thực lực Đường Kiếp bây giờ nếu muốn diệt bọn yêu vật này, độ khó gấp bội so với tiêu diệt một Diệt Ma Đạo trấn giữ quan ải lúc trước.

Vì nguyên nhân này, Đường Kiếp mới đem hy vọng đặt trên trận pháp, đây cũng là đẳng cấp siêu việt duy nhất của hắn, là cơ hội sáng tạo kỳ tích, nhưng không ngờ lại gặp phải tình huống này.

- Rốt cuộc là trùng hợp, hay là yêu hồ cũng tinh thông trận đạo? Theo lý thì không nên...
Nhìn địa hình trên bản đồ, Đường Kiếp cau mày tự nói không ngừng. Một con chồn hoang, không lý nào hiểu được trận đạo.

Nghĩ vậy, hắn nhìn kỹ lại, toàn bộ địa hình trên bản đồ đập vào mắt, ý nghĩ dần rõ ràng, Đường Kiếp tiếp tục tự nói:
- Quy địa bị chiếm, Tọa địa đang nhìn, Thế địa còn tồn, Trọng địa vô binh, quả thực là chặn đường cướp của... Chắc chỉ là trùng hợp, bằng không không có khả năng chỉ chiếm Quy địa.

Trận đạo địa hình có mười một yếu địa, trong đó quan trọng nhất là Quy địa, cố định chỗ của pháp trận, tiếp theo là Tọa địa, có tọa vọng bát hoang, vạn vật trong lòng chi công; lại vì thế đấy, có hi vọng lấy khi thế, nâng cao hiệu quả chiến thắng; trọng địa tái thứ, có thuật pháp cường đại, hoạt địa tái thứ, có đường lui mà dùng...

Hiện giờ chỉ chiếm mỗi động Hương Tích, nhưng cố định, lấy thế, còn những trọng địa khác chưa hề chiếm lấy. Đường Kiếp phán đoán yêu hồ này gặp may. Quanh động Hương Tích phong cảnh rất đẹp, yêu hồ hơn phân nửa vì vậy mà lựa chọn nơi này.

Nhưng dù trùng hợp hay có ý, đây vẫn là đại phiền toái với Đường Kiếp, vì thế Đường Kiếp cũng không nghĩ tự đi tìm khổ mà phải tìm phương pháp giải quyết, ánh mắt lại không ngừng lướt trên địa đồ:
- Quy địa bị chiếm, đại trận khó thành, biện pháp duy nhất là co phạm vi nhỏ lại, dùng chiến trường khác. Tuy nhiên nếu vậy vẫn phải dụ yêu hồ ra khỏi động...

- Thế chẳng phải quá mạo hiểm sao?
Y Y hoảng sợ.

Quy mô nhỏ không những phải mạo hiểu dụ yêu hồ, mấu chốt là trong quá trình dụ địch sẽ rất khó đặt tất cả các mục tiêu vào trong trận. Một khi phát động đại trận, phần lớn yêu thú sẽ có cảnh giác, sẽ không vào trong.

Một chút yêu thú vây khốn không nói, nhưng chỉ e có những yêu thú có thể từ bên ngoài công kích, phá hủy đại trận.

Nhưng đối với Đường Kiếp, hắn đã không còn lựa chọn.

Muốn sáng tạo kỳ tích, tất phải đại mạo hiểm, hắn vốn cũng không trông cậy chuyện này có thể thuận buồm xuôi gió.

- Phải mạo hiểm đấy.
Đường Kiếp thản nhiên nói.

Y Y nghe thấy sợ hãi, nhảy vào lòng Đường Kiếp:
- Ca ca, nếu thật sự không được, chúng ta coi như xong.

Đường Kiếp đã như đinh đóng cột nói:
- Không được, nếu muốn lừa gạt Thiên thần cung, ta nhất định phải phải có thân ngoại hóa thân, chỉ có yêu hồ này là thứ duy nhất có thể giúp ta.

Với Đường Kiếp mà nói, nếu muốn tiến vào bí địa núi Thiên Đô, khó khăn lớn nhất không phải phá trận mà là làm cách nào tránh né được giám thị của Thiên thần cung.

Dịch dung hay biến hình thuật bình thường không thể giấu được Thiên thần cung, biện pháp duy nhất chính là thân ngoại hóa thân.

Thân ngoại hóa thân là khả năng chỉ cấp Thiên Tâm mới có thể nắm giữ, dựa vào thực lực của Đường Kiếp bây giờ, qua trăm năm nữa cũng chẳng có được, thế nên Đường Kiếp chỉ có thể đi cầu, mà Huyễn Ảnh Yêu Hồ chính là mục tiêu hắn đã lựa chọn.

Huyễn Ảnh Yêu Hồ thiên phú thiên biến, giết chết nó có được yêu đan, dùng cái này hết hợp với hồn ngọc nát có thể luyện chế bí pháp, có được một thân ngoại hóa thân.

Đây là cách Đường Kiếp lấy được từ Chí Ngự Thiên Bảo Vô Thượng Tâm Kinh, Ngũ Thần Giáo sở trường về thần hồn bí pháp, ngay khôi lỗi cũng có thể gửi hồn, chế tạo một thế thân bên ngoài đương nhiên không có vấn đề. Đương nhiên thủ pháp này kém xa so với Thân ngoại hóa thân chính gốc, không có khả năng tu luyện, thực lực cũng suy yếu, chỉ có thể coi là thế thân, nhưng sức chịu đựng khi bị đâm chém mạnh hơn nhiều.

Ấn tâm kinh ghi lại, thế thân như vậy trừ khi là Tử Phủ cấp tự mình ra tay, hay có người lĩnh ngộ có tâm quan sát thấy rõ, Thiên Tâm cấp bình thường không nhìn ra thật giả.

Nhưng làm việc này không dễ, Huyễn Ảnh Yêu Hồ Khai Trí thượng phẩm, sao dễ động tới, nhưng vì nguyên nhân này hắn càng phải làm.

Môn phái lớn như Thiên thần cung nếu muốn dùng cách gì để lừa họ, một lần có thể được, nhưng tuyệt đối không có lần hai. Đã bị thiệt một lần trong tay Đường Kiếp, có thể tưởng tượng Thiên thần cung sẽ thận trọng với hắn.

Một tổ chức lớn, chỉ cần nó đủ thận trọng, trên lý luận thì không có phương pháp gì có thể lừa gạt họ, dù sao hợp mưu hợp sức, cách ngươi có thể nghĩ ra, đối phương cũng có thể nghĩ ra.

Sở dĩ sinh ra phán đoán sai lầm là vì không có nhiều đáp án tương đương. Bởi vậy lúc người quyết định quyết sách, thường sẽ tận lực bài trừ những đáp án không có khả năng cao.

Mà kỳ tích thường tạo ra trên cơ sở "Không có khả năng" đó.

Đường Kiếp ở Tẩy Nguyệt học viện đợi bốn năm, cũng dần có điều hiểu biết với hình thức hành vi của thế giới này.

Nói đến tư tưởng, người ở đây có lẽ sẽ bị thời đại chế ngự, nhưng giữa người với người có kỹ xảo giảo quyệt, lục đục với nhau, thì người ở đây không kém gì thế giới mình từng sống qua.

Nói Thiên thần cung không ngờ được mình sẽ sử dụng phương pháp thế thân, Đường Kiếp tuyệt đối không tin, bởi vậy thủ pháp bình thường với họ tuyệt đối không có hiệu quả, chỉ có thân ngoại hóa thân mới có thể lừa gạt đối phương.

Bởi vì trong mắt Thiên thần cung, cái này thuộc về "phạm trù" Đường Kiếp không thể nào làm được, thế nên họ gần như không đi sâu vào điều này.

Vì nguyên nhân này, Đường Kiếp muốn sáng tạo "Đại kỳ tích" đánh bại Thiên thần cung, trước phải sáng tạo "Tiểu kỳ tích" đánh bại yêu hồ, thông qua vô số tiểu kỳ tích, để tương lai tạo ra đại kỳ tích.

Đã quyết định, Đường Kiếp lập kế hoạch lần nữa.

Lúc này đã đơn giản hơn, Đường Kiếp nhanh chóng tìm ra chỗ mình cần.

Sườn đất phía tây Lão Nha Lĩnh.

Nơi này có một sườn núi hiểm trở, thế núi dốc đứng, suối chảy nước rơi, rừng cây dầy đặc, cũng có đầy Hỏa Quạ tinh rơi rụng, ngũ hành đã đủ tứ hành, chỉ cần tìm được Kim hành là có thể chế tạo ra trận pháp tam phẩm uy lực lớn. Lão Nha Lĩnh không có mạch khoáng, tuy nhiên có thể dùng tài liệu thay thế, trước khi tới Đường Kiếp đã có chuẩn bị, cầm một ít khoáng thạch tới đây.

Có địa điểm tốt, pháp trận cũng tự nhiên thành hình.

Ất Mộc Thiên Thanh Trận.

Đây là một Tam phẩm pháp trận. Sở dĩ lựa chọn nó, thứ nhất là vì địa thế thích hợp với trận. Hai là vì trận này có phương diện sát thương bình thường, nhưng phòng thủ và trói buộc khá xuất sắc. Nếu lần này không thể vây tất cả mục tiêu vào trong trận, vậy năng lực phòng ngự của trận pháp tương đối quan trọng. Ba là hoa trận của Y Y có thể ở trong đó phát huy được tốt hơn.

Kế sách đã định, Đường Kiếp thu bản đồ đi tới triền núi kia.

Có Thông minh tuệ nhãn, hơn nữa hắn một đường cẩn thận, không đụng phải phiền toái gì, Đường Kiếp đã nhanh chóng tới được địa điểm bắt đầu bố trí.

Thời gian dần trôi, trên sườn núi có nhiều điểm sáng xanh, bụi gai dày đặc sinh ra, linh khí tuôn ra, dòng nước róc rách.

Đường Kiếp giống một du tử ở trong núi du đãng, đến nơi nào cũng cẩn thận định vị, toàn tâm thi pháp, mà Y Y thì phụ trách tìm kiếm Hỏa Quạ tinh, nàng là tinh vật, trời sinh có thể cùng thực vật giao tiếp, bởi vậy tìm thực vật rất tiện, hơn nữa có Thông minh tuệ nhãn nên rất nhanh tìm được ba quả Hỏa Quạ tinh. Đáng tiếc Hỏa Quả tinh trên Lão Nha Lĩnh tìm được một quả là mất đi một quả (không có khả năng tái sinh), nên khi Y Y tìm được ba quả thì cũng không tìm thêm được nhiều.

Đường Kiếp cũng không để ý, Ất Mộc Thiên Thanh Trận không có nhu cầu lớn với tài liệu thuộc tính hỏa, chỉ cần có thể trợ giúp pháp trận vận chuyển là được.

Bởi vì quy mô pháp trận khác với trước đây, bố trí rất gian nan, thời gian tốn cũng dài.

Cuối cùng may mắn, nửa đường không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, đợi đến lúc hoàng hôn, Ất Mộc Thiên Thanh Trận ban đầu cơ bản đã hoàn thành, điều cần làm kế tiếp là bổ sung một vài chi tiết và hoàn thiện.

Đương nhiên điều này cũng liên quan tới trận pháp của Đường Kiếp có quy mô nhỏ, quy mô pháp trận hiện giờ chỉ bằng một phần mười so với kế hoạch lúc đầu. Theo hắn tính toán, ít nhất phải tiêu tốn bảy tám ngày mới hoàn thành đại trận vây quanh toàn bộ Lão Nha Lĩnh.

Lúc thấy trận pháp tạo thành, tâm tình của Đường Kiếp cũng thoải mái hơn nhiều, lúc này Y Y đã chạy tới, trong tay còn cầm một ngọn cỏ nhỏ màu trắng, hưng phấn nói:
- Ca ca huynh xem, là Bạch phục!


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com