Trọng Sinh Mang Theo Siêu Thị Tỷ Đô

Chương 262



Mã Tiểu Hải nhìn Tống Lan với ánh mắt đầy ngưỡng mộ: "Chị ơi, chị giỏi thật! Cứ như thể chị biết phép thuật vậy, chỉ trong chốc lát đã biến từ tiểu thư thành bà thím nông thôn rồi, ha ha ha..."

Tống Lan cười hỏi: "Có muốn học không?"

Mã Tiểu Hải gật đầu mạnh mẽ: "Tất nhiên là muốn rồi! Học được kỹ năng này sau này sẽ hữu ích lắm."

"Vậy hôm nay em có muốn hóa trang không?"

"Hôm nay không cần đâu ạ, em đến chỗ quen rồi, họ đều biết em."

"Được thôi, em nói không hóa trang thì không hóa."

Mã Tiểu Hải vốn là "cáo già" ở địa phương, không có ngõ ngách nào mà cậu ta không quen thuộc.

Cậu ta không cải trang, chỉ cởi bộ quần áo mới mà Tống Lan mua cho, thay vào bộ quần áo cũ đầy miếng vá.

Chỉ thay một bộ đồ, trông chẳng khác nào một kẻ ăn mày, có chăng chỉ sạch sẽ hơn chút xíu.

Trước khi ra ngoài, Tống Lan hỏi: "Tiểu Hải, em biết đi xe đạp không?"

Mã Tiểu Hải lắc đầu: "Nhà em nghèo, chưa có cơ hội học xe đạp."

"Vậy hôm nay em định mang gì đến chợ đen bán?"

"Em muốn mang hai cái đồng hồ, hai mươi cân gạo, hai mươi cân bột mì, và mười cân đường đỏ."

"Được! Vậy em lấy đồ đi, chúng ta chuẩn bị xuất phát."

Mã Tiểu Hải đeo một cái ba lô lớn, bỏ hàng hóa vào bên trong.

Tống Lan cũng đeo một túi vải lớn, đi theo sau Mã Tiểu Hải, họ đi bộ một quãng đường dài, rẽ ngang rẽ dọc, khiến cô chóng cả mặt, cuối cùng mới đến một con hẻm nhỏ.

Tống Lan nhìn vào lối vào một nhà tắm công cộng, ngạc nhiên hỏi: "Tiểu Hải, đây thật sự là chợ đen sao?"

Mã Tiểu Hải gật đầu, hạ thấp giọng nói: "Không có người giới thiệu thì không thể vào được đâu. Một lát nữa chị đừng nói gì, để em dẫn chị vào. Mỗi người vào phải nộp một đồng, tuy tốn chút tiền nhưng bên trong rất an toàn."

Tống Lan thầm nghĩ: Quả nhiên là nghề nào cũng có đường đi riêng, trong ngành này không thiếu người thông minh, có mối quan hệ và thế lực.

Nhìn những người này mà xem, điều hành một chợ đen như vậy, chỉ riêng tiền thu vé đã kiếm bộn rồi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Trước cửa nhà tắm ngồi một người đàn ông to lớn và vạm vỡ.

Trong thời kỳ này, người đàn ông lại có cả một cơ thể đầy mỡ, đủ để thấy lợi nhuận từ chợ đen lớn cỡ nào.

Mã Tiểu Hải tiến đến trước mặt người đàn ông, gọi một tiếng: "Anh Vĩ! Em dẫn một người vào!"

Tống Lan vừa nghe thấy Mã Tiểu Hải gọi người đàn ông mập đó là "anh Vĩ", suýt chút nữa bật cười thành tiếng.

Cái tên "anh Vĩ" trong tương lai lại trở thành tên của một loại thuốc điều trị rối loạn chức năng nam giới. Vì vậy, khi nghe đến "anh Vĩ", Tống Lan không thể không bật cười.

Nhưng ở thời kỳ này, người ta gọi "anh Vĩ" mà chẳng hề thấy áp lực gì, thậm chí còn có rất nhiều người đặt tên với chữ "Vĩ" để tỏ lòng tôn kính đối với lãnh tụ vĩ đại.

Tống Lan thấy Mã Tiểu Hải rút ra hai tờ một đồng nhàu nát đưa cho anh Vĩ.

Anh Vĩ chỉ phẩy tay cho họ đi vào.

Nơi họ bước vào thực sự là một nhà tắm, phân chia thành khu vực dành cho nam và nữ.

Bên trong nhà tắm đầy hơi nước, phải đến gần mới có thể nhìn thấy người khác rõ ràng.

Tống Lan không thể không thầm ngợi khen sự khéo léo của những người này. Nếu không có người quen dẫn vào, chẳng ai có thể ngờ rằng bên trong nhà tắm này lại là một chợ đen.

Mã Tiểu Hải dẫn Tống Lan băng qua nhà tắm, phía sau còn có một cánh cửa khác.

Cậu ta mở cửa một cách rất quen thuộc. Tống Lan phát hiện trong một sân rộng khoảng hơn một nghìn mét vuông, có đến bảy, tám phần diện tích là các quầy hàng.

Mỗi người bày hàng của mình ra phía trước, chỉ lộ một chút để người khác nhìn thấy họ đang bán gì.

DTV

Tống Lan bỗng có cảm giác như đang trở lại với những khu chợ vỉa hè hiện đại.

Người mua hàng ở đây cũng không ít.

Mọi người nói chuyện mua bán đều rất nhỏ nhẹ. Nếu có ai đó nói to hơn một chút, ngay lập tức sẽ có người đến nhắc họ nói nhỏ lại.

Tống Lan và Mã Tiểu Hải, một người đeo ba lô lớn, một người mang túi vải, nhìn qua là biết ngay là người mang hàng đi bán.

Một số người không tìm được thứ họ muốn mua nhưng lại không muốn phí mất một đồng vé vào cửa, nên vẫn đang chờ xem có ai mang hàng đến bán không.

Thấy hai người đến, những người này lập tức vây quanh: "Em trai, mấy em bán gì đấy?"