Tiên Lộ Tranh Phong

Chương 297: Hủy hoại dung nhan.



Trong trận, Huyễn Ảnh Yêu Hồ nằm trên mặt đất, không có sức mà thở nữa. Nó chưa chết, tuy nhiên đây cũng là phân thân cuối cùng của nó, hai phân thân khác đã bị Tiểu Hổ và YY giết chết, ảo ảnh tiêu tan.

Đường Kiếp đứng không xa Hồ Yêu, lạnh lùng nhìn nó.

Hồ Yêu nằm đấy, cũng không phản kháng nữa, chỉ lẩm bẩm:
-ta sở dĩ muốn rời đi, cũng vì ta biết sớm muộn cũng có một ngày, ta sẽ không chạy thoát…. Ta quả nhiên chạy không thoát, chỉ là không ngờ sẽ chết trong tay một kẻ chưa thoát phàm.

- Có lẽ hoàn toàn là tương phản.
Đường Kiếp trả lời:
-Chính vì ta còn chưa thoát phàm, ngươi mới lợi dụng ta để giúp ngươi giết hết Hương Tích Động, tự chặt cánh vây cánh của mình. Nếu ta cảnh giới cao, ngươi sẽ làm thế nữa sao ?khả năng lớn là sẽ đánh hội đồng, không thì nhân cơ hội chạy thoạt ?

Hồ Yêu ngẩn người một lúc, thấp giọng nói:
- Nói rất đúng, nói rất đúng à, ngươi mà mạnh, ta sao lại tử chiến với ngươi ? chính vì nguyên nhân cảnh giới ngươi chưa đủ, mới có kết quả hôm nay ta thua như thế này! nhưng nếu không phải ta một lòng muốn bỏ đi, thì sao lại có lựa chọn này ? Cuối cùng vẫn là ta tự tạo nghiệm chướng, tự mình gánh vác, cái này chính là nhân quả, là nhân quả à! Ha ha ! Ha ha!.

Nói xong Hồ Yêu ngẩng lên trời cười dài một cái.

- Ít nhất ngươi cũng không cần chạy trốn nữa rồi.
Đường Kiếp chậm rãi nói.

Hồ Yêu không ngờ cười nhỏ lại:
- Đúng vậy, không cần chạy trốn nữa. Hai mươi tám lần chạy trốn, ta cũng mệt rồi….

Nó thở dài, nhắm mắt lại.

Cứ như thế mà chết.

Nhìn Huyễn Ảnh Hồ Yêu như vậy mà chết đi, Đường Kiếp trong lòng một trận thổn thức.

Bây giờ hắn đã càng hiểu được Hư Mộ Dương nói đến tiên lộ vô tình, bước lên con đường tiên lộ, hoặc là ăn người, hoặc là bị người ăn, không có con đường thứ ba có thể chọn.

Trong lòng tuy bùi ngùi, tay thì không chậm đi chút nào.

Đoạn Tràng Đao vung lên, đã bổ con Hồ Yêu ra, lấy ra một viên nho nhỏ nội đan.

Nội đan này với trước kia gặp qua không giống, rất tròn, băng tinh ngọc thể, chỉ có ở giữa có một điểm hồng tâm chuyển động, dưới chiếu rọi của ánh nắng, lại xuất hiện muôn vàn sắc thái.

Đây chính là đặc tính huyễn hình thiên biến của Hồ Yêu, chỉ cần có viên yêu đan này cùng với bí mật luyện, Đường Kiếp có thể có được thận ngoại hóa thân.

Tất cả mồ hôi và mạo hiểm đều là vì viên yêu đan này.

Đem viên yêu đan này cất kỹ, Đường Kiếp mơi nhìn các sự vật khác.

Dưới bụng của Hồ Yêu có một túi nhỏ, sau khi Hồ Yêu chết tự động hiện hình, chính là túi nhỏ trước đây đã dùng, trong đó có rất nhiều đồ, là những đồ mà Hồ Yêu bao nhiêu năm thu thập.

Tuy rằng trước đây chiến đấu Hồ Yêu dùng rất nhiều, tuy nhiên vẫn còn rất nhiều đồ ở bên trong, Đường Kiếp nhìn một chút, chủ yếu là một số vũ khí và áo giáp các loại, đan dược và bùa không có nhiều, bởi vì là tiêu hao phẩm, nên đa số đều bị dùng hết, chỉ có thuật khí pháp bảo là còn. Chỉ tiếc phẩm cấp đều bình thường, đáng giá không có nhiều, nhưng số lượng lớn, đếm qua cũng có vài chục kiện.

Đường Kiếp tính một lát, cừ thật, chỉ là thật khí pháp bảo cũng có giá trị đến bảy tám vạn.

Ngoài ra còn bạt ngàn san dã yêu thú.

Lần này chiến đấu, Hương Tích Động hàng trăm yêu thú bị giết, bao gồm có sáu con khai trí, hơn trăm con thông linh, thi hài của bọn chúng cũng là thu hoạch lớn.

YY và Tiểu Hổ lục soát một lúc, yêu đan cũng có hơn ba mươi viên, các loại da lông cốt giáp để làm nguyên liệu thì vô số, ngoài ra thu hoạch từ mấy con khai trí cũng không ít. Sơn Miêu và Hồng Ưng vì luyện hồn, đến yêu đơn cũng bị ảnh hưởng, giá cả thấp nhất, ngược lại giá cao nhất lại là Hắc Ngưu. Lão Ngưu này yêu đơn không đáng giá, chỉ có vỏ không, nhưng Ngưu Hoàng lại là bảo bối thật sự, là nguyên liệu để chế ra thuốc chữa thương và thuốc giải độc cao cấp, những yêu thi này tổng cổng giá trị cũng phải ba bốn vạn.

Đường Kiếp không chút khách sáo thu hết đồ đạc lại làm của diêng, không có ý gì là muốn chia cho ai cả------ trên con dốc nhỏ phía tây, Lạc Âm đang ngồi khóc bên bốn mộ phần.

Không phải là hắn keo kiệt, tuy rằng trận chiến này toàn thắng, thu lợi cũng không ít, Đường Kiếp trả giá cũng không ít.

Bỏ ra Trấn Yêu Phù không tính, riêng Diệt Ma Quyền Đường Kiếp cũng bỏ ra rất lớn.

Do lần đầu tiên dùng Diệt Ma Quyền, hắn cũng không rõ Diệt Ma Quyền uy lực thế nào, cho nên một chiêu hắn đã dùng đến ba thành công lực-------- hắn dùng sức quá mạnh.

Ba thành công lực, nghe thì không nhiều lắm, nhưng cũng là hắn bao năm qua tu luyện tích lũy.

Từ lúc tu luyện Ly Kinh, Đường Kiếp trước sau dùng mười hai mười ba vạn linh tiền để luyện thể chất.

Ba thành công lực dùng Diệt Ma Quyền, tương đương với một quyền đánh nát gần bốn vạn linh tiền để cường hóa thể chất!

Tương đương với một quyền đánh nát hơn mười bình tu luyện đan dược !

Tương đương với một quyền đánh nát một con tam phẩm hình nhân hoàn chỉnh!

Đồng thời quyền này cũng làm cho Đường Kiếp từ Ngọc Thạch trung kỳ trở về lúc đầu, thể chất tất cả thụt lùi.

Bởi vậy nếu không nghĩ đến thu hoạch túi giới tử và yêu thi, chỉ có ít lợi ích từ Huyễn Ảnh Hồ Yêu, kết quả chiến thắng dùng yếu đối mạnh này, thì người thắng thiệt hại lớn, trả giá nghiêm trọng!

Cho dù Đường Kiếp vận khí không tồi, Huyễn Ảnh Hồ Yêu là yêu thú hiếm thấy có thể dùng trình độ khai trí để không giới hạn sử dụng trang bị, cho nên mới lưu lại được đại bộ phận thu hoạch, đổi thành yêu vật khác thì không thể phóng khoáng như vậy, dùng được thì lưu lại, còn những thứ không dùng được đại bộ phận là vứt đi.

Ví dụ như Kim Sư và Hắc Ngưu chúng đều như thế, đại bộ phận yêu thú đều không có trang bị, ngay cả Kim Sư cũng chỉ dùng một thanh kim quay chùy.

Thực ra thậ sự muốn bóc lột thậm tệ mà nói, Tần Chu và những đệ tử của Thương Sơn phái cũng có “ rơi vãi”, nhưng rất “tiếc” người Thương Sơn phái chưa chết hết, Lạc Âm mới là người thừa kế hợp pháp, Đường Kiếp tự hỏi cũng đã là mặt dày tâm đen, cũng thực sự không có mặt mũi nào để tham lam những vật mà Thương Sơn đệ tự để lại, cho nên chỉ có thể giao lại cho Lạc Âm tự lo.

Thêm một chỗ tốt nữa là Tiểu Hổ và YY đã lên cấp rồi.

Tiểu Hổ và YY vốn đều chuẩn bị thượng phẩm.

Trận này làm mang cho Tiểu Hổ một lượng lớn thi thể, chỉ thi thể của mấy con khai trí yêu thú cũng làm cho Tiểu Hổ thu hoạch không ít, cho nên sau khi ăn xong con Kim Máo Sư Tử, Tiểu Hổ đương nhiên tăng cấp, YY thì Đường Kiếp đưa cho mấy viên yêu đan, cho nên cũng thoái mái tăng tấp.

Dọn xong chiến trường, Đường Kiếp lại lần nữa đến Hương Tích động.

Trong động vẫn còn mấy con tiểu yêu trông cửa, bị Đường Kiếp dễ dàng tiêu diệt, tiếc là tìm một lượt cũng không tìm được cái gì đáng giá nữa, ngược lại thì vàng bạc thì có một đống lớn.

Nghĩ đến những thứ châu báu của người phàm này thực ra cũng có thể đổi thành linh tiền, Đường Kiếp không đã thu hết lại, điển hình trong tác phong vơ vét.

Từ trong động đi ra, Đường Kiếp nhìn thấy Lạc Âm vẫn ngồi trước phần mộ, khóc nức nở.

Đối với tiểu cô nương này mà nói, tất cả việc hôm nay, có thể là trải nghiệm thê thảm nhất trong cuộc đời cô ta, nhưng Đường Kiếp tin rằng, chỉ cần cô ta đi tiếp trên con đường tu tiên, thì tương lai cô ta còn sẽ đối diện với những việc thê thảm hơn nhiều.

Ngẫm nghĩ một tí, Đường Kiếp cuối cùng cũng đến phía sau cô ta, nói:
- Người chết thì cũng đã chết rồi, kẻ sống vẫn cứ phải sống. Đã đi trên con đường này, thì đều phải chuẩn bị tâm lý rồi, nhìn thoáng một chút đi.

Tiếng khóc ngừng luôn, Lạc Âm quay đầu lại:
- Cảm ơn Đường đại ca nhắc nhở, Lạc Âm hiểu rồi.

Đường Kiếp lại hơi ngẩn ngơ một tí, hắn lúc trước chỉ nghĩ đến đối phó với Hồ Yêu, kiểm kê thu hoạch không để ý đến Lạc Âm, đến giây phút này mới phát hiện Lạc Âm nửa bên phải của mặt có một vết bỏng lớn. Vết bỏng lớn này, làm cho một nửa mặt của Lạc Âm bị che phủ, kéo dọc theo cổ xuống, cũng không biết phủ mất bao nhiêu diện tích.

Đó chính là phần thiên liệt diệm tạo thành, chỉ cần một thoáng xung kích khủng khiếp đấy, làm cho tiểu cô nương ấy dung nhan bị hủy hoại.

-Mặt của cô….
Hắn thốt ra, lại không biết nói gì.

Lạc Âm chỉ cười cười, nụ cười lôi cả vết sẹo trên mặt, nhìn rất là khủng khiếp, cô ât sờ lên mặt, nói:
-Đường đại ca hà tất kinh ngạc, như đại ca nói, đã bước lên con đường tiên lộ, thì phải có tâm lý chuẩn bị, tiểu muội có thể giữ được tính mạng đã là may mắn lắm rồi, chỉ là dung nhan thì cần gì phải để tâm.

Chỉ là dung nhan ?

Dung nhan là sinh mạng thứ hai của nữ nhân, thậm chí còn quan trọng hơn cả sinh mạng!

Lạc Âm vốn bộ dạng thanh uyển động lòng người, tuy không phải tuyệt sắc giai nhân, một cô nương khả ái như thế, cứ như vậy mà bị hủy rồi, đến ngay cả Đường Kiếp cũng không thể chịu được.

Đường Kiếp nghẹ ngào nuốt nước miếng một cái, trầm giọng nói:
-Thương Sơn phái sở trường về chế thuốc, có thuốc để trị sẹo không?

Lạc Âm lắc đầu:
-Đây là do bị yêu hỏa đốt, thuốc thông thường không có tác dụng. Thương Sơn Phái tuy sở trường là luyện thuốc, nhưng chủ yếu là thuốc tăng cấp, đối với thuốc làm lành da am hiểm không sâu.

Đường Kiếp lập tức nói.
-Nếu như thế, ta giúp cô tìm Thất Tuyệt Môn. Ta nhớ là bọn họ có sinh sinh tạo hóa đan, có khả năng sinh cơ tái tạo, thần hiệu dị thường, phối hợp với lại dược liệu khác, chắc là có thể khôi phục được dung nhan.

- Sinh sinh tạo hóa đan thuộc ba loại thuốc bí mất, luyện chế không dễ, Thất Tuyệt Môn không dễ bán ra ngoài, Đường đại ca.

Đường Kiếp ngăn cản:
-Cái này để ta giải quyết, ta không biết họ có bán hay không, chỉ cần họ có, ta liền sẽ giúp cô lấy.

Hắn nói chắc như đinh đóng cột, khí phách vô cùng,
hoàn toàn không để tâm đến Thất Tuyệt Môn, làm cho Lạc Âm cũng ngẩn ra, nói:
-Đường đại ca là học sinh của Tẩy Nguyệt à ?

Đường Kiếp trước kia chỉ nói mình là học sinh Văn Tâm, không nói Tẩy Nguyệt phái.

Nhưng chuyện đã đến thế này, dù hắn không nói, Lạc Âm cũng nhìn ra, ngoại trừ Tẩy Nguyệt học viện, môn phái nào có thể dạy dỗ ra một người mạnh như thế? ngoài Tẩy Nguyệt học viện, lại có mấy người có khả năng giúp Lạc Âm lấy được sinh sinh tạo hóa đan ?

Đường Kiếp gật gật đầu:
- Nhưng việc này là bít mật, không được cho ai biết, cô có thể giữ kín giúp tôi được không, đừng nói là gặp ta ở đây, và cũng đừng nói chuyện Huyễn Ảnh Yêu Hồ bị giết.

- Nói như vậy thì, Đường Tuyên chắc cũng không phải tên thật của Đường đại ca?
Lạc Âm đột nhiên nói.

Cô vốn là một thiếu nữ khờ khạo và lãng mạn, tính tình hoạt bát, nhưng sau khi biến cố xảy ra, đã trở nên chắc chắn lên rất nhiều, ngay cả chí thông minh cũng tăng lên .

Đường Kiếp bị lời của cô ta làm cho ngẩn ngơ, cuối cùng cười lớn:
-Đúng….. Tên ta là Đường Kiếp.

-Đường Kiếp…. Lạc Âm khe khẽ nói, tuy nhiên hiển nhiên là chưa nghe qua, lắc đầu nói:
-Vẫn là Đường Tuyên dễ nghe một chút.

Nói xong cô ta nhìn Đường Kiếp, nói:
-Cái gì mà Đường Kiếp Đường Tuyên, ta đều không biết. Ta chỉ biết theo Tần đại ca bọn họ đi đến Lão Nha Lĩnh hái thuốc, không ngờ bị Hồ Yêu đuổi giết, đánh lại không được đành bỏ chạy, chỉ có một mình tôi thoát khỏi. Về phần Hồ Yêu sống chết, Hương Tích động còn hay mất, ta không biết, hoặc là có người sau này đã diệt yêu trừ hại, cũng không liên quan gì đến ta.

Đường Kiếp gật đầu:
-Cảm ơn.

Hắn lấy từ trên người một phen bạch phục giao vào tay Lạc Âm:
-đây là vừa mới thu thập trong Hương Tích động.

Cầm lấy bạch phục, Lạc Âm mới nghĩ đến vì vật này họ mới đến đây, lại khiến cho Tần Chu và bốn người chết hết, còn mình thì dung nhan bị hủy hoại, trong lòng cảm thấy rất buồn, lúc trước giả vờ điềm tĩnh bây giờ không nổi nữa, cứ thế là tiếng khóc vang trời.

Nhìn thấy cảnh cô ta đau lòng, Đường Kiếp cũng không biết nói gì.

YY ghé vào vai của Đường Kiếp, hỏi nhỏ:
- Ca Ca, Lạc Âm tỷ tỷ đáng thương thạt, có cách nào giúp chị ấy không ?

Đường Kiếp lắc đầu, hắn cũng đã vì Lạc Âm hứa hẹn đi tìm Sinh Sinh Tạo Hóa Đan rồi, còn có thể làm gì nữa ?

Đường Kiếp nói:
- Tiên lộ vô tình, không phải là lời nói bông đùa. Không cần lo cho, cô ta chỉ là vừa trải nghiện qua một mặt tàn khốc của tu tiên, nhất thời không chưa thích ứng được. Đợi thời gian dài rồi là được.

- Thời gian dài rồi là ổn ?

-Đúng vậy. Đợi thời gian dài , tự nhiên sẽ thích ứng, thói quen…chai sạn.
Đường Kiếp trả lời.

- Nếu không thích ứng được thì sao?

- Vậy sẽ bị đào thải.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com