Trùng Phùng Ngày Xuân Về

Chương 6





Dù tính cách tôi và cô ấy hoàn toàn trái ngược nhưng điều đó không cản trở tôi ngưỡng mộ sự dứt khoát và quyết đoán của cô ấy.



Cô ấy nói không buồn thì chắc chắn là không buồn, nói chia tay thì chính là chia tay, không còn đường lui.



Cô ấy chặn hết mọi liên lạc của Lý Dạng, đến mức anh ta tìm đến tôi.



Tôi đưa yêu cầu kết bạn của Lý Dạng trên WeChat cho cô ấy xem.



Cô ấy không do dự ấn từ chối.



Sau đó di chuyển ngón tay sang khung trò chuyện giữa tôi và Cố Phong Hòa:

"Quyến Quyến, sao cậu còn chưa cưa đổ anh ta vậy? Không thể nào, Quyến Quyến của chúng ta mà muốn quay lại, chắc chắn dễ như trở bàn tay mà."

cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️‍🔥❤️‍🔥❤️‍🔥



Đúng là rất dễ, nếu không có cái miệng uống say của cậu thì có khi bọn tôi đã hôn hôn ôm ôm rồi.



Đã ba ngày nay Cố Phong Hòa không nhắn tin cho tôi. Tin nhắn cuối cùng là đêm Chu Chu uống say, tôi hỏi anh về ký túc xá chưa, anh chỉ đáp lại một chữ: "Đến rồi."



Cũ rồi mới biết nhược điểm, yêu lại rồi mới biết ngại ngùng.



Tôi không biết anh nghĩ thế nào nhưng tôi vẫn chưa chắc chắn anh có muốn quay lại hay không.



Đúng vậy, tôi rất chắc chắn anh vẫn thích tôi nhưng thích không có nghĩa là muốn ở bên nhau.



Trước đây, bọn tôi cũng rất thích nhau nhưng rồi vẫn chia tay.



Có lẽ vì quá cố chấp giữ lửa tình yêu phải luôn nồng nhiệt như thuở ban đầu, một khi không duy trì được sự mãnh liệt đó thì lại cho rằng đối phương đã chán, đã hết yêu, thế là mất dần niềm tin và kỳ vọng vào mối quan hệ này.



Tôi không biết anh có mong đợi một khởi đầu mới, cùng nhau tìm ra cách hòa hợp để có một tình yêu bền lâu hay không, hay là vì vẫn bị ảnh hưởng bởi lần chia tay trước nên không muốn quay lại nữa.



Khi tôi còn đang nằm trên giường suy nghĩ cách kiếm cớ để nói rõ ràng với Cố Phong Hòa thì anh đã gửi tin nhắn cho tôi trước.



Là một ảnh chụp màn hình đoạn chat.



Lý Dạng: Nghe nói bạn gái cũ của cậu là bạn cùng phòng của bạn gái tớ.

Cố Phong Hòa: Cậu chia tay rồi, lấy đâu ra bạn gái?

Lý Dạng: … Nghe nói bạn gái cũ của cậu là bạn gái cũ của tớ.

Cố Phong Hòa: Ừ, sao?

Lý Dạng: Cậu có thể giúp tớ một việc được không? Bây giờ tớ không liên lạc được với Chu Chu. Đây là những gì tớ muốn nói với cô ấy, cậu giúp tớ chuyển lời được không? [Ảnh]

Cố Phong Hòa gửi kèm cả bức ảnh mà Lý Dạng đã gửi.



Thư tay, chữ chi chít.



Bạn trai cũ của bạn thân tôi nhờ tôi và bạn trai cũ của tôi làm cầu nối giúp họ, đúng là một mối quan hệ kỳ lạ.



Tôi chuyển cả hai bức ảnh cho Chu Chu.



Cô ấy đang đắp mặt nạ, một lúc sau mới vang lên tiếng gõ bàn phím lách cách rồi tin nhắn được gửi đến.



"Thư tay của Lý Dạng, tóm lại là xin lỗi với cầu xin quay lại. Đúng là cũng chân thành đấy, nói dối trong mắt một số người chẳng phải chuyện gì lớn lao nhưng tớ không chịu nổi kiểu đó. Quyến Quyến, cậu bảo Cố Phong Hòa nhắn lại với anh ta, tớ sẽ không quay lại đâu. Anh ta cũng không cần hạ mình như vậy, chỉ là chia tay thôi, có gì mà không buông bỏ được? Dù sao anh ta cũng là một trai đẹp, bao nhiêu người thích, đừng c.h.ế.t dí lấy tớ. Ngoài ra, bảo anh ta đừng làm phiền cậu và Phong Hòa nữa, cũng đừng làm phiền bạn bè của tớ."



Tôi chụp màn hình lại rồi gửi cho Cố Phong Hòa.



Anh nhắn lại: "Đã nhắn."



Rồi gửi một cái meme: "Người anh em thấy thế nào?"



Lý Dạng sai trước, Chu Chu không thể chấp nhận thì chia tay thôi, có gì để đánh giá? Ai cũng có giới hạn và sự lựa chọn của riêng mình.



"Mỗi người có cách chọn của riêng họ." Tôi trả lời.



Một lát sau, anh nhắn lại: "Thư Quyến, lựa chọn của họ không thể áp dụng vào chúng ta."



"Anh biết họ chọn gì sao?" Câu này mơ hồ quá, tôi không đoán được ý anh.



"Tôi cảm thấy họ sẽ không quay lại."



Cố Phong Hòa gửi tin nhắn thoại.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -



Giọng anh trầm nhẹ, rõ ràng rất tỉnh táo, không ngu ngốc, không ngớ ngẩn, không bị hội chứng tuổi dậy thì.



Tôi chớp chớp mắt, đặt điện thoại lên ngực.



Tôi nghĩ tôi hiểu rồi.



Tên này đúng là c.h.ế.t tiệt mà, quá cuốn hút.



Máu trong người tôi bỗng trở nên nóng rực, nhịp tim dồn dập đến mức không thể phớt lờ.



Tôi điên rồi, tôi muốn gặp Cố Phong Hòa ngay bây giờ.



"Anh có rảnh không, tôi muốn gặp anh ngay bây giờ."



Tôi gõ nhanh tin nhắn rồi nhấn gửi, sau đó bật người xuống giường, khoác áo chạy ra ngoài.



"Ê... Quyến Quyến, sắp đến giờ đóng cửa ký túc xá rồi!"



Chu Chu vừa dứt lời, cả tòa nhà bụp một cái, đèn vụt tắt.



Ngọn lửa tình yêu lại lần nữa bị dập tắt.



Tôi đứng trong hành lang, cười ngốc nghếch.



Đến khi bản thân bình tĩnh lại thì tôi mới mở điện thoại lên, vẫn là khung trò chuyện lúc nãy.



Tin nhắn tôi vừa gửi, ngay bên dưới có hồi âm của anh:



"Đến đây."



Chắc là anh phản hồi ngay lập tức.



"Anh ngốc à, cửa ký túc đóng rồi, tôi ra không kịp." Tôi trêu cậu ấy.



Vài giây sau, Cố Phong Hòa nhắn lại: "Ừ, tôi ngốc thật."



Tôi cúi đầu chụp bức ảnh đôi dép bông và bộ đồ ngủ của mình gửi qua: "Anh xem tôi này."



Cố Phong Hòa gửi đến một đoạn thoại dài mười mấy giây, đầu tiên là tiếng cười không kìm nén được rồi sau đó nói:



"Ừ ừ, mau quay vào ngủ đi, tối nay trời lạnh lắm, đừng để bị lạnh, ngủ ngon nhé."



Aaaaaa, aaaaa, aaaaaa!



Tôi hoàn toàn không nhịn được nữa, khóe môi cong lên đến tận mang tai!



"Ừ ừ, được được, mai gặp nha!"



10



Xin lỗi nha.



Hôm qua quá kích động, đến ba giờ sáng vẫn chưa ngủ được, hôm nay thành công ngủ thẳng đến tận mười một rưỡi trưa.



WeChat có hàng loạt tin nhắn chưa đọc, nhiều nhất là của Cố Phong Hòa.



"Sáng nay em có tiết không? Tôi qua tìm em."

"Chưa dậy à? Vậy ngủ thêm đi."

"Tôi đang ở dưới ký túc xá của em rồi, em dậy chưa?"

"Mười giờ rưỡi rồi đấy, Thư Quyến."



"Thư Quyến, em đùa tôi à?"

"Thư Quyến, em còn không nhắn lại thì ông đây đi luôn đấy!"

"Đi rồi đi rồi, hết yêu rồi."

"Em đừng có mà hối hận!"





Đừng mà đừng mà, tôi hối hận rồi!