"Được rồi, chúng ta dựa vào bản lĩnh của mình." Thích Mê đành phải mỉm cười đồng ý.
Sau cuộc trò chuyện đơn giản trước trận đấu, để thể hiện quyết tâm độc lập và tự chủ, Trịnh Viện Viện không đi theo Thích Mê vào mà cố tình đi vòng sang bên cạnh, bước vào địa điểm thi đấu cùng lúc với Thích Mê.
Trong điểm thi.
Mặc dù vẫn là lối đi một chiều nhưng lại hoàn toàn tách biệt với hai bên trái và phải, toàn bộ không gian không chỉ kín gió mà dường như còn sử dụng vật liệu cách âm, Thích Mê bước vào thì không thể nghe thấy âm thanh từ hai bên nữa.
Khi cô đi ngang qua một thiết bị có hình cánh cửa, hệ thống sẽ báo cáo trị số SAN hiện tại của cô theo thời gian thực - 88.
Một con số rất đẹp.
Ngay lập tức, giám thị đưa cho cô một chiếc vòng tay điện tử màu xanh lá cây và yêu cầu cô đi theo mũi tên màu xanh lá cây trên mặt đất. Sau khi cô đi theo đám đông về phía trước vài mét, nhóm phía trước đột nhiên chia làm hai, hầu hết những người đeo vòng tay màu xanh lá cây đều bước vào cấp độ thử nghiệm tiếp theo, trong khi những người cầm vòng tay màu đỏ thì rẽ trái và rời đi.
Khi cô đang suy nghĩ, chương trình phát thanh tại địa điểm thi đã giải thích những nghi ngờ của cô.
"Mọi giám thị xin lưu ý, những người có trị số SAN dưới 70 sẽ bị thẻ đỏ và bị loại trực tiếp. Những người không thể duy trì trị số SAN ở phạm vi cao trong cuộc sống hàng ngày này sẽ không đủ tư cách để trở thành nhân viên tinh lọc. "
Nguyệt
Những lời này rất thẳng thắn, không hề vòng vo đã loại bỏ một phần năm số người trong một lần.
Thích Mê cầm lấy chiếc vòng tay, tiếp tục tiến về phía trước.
Vài phút sau, cô đi theo đám đông phía trước, một mình bước vào một căn phòng chật hẹp đông đúc.
Trên tường của căn phòng có hai cánh cửa được mở ra, một xanh một đỏ, đoán chừng sẽ có một số người bị loại ở tầng này.
Một bác sĩ mặc áo blouse trắng đang ngồi ở giữa, có lẽ là đang vội, thậm chí còn không thèm nhấc mí mắt lên, nhanh chóng hỏi Thích Mê: “Tiểu Hồng và Tiểu Hoa là hai chị em, khi em gái Tiểu Hoa đến dự đám tang đã nhìn thấy một anh chàng đẹp trai, sau đó về nhà thì đã g.i.ế.c chị gái mình. Xin hỏi tại sao? Năm giây để trả lời, bắt đầu."
Thích Mê giật mình, thật trùng hợp, cô đã từng nghe qua đáp án đúng cho câu hỏi này.
Đây là một câu hỏi kinh điển trong trắc nghiệm tâm lý tội phạm quốc tế, đáp án là Tiểu Hoa cho rằng chỉ cần đi dự đám tang sẽ có thể gặp lại anh chàng đẹp trai nên đã g.i.ế.c c.h.ế.t chị gái mình... Chỉ cần né câu trả lời như vậy có lẽ sẽ an toàn, nên cô giả vờ lưỡng lự rồi hỏi: “Anh đẹp trai đó là anh rể cô ấy phải không?”
Bác sĩ không trả lời đúng hay sai mà yêu cầu cô đến phòng đánh dấu màu xanh để làm bài kiểm tra tiếp theo.
*
Nửa giờ sau, dưới hàng loạt câu hỏi về đạo đức cũng như các bài kiểm tra về tinh thần và tâm lý, Thích Mê cuối cùng cũng vượt qua được.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
Điều này cũng là nhờ gia sư Diệp Thạch Lục, anh ta đúng là bậc thầy trong việc trả lời các câu hỏi, năm trong số tám câu hỏi cô gặp phải đều đúng với dự liệu Diệp Thạch Lục. Nếu không phải năm câu hỏi này đều đạt điểm tuyệt đối, có lẽ cô đã dừng lại ở bài kiểm tra tâm lý..
Việc này khó hơn nhiều so với việc chiến đấu với quái vật.
Thích Mê thở phào nhẹ nhõm, cầm chiếc vòng tay vào phòng thi cấp hai.
Phòng thi là một sân bóng rổ khép kín, rộng chứa tới hàng trăm người, các dãy ghế được xếp ngay ngắn. Sau khi chuông reo, mọi người ngẫu nhiên chọn chỗ ngồi và ngồi xuống theo âm thanh nhắc nhở của trí tuệ nhân tạo phía trên sân vận động.
Đồ dùng đặt trên bàn của mọi người đều giống nhau, chỉ có một cây bút và một tờ giấy trắng, thí sinh phải viết câu trả lời cho các câu hỏi tương ứng theo câu hỏi được phát sóng theo thời gian thực. Những câu hỏi này tuy không khó nhưng lại kiểm tra khả năng của thí sinh một cách toàn diện trong suốt thời gian trả lời.
Đầu tiên là tâm lý của người thi, nếu không đảm bảo được tâm lý bình tĩnh, ổn định thì tính logic của câu trả lời sẽ gặp vấn đề lớn. Thứ hai, bài thi này xét đến khả năng nghe, khả năng trả lời và hiểu câu hỏi, khả năng trả lời logic và khả năng tổ chức ngôn ngữ của thí sinh trong thời gian quy định.
Tưởng chừng như đơn giản nhưng thực ra lại rất khó khăn.
Nên khi kết thúc màn chơi này, gần 3/4 số người sẽ bị loại.
Một nhóm người bị loại ở trị số SAN ban đầu, gần một nửa trong số họ bị loại ở bài kiểm tra đạo đức cấp độ đầu tiên, và hầu hết đều bị loại ở bài kiểm tra trí thông minh cấp độ này... Vì vậy, khi Thích Mê nhìn vào màn hình lớn của sân vận động, số lượng người có mặt tại đó giảm nhanh chóng và cuối cùng ổn định ở một con số - 203.
Lúc đầu có hơn một nghìn người, nhưng hiện tại chỉ còn lại hơn 200 người, trong số hai trăm chỉ có hai người có thể tiến vào.
Thời gian thi chỉ mới trôi qua bốn giờ.
Sau khi số lượng người giảm xuống, Thích Mê liếc mắt nhìn thấy Trịnh Viện Viện. Cô ấy ngồi đó như thể bị rút hết linh hồn, lúc ánh mắt chạm nhau, khóe miệng cô ấy nhếch lên, chậm rãi giơ ngón tay cái lên.
Thích Mê cũng mỉm cười khen ngợi cô ấy.
Hai người ngầm hiểu nhau, không đến gần, chỉ từ xa động viên nhau vượt qua biển người.
Thích Mê biết Trịnh Viện Viện cần phải trưởng thành một cách độc lập.
Trịnh Viện Viện cũng biết rằng mình không thể dựa vào Thích Mê mãi nữa.
Sau mười phút nghỉ giải lao, chuông báo thi lần thứ ba kêu không ngừng.
Sau hai đợt thi, hơn 200 người còn lại đã yếu ớt, chỉ có thể gắng sức đứng dậy khi nghe thấy âm thanh.
"Chúc mừng 203 thí sinh trên sân, hoan nghênh các người tiến vào cấp ba, phần t.h.i t.h.ể lực. Bây giờ mời các người tìm kiếm đường màu vàng trong sân và chờ đợi.”