Trọng Sinh: Ta Đích Thân Dạy Lại Quý Tử Quý Nữ

Chương 25



Vân Sơ lệnh cho xe ngựa dạo quanh vài vòng chợ, sau đó mới quay về Tạ phủ.

Ngoài vành mắt hơi ửng đỏ, chẳng ai hay nàng vừa trải qua một trận khóc lớn.

Vừa trở về sân viện, Thính Phong đã bẩm báo: “Phu nhân, sau khi người về phủ Tướng quân, đại tiểu thư đã lén lút tìm đến căn miếu nát đó, ban tặng Hạ ma ma không ít vật phẩm…”

Nha hoàn thầm nghĩ, phu nhân xem đại tiểu thư như con ruột, vậy mà nàng ấy lại không hiểu vì sao đại tiểu thư lại đối xử tốt với một hạ nhân từng vu oan cho phu nhân như thế.

Vân Sơ an tọa trên nhuyễn tháp, khẽ mở miệng: “Mau gọi Phinh tỷ nhi đến đây một chuyến.”

Sau khi Tạ Phinh tiếp nhận quản lý các gia vụ, người trở nên vô cùng bận rộn, không phải xem sổ sách thì cũng là gọi các ma ma ở ngoại viện tới dặn dò.

Đang lúc bận rộn như con thoi, Thính Tuyết bỗng tới mời nàng ghé sân viện mẫu thân.

Bình thường đều là nàng chủ động tìm mẫu thân, hiếm khi mẫu thân lại bảo nha hoàn tới gọi nàng qua.

Tạ Phinh khẽ đặt sổ sách xuống, lòng dấy lên nỗi bất an.

E là mẫu thân đã hay tin về lễ vật nàng ta tặng Hạ thị, muốn gọi nàng đến tra hỏi?

Giá như biết trước, nàng đã chẳng vì phút mềm lòng nhất thời mà tìm Hạ thị. Giờ đây, biết lấy cớ gì để phân trần cùng mẫu thân?

Suốt chặng đường, Tạ Phinh chìm đắm trong muôn vàn suy tư.

Vừa bước vào Sanh Cư, đã thấy Vân Sơ mỉm cười nhìn nàng, nhẹ nhàng cất tiếng: “Phinh tỷ nhi, mời ngồi.”

Tạ Phinh an tọa, nhấp một ngụm trà nóng.

“Ngày mai là yến tiệc thưởng hoa của Trưởng công chúa, con có nhàn rỗi thì tháp tùng ta nhé?” Vân Sơ lại cười, tiếp lời: “Nếu con không muốn đi cũng chẳng sao cả.”

Tạ Phinh ngỡ ngàng, vội nén lại nỗi phấn khích dâng trào, cất tiếng hỏi: “Trưởng công chúa đã hạ thiệp mời mẫu thân sao?”

Vân Sơ khẽ lắc đầu, đáp: “Trưởng công chúa mời Vân gia. Ngoại bà con dặn ta đi cùng, nếu con cũng muốn đi thì thêm một người cũng chẳng hại gì, vừa lúc có thể mở mang tầm mắt.”

Tạ Phinh dùng sức gật đầu, giọng dứt khoát: “Con nhất định đi ạ!”

Phụ thân nàng là quan Ngũ phẩm, bình thường nàng chỉ có thể giao du với nữ quyến của quan Ngũ phẩm Lục phẩm. Mà người tới dự yến tiệc thưởng hoa của Trưởng công chúa đều là nội quyến của quan từ Tam phẩm trở lên.

Nàng đi theo mẫu thân, chắc chắn có thể quen biết được nhiều phu nhân quyền quý ở chốn nhà cao cửa rộng.

Nếu nàng thể hiện sự ngoan ngoãn, hiểu chuyện, biết đâu lại lọt vào mắt xanh của vài vị phu nhân quyền quý, được chọn làm tức phụ...

Nghĩ đến đây, Tạ Phinh chẳng thể chờ đợi thêm, vội đứng dậy thi lễ: “Mẫu thân, con xin cáo lui để chuẩn bị trước.”

Nhìn theo bóng dáng người con gái đó, Vân Sơ khẽ nở một nụ cười nhạt.

Kiếp trước, vào bữa tiệc ngắm xuân của Vân gia, Tạ Phinh lần đầu tiên trông thấy Tứ hoàng tử, liền vừa gặp đã đem lòng tương tư.

Nữ quan Ngũ phẩm và Tứ hoàng tử đương triều chẳng thể nào thành đôi, cho dù làm trắc phi thì thân phận cũng không đủ. Vì thế, Tạ Phinh đã bày ra một mưu độc, tìm cơ hội bỏ thuốc Tứ hoàng tử, âm mưu gạo nấu thành cơm... Chính nàng vô tình phát giác âm mưu của Tạ Phinh, mới kịp thời ngăn chặn trò hoang đường ấy.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Không lâu sau sự việc đó, Tứ hoàng tử lại gặp phải biến cố khác...

Nàng đã tìm cho Tạ Phinh một người môn đăng hộ đối.

Tuy đối phương chỉ là quan Thất phẩm song lại đường đường chính chính, tiền đồ xán lạn đáng mong đợi, nhưng Tạ Phinh lại chướng tai gai mắt. Trước ngày hôn sự được định ra, Tạ Phinh lấy cớ nhập cung thỉnh an cô cô ruột để diện kiến Hoàng Thượng, sau đó... đã trở thành tân sủng của Hoàng Thượng...

Bà cô kia chính là cô cô ruột của Vân Sơ, năm xưa nhập cung tuyển tú, là một trong Tứ phi, đã hạ sinh Bát hoàng tử cho Hoàng Thượng.

Tạ Phinh đã giẫm đạp lên cô cô của nàng để leo lên vị trí Sủng phi của Hoàng Thượng.

Kiếp trước, cô cô ta đã bại dưới tay Tạ Phinh, phải chịu đủ mọi đớn đau vô nhân đạo...

Nghĩ đến chuyện kiếp trước, Vân Sơ lại chùng xuống thâm trầm.

Lần này nàng sẽ không để Tạ Phinh có cơ hội vào cung, sẽ không để cô cô bị Tạ Phinh chèn ép...

Chẳng phải Tạ Phinh ái mộ Tứ hoàng tử sao, vậy để nàng ta làm Tứ hoàng phi, thân phận Tứ hoàng phi này càng vinh hiển bấy nhiêu, tất sẽ càng đoản mệnh bấy nhiêu...

Đêm xuống, vạn vật tĩnh mịch không một tiếng động.

Vừa hửng đông, Vân Sơ trang điểm vấn tóc xong xuôi bước ra ngoài đã thấy Tạ Thế An đứng chờ thỉnh an từ trước.

“Viện thí sắp đến, thời gian này chẳng cần đến đây thỉnh an ta.” Vân Sơ dịu dàng cất lời: “Con hãy chăm chỉ đèn sách, nắm chắc cơ hội làm rạng danh Tạ gia.”

Tạ Thế An chắp tay đáp: “Thỉnh an là bổn phận hiếu đạo, lễ nghi chẳng thể bỏ qua. Mẫu thân cứ an lòng, nhi tử rất tự tin về kỳ Viện thí này, việc đỗ Tú tài chẳng có gì khó khăn.”

Vân Sơ biết hắn chẳng phải nói khoác.

Hắn ta không chỉ đỗ Tú tài mà còn đoạt khôi nguyên, kỳ thi Hương năm sau cũng đoạt Giải Nguyên, kỳ thi Hội hai năm tới cũng giành hạng nhất, trở thành Hội Nguyên, cho tới kỳ thi Đình, hắn được Thánh Thượng khâm điểm thành Trạng Nguyên.

Hắn là người duy nhất của triều này liên trung Tam Nguyên, trở thành Trạng Nguyên, cũng là Trạng Nguyên trẻ tuổi nhất...

Tạ Thế An vào Nội các, Tạ Phinh thành Sủng phi, Tạ Thế Duy vào quân doanh, tương lai Tạ gia quả là tiền đồ xán lạn vô lượng...

Gà Mái Leo Núi

Sau khi Tạ Thế An rời đi thì những người ở hậu trạch cũng lần lượt đến thỉnh an.

Vân Sơ quan sát Tạ Phinh, nhàn nhạt cất lời: “Trở về thay xiêm y đi. Thính Sương, ngươi hãy trang điểm lại cho nó.”

Tạ Phinh có chút bối rối: “Mẫu thân, nhi nữ, bộ xiêm y này của nhi nữ có điều gì không ổn sao?”

“Đại tiểu thư, bộ xiêm y này của ngài quả là quá đỗi diễm lệ.” Thính Vũ nhẹ giọng nói, nàng ở phủ Tướng quân nhiều năm như vậy, tất nhiên cũng am tường những lễ nghi này, đoạn cất lời: “Trưởng Công chúa bày yến tiệc thưởng hoa, chủ ý là để ngắm hoa, đâu phải để các tiểu thư khuê các tranh nhau khoe sắc...”

Vân Sơ nhàn nhạt nói: “Phinh tỷ nhi lần đầu theo ta tham dự yến hội, còn chưa tường tận những chuyện này cũng là lẽ thường. Con hãy về thay xiêm y rồi trở lại đây.”

Thính Sương theo Tạ Phinh về sân viện của nàng, lựa chọn một bộ váy hồng nhạt cho Tạ Phinh, vấn một kiểu tóc đơn giản, chỉ cài một cây trâm ngọc, điểm thêm đôi khuyên tai trân châu.

Tạ Phinh khẽ mím môi: “E rằng có phần đơn điệu quá chăng?”

Thính Sương khoanh tay đáp: “Phu nhân lấy danh nghĩa Vân gia đến phủ Trưởng công chúa, cần giữ mình khiêm tốn đôi chút, chỉnh trang thế này mới phù hợp.”

Tạ Phinh thoáng chút không vui.