Tôi Mơ Thấy Sếp Ba Đêm Liên Tiếp

Chương 9



12 Ngày lễ kỷ niệm, tôi diện trang phục đẹp, đi theo Bạch Gia Vỹ vào phòng VIP dành cho cựu sinh viên để gặp rất nhiều nhân vật quan trọng.

Cuộc trò chuyện của họ rất nóng hổi.

Ví dụ như: Một bộ trưởng và một phó bộ trưởng trước đây là mối tình đầu!

Ví dụ như: Một ông lớn trong ngành công nghệ và một ông lớn trong ngành đầu tư có thể đã có quan hệ đồng tính!

Ví dụ như: Một giáo sư và một giám đốc từng vì một cô hoa khôi mà đánh nhau kịch liệt!

...

Nhưng tất cả những chuyện trên đều không "nóng" bằng chuyện sau.

Bạch Gia Vỹ chờ lâu mà không thấy Lục Ngôn, bèn hỏi tôi đã đưa thiệp mời cho anh ấy chưa, tôi nói đã đưa, cô ấy liền đi ra ngoài gọi điện thoại.

Tôi nghe thấy hai cựu sinh viên ngành công nghệ thông tin đang tán chuyện.

"Nghe nói chưa, Bạch Gia Vỹ lại ép hôn thất bại rồi."

"Lại là sao?"

"Ngay năm vừa tốt nghiệp, cô ấy ép hôn, Lục Ngôn không đồng ý, cô ấy liền đá Lục Ngôn, đi tìm một cậu ấm nhà giàu rồi sang nước ngoài."

"Cô ấy cũng là con nhà giàu mà."

"Đúng vậy, số tiền đầu tư đầu tiên của Lục Ngôn là do bố cô ấy cho, nên cô ấy không ngờ mình bị từ chối."

"Vậy lần này sao?"

"Công ty Lục Ngôn đang phát triển mạnh, nhưng chuyện hôn nhân của cô ấy không thuận lợi, cô ấy quay về nước, rồi muốn dùng cổ phiếu của bố mình ép Lục Ngôn đồng ý."

"Lục Ngôn có đồng ý không?"

"Dĩ nhiên là không, Lục Ngôn thà bỏ công ty còn không cưới cô ấy, tsk tsk tsk, không biết là Lục Ngôn đáng thương hay cô ấy đáng thương nữa..."

13 Trời ơi, đây là chuyện tôi không phải trả tiền mà cũng có thể nghe sao?

Cái gì đây, mối tình đau khổ đầy kịch tính này?

Không trách được Lục Ngôn lại dễ dàng từ bỏ công ty, không trách được anh ấy nghe thấy Bạch Gia Vỹ sẽ đến lễ kỷ niệm là anh ấy lại không muốn đi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/toi-mo-thay-sep-ba-dem-lien-tiep/chuong-9.html.]

Tôi vẫn còn đang tiêu hóa câu chuyện "nóng hổi" này thì có người vỗ vai tôi. Là đàn anh học giỏi ngày xưa, giờ anh ấy đang học tiến sĩ tại Viện Hàn Lâm Khoa Học Trung Quốc, là học trò của một học giả nổi tiếng, tương lai vô cùng sáng lạng.

Anh ấy thế mà vẫn còn nhớ tôi?

Anh ấy ngây ngô cười, "Sao lại không nhớ? Không chỉ tôi mà những sinh viên xuất sắc ngày xưa đều ấn tượng với em đấy. Cả Lục Ngôn cũng từng tìm tôi xin số điện thoại của em, tiếc là tôi không có."

Tôi sờ trán, hôm nay sao thế nhỉ? Cứ nghe chuyện này lại đến chuyện khác kỳ lạ.

Lục Ngôn muốn số điện thoại của tôi làm gì? Chắc là vì tôi hát dở nên muốn ám sát tôi chăng?

Sau khi chào hỏi đàn anh xong, tôi rời khỏi phòng VIP, không thể chờ đợi muốn gọi điện hỏi Lục Ngôn cho rõ ràng.

Mới vừa bấm số điện thoại thì lại có người vỗ vai tôi.

Tôi quay lại, là bạn trai cũ trưởng thành của tôi, Hứa Tuấn Kiệt.

Anh ta đã già đi rất nhiều so với nửa năm trước, cơ thể gầy yếu đi nhiều, tóc cũng ít đi, nhìn không phải trưởng thành mà là như già trước tuổi.

Xem ra làm chó của "bà chủ" cũng không dễ dàng gì.

"Đóa Đóa, sức khỏe của em ổn rồi chứ?"

Tôi di chuyển chiếc túi LV mượn từ Mễ Mễ lên trước ngực: "Cảm ơn anh đã quan tâm, tôi đã khỏe lại rồi."

"Chúng ta tìm chỗ ngồi nói chuyện nhé?"

"Không cần."

Tôi quay người định rời đi, nhưng anh ta lại nắm lấy tay tôi.

Tôi dùng sức để rút tay ra, nhưng anh ta nắm rất chặt, không cẩn thận bị kéo vào lòng anh ta.

Mẹ kiếp, thật là kinh tởm, giống như mẹ ôm con khóc vậy, kinh tởm quá.

Tôi đẩy anh ta ra, vừa định tát anh ta thì lại bị tát một cái.

Người đến quá nhanh, cái tát cũng nhanh không kém, tôi chẳng kịp nhìn rõ gì, chỉ thấy mắt hoa lên rồi ngã xuống đất.

"Đồ đàn bà hạ đẳng, tôi đã đưa cô 50 nghìn rồi, cô vẫn đến quyến rũ bạn trai tôi, thật là không biết xấu hổ!"

Xung quanh, đám đông đang tụ lại ngày càng nhiều, tôi như là tâm điểm bị bao vây giữa đám người.