Tôi Omega A Nhất Toàn Vũ Trụ

Chương 74: Ngoài ý muốn



Giang Nguyên vỗ vỗ hai má, hít một hơi thật sâu. Cậu cảm thấy hơi nóng, nhưng Alphonse trả lời rằng nhiệt độ cơ thể cậu không vượt quá mức bình thường.

Điều khiến cậu khó chịu nhất không phải là do cơ thể cậu, mà là vì nơi này quá nhiều người, các loại mùi pheromone trộn lẫn với nhau, và vì lí do nào đó mà mũi cậu hôm nay nhạy cảm một cách bất thường.

Giang Nguyên rời khỏi nhà vệ sinh, vừa rẽ qua góc đường thì một nam sinh thấp hơn cậu khoảng nửa cái đầu đâm thẳng vào ngực cậu.

Thật sự là, xui vãi.

Cessy đang rất khó chịu, cậu vừa phát hiện ra trên người mình tỏa ra pheromone không thể khống chế, dấu hiệu báo đã đến kỳ động dục, đang định trốn đi bổ sung một liều thuốc ức chế.

Cao thế này, chả lẽ là alpha?

Không biết đối phương có ngửi thấy mùi pheromone trên người cậu không?

Giang Nguyên chỉ thấy có một cậu trai đâm sầm vào mình, thân hình cậu ta căng thẳng đến mức không khống chế được mà run lên, trốn tránh như thấy quỷ, vừa đụng vào đã lùi ngay lại hai bước cách xa Giang Nguyên.

Giang Nguyên sửng sốt, trông cậu đáng sợ đến mức phải trốn tránh thế à?

Vừa nghĩ đến đây, Giang Nguyên liền để ý thấy mùi pheromone omega hương hoa nồng nặc trong không khí, cậu lập tức hiểu tại sao cậu trai kia lại sợ hãi thế. Cậu giơ tay lên và nói: "Đừng sợ, tôi không phải alpha, tôi là beta. Tôi không làm gì cậu đâu."

"Tình huống của cậu đang hơi nguy hiểm đấy, cậu có mang thuốc ức chế không?" Giang Nguyên cau mày hỏi.

"Có, có cầm." Cessy thở phào nhẹ nhõm khi nghe lời giải thích của Giang Nguyên.

Vừa nãy cậu va vào người ta, trong lòng sợ muốn xỉu luôn, trong đầu tràn ngập những hậu quả khủng khiếp của việc lỡ động dục nơi công cộng.

"Bên trong không có ai, không sao đâu." Giang Nguyên lùi lại một bước, nhường chỗ cho cậu trai, chỉ vào trong nhà vệ sinh.

Lúc cậu chuẩn bị rời đi, một giọng nói lí nhí như muỗi kêu mang theo van xin cất lên: "Cái này... cậu có thể giúp tôi việc này được không?"

"Chuyện gì?" Giang Nguyên quay lại, tùy ý hỏi.

Cậu trai chỉ vào cửa nhà vệ sinh và nói: "Cậu có thể canh cửa giúp tôi được không? Sợ có alpha khác vào, chỉ một lát thôi là tôi xong rồi!"

"Được! Cậu đi đi, tôi đợi cậu ở ngoài này." Giang Nguyên khẽ gật đầu, xoay người dựa vào bức tường.

Cessy nhìn Giang Nguyên đầy cảm kích. Cuối cùng cũng có thể tiêm thuốc ức chế một cách an toàn hơn. Cậu nhanh chóng chạy vào một phòng vệ sinh, đóng cửa lại và nói. "Đợi tôi nhé!"

Sau khi đóng cửa, Cessy hít một hơi thật sâu, tim đập thình thịch.

Beta này đẹp thật đấy, trông cũng quen quen.

Lúc cậu đang nghĩ lan man, ngoài cửa đột nhiên vang lên một giọng nam thô lỗ.

"Sao mày chặn tạo?" Alpha nhướng mày, rõ ràng không vui khi Giang Nguyên chặn mình lại.

Giang Nguyên giải thích: "Có một omega ở trong, cậu ấy đang tiêm thuốc ức chế, cậu đợi tí rồi vào."

Cứ tưởng kẻ này sẽ dừng lại, không ngờ hắn nở một nụ cười khả ố: "Ồ, tao muốn xem con đĩ nào đang ở bên trong mà dám ra ngoài trong kỳ động dục thế."

Giang Nguyên nhướng mày, nắm cổ tay tên alpha, nói rành rọt từng chữ: "Tao nói, không, cho, mày, vào."

"Xì, đừng giả nai, mày lại không muốn vào chơi nó à?" Gã nhếch miệng, cười đểu: "Omega động dục nơi công cộng, alpha có làm gì thì cũng đâu có phạm pháp."

Giang Nguyên nghe thấy lời gã nói, đôi mắt u ám, sắc mặt tối sầm. Cậu biết cái luật này. Việc AO làm tình do ảnh hưởng của pheromone là không thể khống chế được, nhưng nghe gã nói ra một cách tỉnh bơ như thế, thậm chí còn lợi dụng sự việc làm càn, cậu cảm thấy bản mặt thằng này buồn nôn chết đi được.

Gã đưa tay định đẩy cửa, nhưng nhanh chóng bị Giang Nguyên giữ lại: "Tao nói rồi, mày không được vào!"

"Đệt, mày là cái thá gì?" Gã kiêu căng nói. "Bố mày hôm nay nhất định muốn vào đấy!"

Gã lại đưa tay ra, nhưng Giang Nguyên không cho gã cơ hội chạm đến cánh cửa. Một cú ném qua vai đã vứt gã đập bẹp xuống đất.

"Mày dám đánh tao?" Gã sửng sốt, hiển nhiên không ngờ Giang Nguyên trực tiếp ra tay luôn. Vừa nói xong, Giang Nguyên đã dùng một tay tóm lấy cổ gã, đè xuống đất.

"Giờ thì câm mồm, nằm im đây cho tao cho đến khi người trong kia đi ra, không tao đập cho mày một trận đấy."

Gã alpha còn đang định già mồm cãi vã, nhưng nhìn vào ánh mắt lạnh lẽo của Giang Nguyên, sắc mặt gã thay đổi. Gã tin là thằng ranh này không hề đùa cợt. Nếu gã dám ho he gì, thằng này sẽ đập gã thật đấy!

Tim Cessy đập rất nhanh, vừa nãy cậu ta sợ chết khiếp đi được... Thật sự cậu sợ chàng trai kia sẽ bỏ đi, để cậu ta lại một mình...

Sau khi bình tĩnh lại, cậu ta nhanh chóng tiêm thuốc ức chế. Đến khi máy dò mà cậu đeo xác nhận nồng độ pheromone đã trở lại bình thường, cậu mở cửa hé ra một khe nhỏ.

Lúc này, Giang Nguyên đã xách gã kia sang một bên như xách cổ gà, gã to mồm chửi bới, lấy máy liên lạc ra, lạnh lùng nói: "Mày có biết tao là ai không? Dám đánh tao, mày đợi đấy, tao gọi người đến xử lý mày!"

Giang Nguyên không hề ngăn cản động tác của gã, cậu tiếp tục chờ đợi người bên trong đi ra.

Cessy bước ra và nói: "Cảm ơn cậu."

Sau đó, Cessy nhìn gã alpha đang bị Giang Nguyên giữ lại, nghĩ rằng chàng trai này đã giúp mình, bảo vệ mình an toàn, cậu không thể để cậu ấy có chuyện gì được, cậu nghĩ nghĩ rồi nói với gã alpha kia: "Chào anh, tôi là Cessy, vừa nãy bạn tôi muốn giúp tôi nên mới chặn anh lại..."

Mặc dù cậu đã nghe thấy câu chuyện ở ngoài và biết gã là một thằng tồi đểu cáng, nhưng dù sao gã cũng chưa kịp làm ra điều gì xấu. Thay vào đó, chàng trai kia giúp cậu ngăn cản người mà đánh gã, cậu không thể để chàng trai kia gặp chuyện gì chỉ vì giúp mình được.

"Xin lỗi anh, tôi có thể bồi thường cho anh 100 ngàn đồng, xin anh đừng báo cảnh sát." Cessy lịch sự nói.

"Một trăm ngàn?" Gã alpha hừ lạnh.

"Đừng có nói một trăm ngàn, giờ mày có quỳ xuống xin tao đ*t mày thì thằng này cũng đéo sống nổi đâu, dám đánh quý tộc à..."

"Quý tộc..." Sắc mặt Cessy lập tức thay đổi.

Có rất ít gia đình là quý tộc ở Hoyt dưới thời của Hoàng đế hiện tại.

"Bramble." Gã cười lạnh, chỉ vào gia huy trên áo mình.

Cessy đờ người trong chốc lát. Trước đây, bệ hạ đã từng xóa bỏ một gia tộc vì một thường dân, khiến những quý tộc này không còn tùy ý khinh bỉ dân chúng nữa, nhưng chuyện nôm nay kể ra thì dù gã cố tình, nhưng cũng không thể nào quy được tội gì cho gã.

Thậm chí thiếu niên kia có thể bị bỏ tù!

Làm, làm sao giờ?

Giang Nguyên đứng cạnh tất nhiên không biết Bramble là gì, chỉ liếc nhìn gã alpha, sau đó lại nhìn omega đang lo lắng, hỏi: "Cậu tiêm xong thuốc ức chế pheromone chưa?"

Nghe thấy Giang Nguyên hỏi, Cessy đang đờ người tỉnh lại, gật đầu: "Xong, xong rồi...Cậu..."

"Thế thì tôi đi trước đây."

Giang Nguyên đứng dậy, định rời đi thì bị gã alpha kia nắm tay kéo lại, gã hét lên: "Ai cho phép mày đi? Đứng đấy cho tao!"

"Bỏ ra!" Giang Nguyên cau mày. Cậu không thích tiếp xúc thân thể với người lạ.

"Giờ mày mới biết sợ mà định trốn? Đéo có cửa đâu!" Gã nằng nặc nắm tay Giang Nguyên giữ cậu lại, tình cờ, Kỷ Dung đang đi đến nhìn thấy cảnh này.

Kỷ Dung thấy có kẻ đang kéo tay Giang Nguyên, mặt gã dữ dằn như muốn giết người, anh lập tức lao đếm đấm thẳng vào mặt gã, khiến gã bay ngược ra sau.

"Mày định làm gì?" Kỷ Dung vênh mặt, biểu cảm cực kỳ khó chịu.

Gã alpha đo đất với một con mắt thâm như gấu trúc. Cessy nhìn thấy cảnh này thì sốc muốn xỉu đến nơi. Lần này cậu trai kia còn đấm vào mặt quý tộc luôn...

Cessy luống cuống không biết phải làm gì, vội vàng lấy thiết bị liên lạc ra muốn nhờ gia đình giúp đỡ.

"Mày là thằng nào?" Gã alpha tức muốn hộc máu.

"Bạn tao." Giang Nguyên nói.

Gã nghe Giang Nguyên nói thì như bị kích thích, cười gằn: "Được lắm, ranh con, có gan thì chạy đi, bố mày kiểu gì cũng giết được mày."Giang Nguyên không đếm xỉa gì đến gã, cậu quay sang hỏi Kỷ Dung: "Sao cậu lại đến đây?"

Kỷ Dung: "Thấy cậu đi lâu chưa về nên đi tìm cậu, có việc gì thế?"

Giang Nguyên giải thích ngắn gọn toàn bộ câu chuyện, Kỷ Dung quay đầu nhìn Cessy đang run lẩy bẩy trong góc. Thấy Cessy đần ra vì sợ hãi, anh cũng chả buồn nói thêm gì nữa.

Gã alpha kia nhận ra mình chẳng là cái thá gì trong mắt hai người thì thấy tức giận. Gã lạnh lùng nhìn Giang Nguyên và Kỷ Dung, hừ, chỉ tí nữa thôi chúng mày chết chắc!

Chỉ tích tắc, tám vệ sĩ mặc đồ đen có vẻ được huấn luyện bài bản xuất hiện, lao tới đỡ lấy gã alpha đang nằm trên mặt đất.

"Nhìn tao làm gì? Xử lý hai thằng ranh kia đi! Hôm nay tao phải bắt chúng nó quỳ xuống trước mặt tao xin tha!"

Giang Nguyên: "Chỉ có mấy người thế này thôi?"

Gã alpha sắp nhồi máu cơ tim đến nơi khi nghe Giang Nguyên hỏi: "Ranh con đừng có vênh váo! Chúng mày xử nó cho tao! Đập chết nó!"

Giang Nguyên và Kỷ Dung nhìn nhau, hơi cạn lời. Mấy tên này, không đủ nhét kẽ răng á.

Gã alpha định nhìn ngồi vào chiếc ghế cạnh đó chờ vệ sĩ xử lý hai người, nhưng chưa kịp ngồi xuống, gã đã thấy một vệ sĩ của mình gục rồi.

Thanh niên vừa ném gã qua vai đã lao tới trước mặt một vệ sĩ khác, kéo người này về phía trước. Vệ sĩ này ngã thẳng xuống đất, chân người thanh niên thì dẫm thẳng vào tay tên vệ sĩ đang nằm trên mặt đất.

Má nó, nhìn mà thấy thốn.

Chẳng mấy chốc, tất cả vệ sĩ được đào tạo bài bản của gã đều đã đo ván!

Gã vội vàng lấy máy liên lạc ra. Giang Nguyên nhìn thấy động tác này, cậu nhìn sang Kỷ Dung, cười tủm tỉm: "Nó lại muốn gọi người đến kìa!"

Hai người cũng lười ngăn cản, nhưng đợi một lúc, Giang Nguyên thấy người đến thì ngơ ra.

"Cảnh sát?"

Giang Nguyên nhìn gã alpha, cứ tưởng gã lại gọi vệ sĩ, ai ngờ người đến lại là cảnh sát.

Gã alpha nhìn thấy cảnh sát thì như chết đuổi vớ được cọc, hắn chạy vội đến núp sau lưng cảnh sát, chỉ vào Giang Nguyên và Kỷ Dung: "Các anh đến rồi, hai thằng này đánh tôi! Chúng nó cũng đánh vệ sĩ của tôi! Bắt nó đi!"

Giang Nguyên: "..."

Cessy đứng một bên lo lắng nãy giờ càng sợ hãi hơn khi thấy cảnh sát. Chuyến này hết cứu thật rồi!

Cậu vừa hỏi bố mình, trường hợp này dân thường sẽ bị kết tội, bởi vì có quá nhiều hành động có thể cấu thành tội, và phía alpha kia hoàn toàn có thể cãi bay cãi biến ý xấu ban đầu... Sợ là trong chuyện này, chàng trai đã giúp cậu cùng với bạn của anh ta tiêu thật rồi!

"Hai người đừng cử động!" Cảnh sát hơi hồi hộp hô lên khi thấy mấy gã cao to đang nằm lăn lê trên đất.

Giang Nguyên và Kỷ Dung đều không phản kháng. Suy cho cùng thì đây cũng là cảnh sát Hoyt, họ không có lý do gì để xung đột với cảnh sát.

"Hai cậu theo chúng tôi về đồn..."

Thấy hai người rất hợp tác, cảnh sát cũng hơi kinh ngạc. Hai người này cũng không phải hạng không nói lý, sao tự dưng lại gây hấn với quý tộc?

Sau khi kiểm tra hộ chiếu của hai người, viên cảnh sát sửng sốt: "Người Liên Bang?"

Giang Nguyên và Kỷ Dung: "Vâng."

"Ồ, các cậu là thành viên đội thi đấu Liên Bang à?" Một cảnh sát hỏi.

Cessy cũng bị dẫn theo về đồn như tỉnh ra, nhìn về phía Giang Nguyên và Kỷ Dung. Nãy giờ cậu ta quá bối rối nên không nhận ra hai người. Nghe thấy cảnh sát nói thì cậu thở phào. Nếu là người Liên Bang hoặc thành viên đội Liên Bang thì sẽ không sao đâu!

Gã quý tộc đi theo cảnh sát về đồn cũng chú ý đến hành động thở phào của Cessy, gã chế nhạo: "Người nước ngoài thì sao? Hừ, ở Hoyt, đều phải theo luật Hoyt!"

------------------

Bổ sung lưu ý:

- Bộ này có vẻ là tác giả sáng tác lúc còn non tay nên tả người, tả hành động hay bị lặp, hành văn không phải là tinh hoa, xây dựng nhân vật chưa đạt đến chiều sâu của truyện kiểu xếp top, được khen nên khi đọc có thể hơi cấn, mọi người khum thích thì nhấn back nhé.

- Mình có bổ sung khá nhiều từ "thay thế" cho tác giả nên nếu bạn nào đọc QT, thậm chí đọc RAW có thể thấy khác với chữ nghĩa của tác giả thì cũng thông cảm nhé. Nhưng mà đừng lo, những chương nào mất thời gian dịch thì mình mới sửa nhiều, muốn nhanh thì tác giả viết gì mình dịch thế (như mấy chương gần đây lười quá thể) thì tốc độ cũng không chậm. Chẳng qua mình đang bị cạn năng lượng quá nên tốc độ ra chương không đều đặn thôi.

- Thiết lập nhân vật nên bỏ bớt não ra để đọc nhé, có mấy chỗ review cháu GN như Alphonse hình người mình đọc được cũng hơi chạnh lòng. Cháu cũng có diễn biến tình cảm các thứ chứ không phải là robot vô cảm đâu hiu hiu =))) Còn cháu KD thì cũng ovtk, lo sỉmp rồi suy nghĩ không chín chắn các thứ mình thấy khá là gần gũi với genZ giờ đó nên đọc giải trí vui vui cũng được nè =))))


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com