Trò Chơi Của Chúa

Chương 11: Một cuộc thương thảo với Chúa



Chương 11: Một cuộc thương thảo với Chúa

Tựa lưng vào dãy Drayun Haleii trải dài vô tận, thành trì Estaphalia vươn lên giữa màn sương vĩnh cửu Hale Araeo như một viên kim cương. Những bức tường thành được chạm khắc tinh xảo bởi pha lê trắng từ núi Galdarah bao quanh những tòa lâu đài xây bằng đá quang cực Naiifon uy nghi tráng lệ. Những con đường lát đá hoa cương Lirafon trải dài mờ ảo trong sương sớm. Thác nước Esta Aralai hùng vĩ chảy qua tòa lâu đài Esta Imperia và ào ào đổ xuống thành dòng sông Arael, phản chiếu trong nắng một màu xanh ngọc bích tựa chiếc áo choàng che chở nơi Nữ Hoàng ngự trị.

Tòa lâu đài từng là kỳ quan kiến trúc của toàn cõi Valia giờ chìm trong biển lửa. Những bức tường pha lê trắng giờ ám màu đen tang tóc. Màn sương mù mờ ảo bị vấy bẩn bởi khói và bụi. Dòng thác Esta Aralai nhuộm một màu đỏ quạch của máu và lửa. Đường phố ngổn ngang xác chết của những người chơi bám trụ lại trong thành, những chiến binh ít ỏi bảo vệ thành trì, cùng những người không thể tham chiến, tất thảy đều táng thây trong biển lửa.

Tòa tháp ngà Esta Imperia rực rỡ kiêu hãnh ngày nào giờ đón nhận một vết cắt tàn bạo, như một vết thương đau đớn vĩnh viễn không lành.

Trong đại điện chất chồng thây xác những hiệp sĩ hộ vệ, Elenora bình tĩnh đối diện với con ác quỷ khát máu hung bạo trong bộ áo choàng đỏ. Lưỡi liềm Haleos Draekar tắm trong máu tươi, dường như vẫn chưa thỏa cơn thèm khát.

- Dũng cảm đấy, Elenora. Còn không thèm trốn chạy sao?

Drarkarr cười gằn. Ngữ điệu cho thấy hắn còn khá trẻ, nhưng các hiệu ứng điều chỉnh đã làm giọng nói ấy dày hơn, khàn hơn như để tạo thêm uy lực.

- Chạy ư? Không đâu. - Elenora lắc đầu. Khác với thứ giọng đã qua điều chỉnh của Drarkarr, giọng nói của cô trong trẻo và kiên định. - Các chiến binh của Estapha vẫn chiến đấu, và Nữ Hoàng của họ lại bỏ chạy sao?

- Ha ha ha! Nữ Hoàng sao? Ba năm hóa thân vào vai diễn này, mày đã tưởng mày là nữ hoàng thật sự sao? Không, Elenora ạ, mày mãi là cô công chúa bé bỏng được cưng chiều, mày vẫn là trung tâm của mọi sự chú ý. Mày vẫn quá yếu đuối và kém cỏi. Nhìn quanh đi, nhóc. Mày không đủ sức để lãnh đạo Vương quốc của mày, mày không có khả năng đánh bại tao! Mày chỉ là một con bù nhìn đáng thương, một bình hoa di động không đủ sức đưa ra nổi một quyết định lớn lao.

- Tôi không phải Nữ Hoàng, vậy anh cũng chẳng phải Hoàng Đế.

- Đừng cố khích bác tao. Đừng cố che đậy sự sợ hãi của mày, trò chơi đã kết thúc rồi, và tao là người chiến thắng. Tao sẽ có được toàn bộ sức mạnh trên thế giới này. Tao là kẻ mạnh nhất, là Hoàng Đế của Đế quốc Zephrania vĩ đại, là người đã đặt dấu chấm hết cho lũ Estapha kém cỏi và toàn quyền cai trị cõi Valia này!

- Mạnh nhất, quyền lực nhất sao? Anh cũng chỉ là con rối bị những kẻ đằng sau thao túng. Anh chưa bao giờ nắm quyền lực, và chẳng bao giờ có được sức mạnh.

- Câm mồm vào cho tao!!!!

Drarkarr gầm lên một tiếng rồi lao tới trước. Haleos Draekar xé toạc không gian, để lại những vết cắt đỏ như máu.

Elenora vung thanh Lux Veritas lên chống trả. Hai thanh vũ khí duy nhất mang bậc Divine của toàn cõi Valia va chạm kịch liệt, tạo ra những xung động làm rung chuyển cả tòa thành.

Hai nhân vật mang sức mạnh tối thượng của hai Vương quốc, set đồ ngang bậc, level tương đồng, một thiên về phòng ngự, một thiên về tấn công. Elenora đã hao tổn rất nhiều Mana để phòng ngự Asterith, Drarkarr một đường chém giết tới nơi này cũng hao phí nhiều. Các chiêu thức độc quyền hùng mạnh va chạm nhau nảy lửa, chẳng chiêu nào chiếm lợi thế trước chiêu nào.

Trong cuộc đối đầu trực diện này, kĩ năng cá nhân vượt trội của Drarkarr đã trở thành nhân tố quyết định thắng thua.

Sau phút quân bình ngắn ngủi, Elenora lập tức rơi vào thế yếu. Từng nhát chém mang theo máu tanh tàn nhẫn rút đi cây máu của cô, lượng sát thương khủng khiếp mà chẳng một lớp phòng ngự hay hồi phục nào có thể vãn hồi. Bất chấp sự thất bại không cách nào tránh khỏi ấy, cô vẫn kiêu dũng vươn cao thanh kiếm Lux Veritas lên để chống trả tới cùng.

Họ là hai nhân vật hùng mạnh nhất trên toàn cõi Valia. Họ đại diện cho hai thế lực. Và cái giá phải trả cho quyền năng mạnh mẽ của mình là một mạng duy nhất. Nếu họ trắng cây máu, nhân vật của họ sẽ vĩnh viễn không thể hồi sinh.

Toàn bộ diễn biến cuộc chiến vẫn được truyền lại qua góc nhìn của linh hồn cận vệ, người chịu trách nhiệm ghi hình buổi livestream này. Đằng sau màn hình, cậu ta ghìm không nổi những giọt nước mắt. Cậu muốn tắt phựt máy tính mà chạy đi một chỗ nào đó, trốn tránh hiện thực phũ phàng trước mắt. Nhưng trách nhiệm của một cameraman, của một chiến binh Estapha không cho phép cậu làm điều đó. Cậu phải đưa những hình ảnh kiêu hùng cuối cùng của Nữ Hoàng, của Vương quốc Estapha tới tất cả mọi người.

Stream của Estapha đã đặt tới 30 triệu người xem, gấp 3 lần con số người chơi.

Helen tiếp sóng lại stream ấy, cũng nghẹn ngào chẳng nói nên lời. Rất nhiều đồng nghiệp đang vây quanh màn hình của cô, tất thảy đều nín thở.

Ngoài kia, trên Quảng trường thời đại, đám đông tập trung trước màn hình lớn. Và nhiều nơi khác trên thế giới, người ta cũng tụ tập thành từng đám đông như vậy. Đau buồn hay hưng phấn, họ đều ở đây để chứng kiến thời khắc lịch sử.

Nữ Hoàng Elenora của Estapha sắp vong mạng. Đó cũng chẳng khác gì lời cáo chung cho toàn bộ Vương quốc.

===

Phi công và toàn bộ tiếp viên đoàn bị xử tử ngay sau khi hạ cánh.

Đội trưởng nói nhỏ vào tai hắn trên chiếc limousine đóng kín. Hắn cảm thấy buồn nôn, không rõ vì chuyến bay hay vì thông tin ghê rợn đó.

Trên chuyến bay vòng không biết bao nhiêu vòng trên không ấy suốt 14 tiếng đồng hồ chỉ hòng che giấu điểm đến thực, hắn đã được các tiếp viên phục vụ rất tận tâm. Họ đều là những cô gái Trung Đông xinh đẹp với đường cong quyến rũ, hệt như nàng Scheherazade bước ra từ Nghìn lẻ một đêm. Khi họ bước khỏi máy bay, cơ trưởng, một người đàn ông trung niên để râu quai nón và cặp kính Ray Ban to bản, rất tươi cười cám ơn họ vì chuyến hành trình. Liệu ông ấy và các tiếp viên có biết đây sẽ là hành trình cuối cùng của họ hay không?

“Tôi cá là tài xế Limousine cũng không toàn mạng đâu. Và lớ ngớ là chúng ta cũng vậy.”

Đội trưởng nháy mắt cười cợt với hắn, mà hắn chẳng thấy chuyện này có gì đáng cười. Hắn nên dự liệu trước chuyện này, bọn họ đang trên đường tới gặp người đàn ông bị các cường quốc truy lùng gắt gao, người đang nắm trong tay câu thần chú cứu vớt cho toàn bộ nền tài chính và thị trường crypto thế giới.

- Bảo sao thằng cha mặc tuxedo đó không tự mình xuất chinh. Trong mắt đám thượng lưu đó, chỉ có lũ thấp kém chúng ta mới xứng đáng làm con tốt thí, - anh ta vẫn tiếp tục cợt nhả, - nhưng vui lên nào, đám gamer hận đời của tôi. Chốn hiểm nguy mới là cơ hội duy nhất để chúng ta làm nên nghiệp lớn.

- Ai chứ nếu là Đội trưởng thì em tin chắc lần thương thuyết này thành công! - Sara reo lên phấn khởi, chẳng để tâm chút nào tới tình huống của cả bọn - Anh là Chiến thần thương thuyết mà!

- Đừng xát muối vào nỗi đau của Đội trưởng - Người đàn ông đầu trọc tên Alex chen vào - Bị đá khỏi Bộ ngoại giao để nhường chỗ cho một thằng con ông cháu cha vẫn là nỗi đau khôn nguôi của anh ta đấy, nhỉ?

- Ha ha ha! Tôi đã nói rồi, đời chưa bao giờ triệt đường sống của ai. Những kẻ thấp kém như chúng ta luôn có lối để bò lên đỉnh, miễn là chúng ta không ngừng tìm kiếm.

- Tôi không thích cách nói của anh cho lắm - Một anh chàng gầy gò để tóc bát úp đẩy gọng kính và nói - Hoặc ít nhất thì đừng gộp tôi vào.

- Ha ha, trừ cậu ta ra vậy!

Hắn nhìn quanh sau con người đồng hành với mình trên chuyến xe kín mít chẳng rõ đích đến này. Một đội ngũ chắp vá được tập hợp chẳng rõ dựa trên tiêu chí nào, trừ hai tiêu chí rõ ràng nhất: chưa lập tài khoản Valia, và khao khát vươn lên bằng mọi giá.

Một nhiệm vụ bất thường dành cho những kẻ bất thường. Thành công và đạt được vô hạn danh vọng, hoặc thất bại và chết.

Một cuộc thương thảo với Chúa.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com