Trùng Sinh Luôn Có Một Thứ Muội Muốn Hại Ta

Chương 8



Rõ ràng, mỗi lần nhìn ta, hay nghe ta nói, ánh mắt hắn đều xuyên thấu qua ta, dường như đang nhìn một người khác.

 

Ta biết, hắn đang nhớ đến bạch nguyệt quang của hắn.

 

Nhưng chẳng sao cả, ta căn bản không quan tâm.

 

Vài lần tiếp xúc, thái tử liền dốc sức theo đuổi ta.

 

Hôm nay tặng ngọc bội, ngày mai ngắm hoa đăng, ngày kia lại mời ta đi đánh mã cầu.

 

Thân phận thái tử của hắn, đến khi dạo thuyền trên sông, cũng đã nói rõ với ta.

 

Một thời gian sau, ta viện cớ nam nữ có khác biệt, bắt đầu giữ khoảng cách với hắn.

 

Hắn lập tức ngồi không yên.

 

Quả nhiên, dưới một phen khích tướng của ta, hắn ngay lập tức hồi cung quỳ trước điện năn nỉ mẫu phi của mình, quý phi nương nương, xin cưới ta làm chính phi.

 

Có vết xe đổ của nàng tỳ nữ trước đó, quý phi đối với thân thế của ta vô cùng hài lòng.

 

Dù bà ta từng nghe qua những lời đồn đãi về mối quan hệ mập mờ giữa thái tử, thứ nữ Thẩm Vũ Vi và Tiêu vương.

 

Nhưng bà ta chỉ coi đó là tin đồn nhảm nhí mà thôi.

 

Dẫu sao thì, giờ đây thái tử đã có ta, làm gì còn tâm trí nghĩ đến nữ nhân khác?

 

Hơn nữa, quý phi cũng muốn mượn tay ta để khuyên răn con trai mình.

 

Lần trước bà ta lệnh đánh c.h.ế.t tỳ nữ kia, chẳng những đoạn tuyệt tình cảm giữa thái tử và bà ta, mà còn khiến thái tử u sầu, ủ dột suốt một thời gian dài.

 

Còn ta, trước mặt quý phi, lại biểu hiện ra vẻ hiền lương đoan trang, nhu mì hiểu lễ, hoàn toàn không giống như tỳ nữ kia, phô trương bộc trực.

 

Thế nên, rất nhanh, bà ta liền gật đầu đồng ý hôn sự này.

 

Có sự gật đầu của quý phi, thái tử chẳng mấy chốc đã xin được thánh chỉ từ hoàng thượng.

 

Tin tức đương kim thái tử thành hôn cùng đích trưởng nữ phủ Quốc Công, chẳng mấy chốc đã truyền khắp kinh thành.

 

Nhận lấy thánh chỉ sáng rực ánh kim, ta khẽ nhếch môi cười, trong đáy mắt thoáng lóe lên một tia lạnh lẽo.

 

Thẩm Vũ Vi, quyền thế phú quý mà ngươi khát cầu, nay đã nằm trong tay ta.

 

Ta không tin, ngươi có thể nhịn mà không xuất hiện.

 

Mà dẫu cho ngươi không lộ diện. Ta cũng có thừa cách để ép ngươi ra mặt!

 

Dưới sự an bài của ta, mười giai nhân tuyệt sắc được đưa đến Tiêu vương phủ.

 

Đổi lại, Thẩm Vũ Vi lặng lẽ được thả ra.

 

18

 

Ngày đại hôn, Thẩm Vũ Vi cải trang thành nha hoàn, lén lút lẻn vào khuê phòng của ta.

 

Ngay lúc nàng ta cầm đoản đao, nhẹ nhàng tiến đến gần ta, hàng chục ám vệ đồng loạt xông ra, lập tức chế trụ nàng.

 

Nhìn sắc mặt tái nhợt của Thẩm Vũ Vi, ta vỗ tay cười lớn:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

 

"Thẩm Vũ Vi, ngươi quả thực không làm ta thất vọng!

 

"Mẫu thân của ngươi, Lâm tiểu nương, lén lút thả ngươi ra ngoài. Còn ngươi, vừa thoát thân liền lập tức lên thuyền của Thái Tử, tính toán thật khéo!

 

"Đáng tiếc thay, cành cao tốt như vậy, cuối cùng lại bị ta đoạt mất. Ngươi sao có thể cam tâm chịu chết? Chỉ tiếc, nhất cử nhất động của ngươi, sớm đã bị người theo dõi. Hôm nay, ta chẳng qua chỉ là ở trên núi xem hổ đấu nhau, chờ ngươi tự sa lưới mà thôi."

 

Nhìn bộ giá y đỏ thẫm trên người ta, Thẩm Vũ Vi tức đến mức gào lên chửi rủa.

 

Thế nhưng, nàng ta vừa mở miệng được vài câu, đã bị ám vệ mạnh mẽ bịt miệng.

 

Ta thản nhiên xoay người, trở lại trước gương đồng, cầm thỏi son, nhẹ nhàng tô lên môi, rồi tùy ý để tâm phúc nha hoàn phủ khăn voan lên đầu.

 

Trước khi rời đi, ta nhìn gương mặt thất thần như tro tàn của Thẩm Vũ Vi, cười sảng khoái:

 

"Trông chừng nàng ta cho kỹ. Đợi đại hôn kết thúc, ta muốn tự tay thu dọn nàng!"

 

19

 

Vài ngày sau, ta phong quang vô hạn hồi môn, trở lại Thẩm phủ.

 

Hôm nay, ta khoác lên mình bộ cung trang rực rỡ như lửa, gương mặt rạng rỡ như ánh dương.

 

Đám hạ nhân đứng trước mặt Thẩm Vũ Vi, trên tay cầm đủ loại hình cụ.

 

Một thùng nước đá lạnh buốt dội xuống, Thẩm Vũ Vi đang hôn mê lập tức bừng tỉnh.

 

Nhìn thấy ta, đáy mắt nàng ta tràn ngập kinh hãi.

 

Mà trong kinh hãi ấy, còn có oán hận lướt qua.

 

Ta khẽ thở dài một hơi, nở nụ cười đầy khoái trá:

 

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

"Thẩm Vũ Vi à, hôm nay ta đến, chính là có một tin đại hỷ muốn báo cho ngươi đây.

 

"Mẫu thân của ngươi, Lâm tiểu nương, tay chân không sạch sẽ, dám lén hạ độc vào cơm canh của ta, mưu hại thái tử phi. Ngươi nói xem, giữa sủng thiếp và an nguy của thái tử phi, phụ thân ngươi sẽ chọn bên nào?"

 

Ta đặt roi da xuống, thuận tay cầm lên một con d.a.o tỉa xương.

 

Sắc mặt nàng ta lập tức trắng bệch, lớn tiếng chất vấn ta đã làm gì mẫu thân nàng ta.

 

Nhìn dáng vẻ nôn nóng ấy, ta dứt khoát giáng xuống một cái tát.

 

Bên khóe môi nàng ta lập tức rỉ ra một vệt máu.

 

Lúc này, ta mới chậm rãi cất giọng thản nhiên:

 

"Bà ta mưu hại thái tử phi, nhân chứng vật chứng đều có đủ. Phụ thân ngươi vẫn còn nhân từ, ban cho bà ta một chén rượu độc."

 

Nghe ta nói vậy, nàng ta tức khắc buông lời nguyền rủa.

 

Thấy nàng ta vô lễ đến thế, ta bật cười:

 

"Chậc chậc, quả nhiên là con gái của một nữ nhân tầm nhìn nông cạn. Ngươi xem, bộ dáng la hét chẳng ra thể thống gì kia kìa!

 

"Nôn nóng làm gì? Ngươi ấy, cũng sắp được đoàn tụ với mẫu thân ngươi rồi."