Tiên Lộ Tranh Phong

Chương 690: . Đăng Tiên Đài (p1)



Huyết Hà giới cao cao cao trên không, một tòa ngọc đài lơ lửng giữa tầng mây như cung khuyết giữa bầu trời.

Ngọc đài dài 88 trượng, chiều rộng 63 trượng, cao 33 trượng trôi trên không trung, tổng thể do bạch ngọc chế thành. Xung quanh có mười tám long trụ và mười tám phượng trụ cao lớn, hơn nữa xung quanh mây trôi mờ ảo, đặt mình trong trong đó, Đường Kiếp cảm giác như đang ở tiên cảnh.

Đứng ở trên đài nhìn quanh, hắn không kìm nổi bật thốt lên:
- Đây là Đăng Tiên Đài trong truyền thuyết Vạn Giới Vương Đình sao?

Cách hắn không xa, Nã Sơn cười to nói:
- Đăng Tiên Đài chính là chỗ Vạn Giới Vương Đình phong tiên, thân là vô thượng Đạo Binh, sau khi Vương đình vỡ vụn liền biến mất không còn tung tích. Xòn chỗ này chính là nơi Hỏa thiên tôn ở trong truyền thuyết Tiên Đài tạo ra một kiện thần trân. Tuy là mô phỏng chế phẩm, nhưng cũng có vô thượng thần thông, có thể bảo hộ người trên đài, thích hợp cho thi đấu đấu pháp. Đường Nhiên, xuất ra tất cả thực lực của ngươi đi, cho ta xem người có thể đọc vô cực điển nhân rốt cuộc là thiên tài có thực lực thế nào.

Nghe Nã Sơn nói, Đường Kiếp rốt cuộc hiểu ra Tiên Đài dùng để làm gì.

Vật ấy chính là đài quyết đầu đặc chế, trên đài có một môn thần thông tái thế thiên hoa. Chỉ cần người ở trên đài bị thương, một khi gặp phải công kích trí mạng thì sẽ được thần thông này bảo hộ, đảm bảo không chết, có thể nói là nơi thi đấu tuyệt hảo. Ở trên đài chiến đấu như lời Nã Sơn nói thì dù bản lĩnh kém tới đâu cũng hoàn toàn không cần lo sẽ bị đối thủ giết chết.

Nghe xong tác dụng của Tiên Đài, Nã Sơn rút ra hai cái búa lớn nói:
- Như vậy kế tiếp hãy cho ta xem thủ đoạn của Đường huynh đệ đi. Huyết ma kinh!

Theo tiếng y rống huyết khí tăng vọt, từng dòng thủy triều màu đỏ tuôn ra, bành trướng mãnh liệt.

Thủy triều màu đỏ như màn sương máu tản mát trên không trung, toát ra hơi thở hung mãnh, điên cuồng, hoang dã.

Thân hình Nã Sơn không ngừng lớn mạnh trong màn sương màu đỏ, trong nháy mắt đã biến thành một trán hán thân cao tám trượng, nâng rìu chiến lên nói:
- Búa này tên Khai Thiên, do Thâm Hải tinh thiết tạo ra, nặng 9 ngàn 800 cân, Đường huynh đệ cẩn thận!

Lúc nói đã đồng thời ném xuống một búa.

Một búa chém ra như xé trời chém mây, Đường Kiếp thấy trước mắt mình chỉ còn chiếc búa này chứ không còn vật gì khác.

Một búa vô cùng đơn giản nhưng lại khiến hắn có cảm giác muốn né tránh.

Đối mặt với búa Khai Thiên nặng 9 ngàn 800 cân, Đường Kiếp lại không dám cầm kiếm chống chọi, rơi vào đường cùng thì chỉ có thể phát động Loạn Phong Bộ, thân hình bỗng nhiên biến mất rồi tái xuất hiện ở nơi khác.

- Hả?
Dã Sơn phát ra tiếng kinh ngạc, lộ vẻ không ngờ đối thủ còn nắm giữ pháp thuật loại không gian, gương mặt lộ vẻ hưng phấn cuồng nhiệt:
- Quả nhiên là có thủ đoạn.

Sắc mặt của Đường Kiếp hơi trầm xuống.

Đây là lần đầu tiên, có người vừa ra tay đã buộc hắn phải dùng Loạn Phong Bộ.

Ngay sau đó Dã Sơn gào thét xoay người, rìu chiến quay ngược lại, tiếp tục bạo chém Đường Kiếp, dáng vẻ dũng mãnh kia không có ý gì là thu tay, chỉ mới quay người đã tạo ra một luồng gió xoáy cuồn cuộn.

Đường Kiếp xuất kiếm!

Hai đạo khí trụ một trắng một đỏ dâng lên hóa thành hai trường long bay quanh núi.

Táng tuyết hàn ly kiếm!

Phong hỏa vân long kiếm!

Đối mặt với đối thủ mạnh, Đường Kiếp cũng không thể giấu dốt, vừa ra tay đã xuất song kiếm. Chỉ là lúc này khác với trước đâu, hai con rồng vừa tấn công vừa đồng thời dung nhập, tụ thành luồng sóng công kích lớn hơn nữa.

Vô cực hồn thiên!

Đây đúng là vô cực hồn thiên, để lượng lượng âm dương giao thái, phát ra lực chiến hùng mạnh nhất. Tuy rằng Vô cực hồn thiên công curu Đường Kiếp hiện giờ chỉ có một tầng, nhưng Táng tuyết hàn ly kiếm và Phong hỏa vân long kiếm lại phóng đại công kích của hắn.

Hai luồng sức mạnh lớn cứ như vậy đụng vào nhau.

NGAO!

Trong tiếng hô lớn, thân hình Nã Sơn phình cao lên, Khai Thiên Phủ chém nát khí long hai màu trắng đỏ như bẻ gãy nghiền nát, thế nhưng dư thế không giảm mà vẫn tiếp tục nhằm phía Đường Kiếp.

Đường Kiếp biến sắc.

Bề ngoài cảnh giới Nã Sơn là Tâm ma sơ kỳ, nhưng thực lực đã tiếp cận Hóa hồn chân nhân, chiến lực rất khủng bố, chẳng trách mang danh hiệu Tu La, được coi là người có hi vọng trở thành sát thần nhất.

Mắt thấy búa Khai Thiên bổ tới, Đường Kiếp không thể không phát động Loạn Phong Bộ tránh né, đồng thời thu kiếm, rút kiếm.

Ngũ Nhạc triều tông kiếm.

Sơn hồn khí, đại sơn lạc.

Năm tòa núi lớn như che khuất bầu trời, từng tòa một theo nhau hạ xuống.

Dã Sơn không kinh sợ mà còn lấy làm mừng, cười nói:
- Vẫn luôn đợi thứ này.

Nói xong huyết khí toàn thân mở rộng, thân hình lại lớn mạnh, biến thành người khổng lồ thân cao hai mươi trượng.

Chiều cao không bằng người khổng lồ trăm trượng vừa nãy, nhưng hình tượng của Nã Sơn ngày càng thêm ngưng luyện, kiên cố, rất nặng.

Ngẩng đầu nhìn ngọn núi đang hạ xuống, Nã Sơn rống lên một tiếng vào khoảng không:

- Ta tên Nã Sơn!

Trong tiếng hô, Nã Sơn nhảy lên thật cao, Khai Thiên Phủ bổ về phía ngọn núi đầu tiên hạ xuống:
- Toái tinh phủ pháp!

Oanh!

Lực phản mãnh liệt, hung mãnh khiến Đường Kiếp gần như đứng không vững.

Hắn gần như kinh hãi nhìn Nã Sơn như một người khổng lồ kinh thiên vĩ địa đang cầm đại phủ không ngừng điên cuồng chém núi.

Rìu chiến lóng lánh quang hoa kinh người, quang hoa ngưng tụ hùng mạnh như thái dương dâng lên, đụng vào núi không chỉ đánh nó tróc màng mà còn sinh ra dị tượng. Có vô số sao trên không trung lóng lánh, phía chân trời xuất hiện từng ánh lửa, sao bị ánh lửa tấn công vỡ vụn, tan biến, thủy triều lên xuống, sao tụ tản mát.

Toái tinh phủ pháp!

Dưới phủ pháp khủng bố, năm tòa núi như rau dưa bị Nã Sơn trảm sạch sẽ.

Toái tinh phủ pháp, được xưng ngay cả sao cũng có thể chém vụn, phá năm ngọn núi cũng không có gì lạ.

Đây là lần đầu Đường Kiếp thấy có người dễ dàng phá vỡ Ngũ Nhạc áp đỉnh thần thông, tuy Đường Kiếp còn có thể tiếp tục phóng thích ba lượt Ngũ Nhạc áp đỉnh, nhưng Đường Kiếp không muốn bại lộ hạn mức thi pháp cao nhất của mình, thứ hai cũng nghĩ nó chẳng làm gì được Nã Sơn.

Đối phó với Nã Sơn, biện pháp tốt nhất là dùng đế nhận, trực tiếp quan sát thân thể kia, một hơi chặt thành mười bảy mười tám đoạn, đơn giản bớt việc. Tuy nhiên Đường Kiếp cũng không thể làm như vậy, cũng chỉ có thể nghĩ biện pháp khác.

Năm ngọn núi tan đi, giao thủ mới được hai hiệp.

Nã Sơn như gió lốc vòng qua, lại là một búa đánh xuống.

Đường Kiếp lại dùng Loạn Phong Bộ.

Ngay lúc hắn né tránh, Nã Sơn đột nhiên đánh một quyền ra sau.

Một quyền này gió nổi mây phun, giống như một chiếc quạt không ngừng rít gào.

Đường Kiếp mới vừa xuất hiện đã bị bao phủ trong đó, lúc vừa hiện thân đã bị cuốn bay ra ngoài.

Nã Sơn cười gằn nói:
- Trốn cũng vô dụng.

Thân ảnh khổng lồ hóa thành một đạo huyết quang, truy đuổi Đường Kiếp.

Huyết độn chi pháp!

Không ngờ tên kia cũng biến không gian độn pháp, chẳng qua Đường Kiếp dùng nó tránh né, Nã Sơn lại dùng để đuổi giết.

Huyết quang chạy thẳng tới bên Đường Kiếp mới hóa lại thành thân hình cao lớn, chiến phủ lại đánh xuống:
- Chết đi!

Nếu bị đánh trúng, chỉ e Đường Kiếp sẽ tan xương nát thịt, thật không hiểu tái thế thiên hoa có bảo vệ Đường Kiếp trong tình huống này không.

Lúc này Đường Kiếp mới từ trong Loạn Phong Bộ bước ra, tạm thời không có cách nào dùng Loạn Phong Bộ mà chạy nữa, mắt thấy không thể tiếp tục tránh né, Đường Kiếp đột nhiên giơ tay lên, Ngũ Nhạc triều tông kiếm lao tới giao tranh với chiến phủ.

Hắn lựa chọn cứng đối cứng!

Thân kiếm tỏa ra quang hoa mạnh mẽ, ngay lúc va chạm, quang hoa ngăn trở Khai Thiên Phủ bổ xuống, không những thế quang ảnh còn xuyên qua thân búa nhằm vào ngực Nã Sơn.

Nương theo quang hoa xẹt qua, Nã Sơn NGAO rống một tiếng, không tiến mà lui, trước ngực xuất hiện tơ máu.

Tơ máu không tính quá sâu, chỉ trong nháy mắt đã phục hồi như cũ. Nhưng bất kể thế nào, kẻ luôn dũng mãnh vô địch như Nã Sơn đã bị đánh lui.

Người quan sát ở một nơi bí mật gần đó cũng không khỏi kinh hãi.

Ngón tay quẹt qua phần máu tươi ở ngực, đưa vào trong miệng.

Nã Sơn cười dữ tợn nói:
- Tốt, tốt lắm, không ngờ gặp được kiếm ý trong truyền thuyết, quả nhiên thật sự có tài!

Đường Kiếp cười khổ.

Vừa rồi hắn đã dùng tới một trong những quân bài chưa lật, tuy nhiên không phải kiếm ý, mà là đao ý.

Bởi vì lấy đao ý ngự kiếm, cho nên Đường Kiếp vẫn chưa thể chân chính phát huy ra uy lực đao ý, nếu không Nã Sơn sẽ không bị thương nhẹ như vậy.

Tuy nhiên hắn cũng lười giải thích, ngược lại đao ý ngự kiếm vừa rồi khiến hắn cảm nhận được một tia kiếm ý thần tủy.

Đao kiếm có chỗ giống nhau, cái gọi là đao ý, kiếm ý kỳ thật đều là lấy thần ngự kiếm, để vũ khí cùng thần kết hợp, tiến vào cảnh giới huyền diệu.

Cảnh giới này Đường Kiếp từng cảm thụ qua, chẳng qua là cùng đao kết hợp, hiện giờ đổi lại là kiếm, mặc dù cơ sở khác nhau, nhưng trên thực tế lại càng thêm dễ hiểu.

Từ biết tới không biết là một quá trình nhập môn, từ đao ý đến kiếm ý cũng chỉ là một quá trình lựa chọn.

Hai người hoàn toàn không thể đánh đồng.

Vì vậy, nếu Đường Kiếp cố ý, lĩnh ngộ kiếm ý cũng không phải là chuyện khó khăn lắm.

Vào lúc cảm thụ kiếm ý, Nã Sơn gào thét lên, lại lần nữa vung búa đánh úp lại.

Tuy nhiên sau khi biết Đường Kiếp nắm giữ "Kiếm ý", Nã Sơn không còn dám bừa bãi như vậy, trước khi công kích thực hiện cho mình một huyết tráo thuật. Tiếp theo tay phải Toái tinh phủ pháp chủ công, tay trái khởi động Huyết hải, bất kể Đường Kiếp thuấn di đến đâu thì cũng bị Huyết hải ảnh hưởng.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com