Tiểu Thư Giả Là Nữ Chính Trong Truyện Của PO18

Chương 10



Hình như chơi hơi lớn rồi.

Tống Hiên bị tôi đánh cho nhập viện.

Sau khi Lâm Tâm biết được vội vàng chạy tới bệnh viện.

Trong phòng bệnh, cô ta ngồi ở bên giường của Tống Hiên, khóc như hoa lê đẫm mưa, tôi nhìn mà xót.

"Anh nhất định không thể có việc. Nếu như anh xảy ra chuyện gì, em phải làm sao bây giờ? Hu hu hu..."

Tống Hiên nhìn mà vô cùng đau lòng.

"Tâm Tâm, đừng khóc! Anh không sao, thật đấy."

Tôi đứng ở cách đó không xa, nhớ lại hết những chuyện đau buồn trong đời này một lượt, mới nhịn cười nổi.

Mặt Tống Hiên sưng phù như đầu heo, mồm sưng như hai cái lạp xưởng, đôi mắt chỉ có thể nhìn thấy một đường, còn phải nhịn đau an ủi Lâm Tâm, nhìn muốn bao nhiêu khôi hài thì có bấy nhiêu khôi hài.

Tuy nói đánh người không đánh mặt nhưng gương mặt đó của anh ta thực sự quá gợi đòn.

Lâm Tâm lôi kéo, lúc này mới nhớ đến việc hỏi chính sự: "Tại sao Lâm Nhiễm lại đánh anh?"

Tống Hiên chột dạ liếc tôi, lời đến khóe miệng lại nhịn xuống.

Lâm Tâm quay về phía tôi nói: "Cô có thể đi mua giúp tôi chai nước không?"

Đây là muốn đuổi tôi đi à?

Ai hiếm lạ nghe bọn họ không đứng đắn với nhau.

Lúc đi tôi hung hăng trừng Tống Hiên, cái mồm của thằng nhóc nhà anh tốt nhất chớ nói lung tung.

Khoảng nửa tiếng sau, tôi nghĩ cũng nên nói xong rồi.

Kết quả!!

Ai có thể nói cho tôi biết không? Vừa đi tới cửa đã thấy Tống Hiên đang muốn hôn Lâm Tâm.

Lúc đó chỉ nghĩ đến vả mặt, thất sách, thất sách!

Nghĩ đến diện mạo như heo của Tống Hiên, vậy mà Lâm Tâm cũng hạ miệng được.

Ỏ ~


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com