Trùng Sinh Sau Khi Nuôi Con Cho Kẻ Khác, Ta Bắt Gian Tại Trận!

Chương 9



Đại Lý Tự thừa híp mắt, giọng lạnh lùng:  

 

"Vậy ngươi biết rõ thế tử trúng độc gì? Cũng biết luôn cả giải dược?"  

 

Phủ y đổ mồ hôi như tắm.  

 

Ta bồi thêm một đòn:  

 

"Vậy thì chính ngươi là kẻ đã hạ độc thế tử! Đây là tội tru di cửu tộc!"  

 

"Không! Không phải tiểu nhân!" Phủ y hoảng sợ, dập đầu liên tục, giọng run rẩy:  

 

"Tiểu nhân… tiểu nhân cũng không biết thế tử trúng độc bằng cách nào!"  

 

Đại Lý Tự thừa cười lạnh:  

 

"Nói dối! Đến đại phu của Hồi Xuân Đường còn chưa xác định được độc tính, vậy mà ngươi đã nhanh chóng bốc ra giải dược chuẩn xác? Ngươi chắc chắn đã biết từ trước thế tử trúng độc gì!"  

 

"Ta… ta…"  

 

Ngự y toát mồ hôi lạnh, ánh mắt hoảng loạn nhìn về phía lão phu nhân và Văn Phi.  

 

Lão phu nhân lập tức quát lên:  

 

"Nhìn ta làm gì? Chẳng lẽ lão thân hạ độc?"  

 

"Dĩ nhiên không phải…!" Phủ y càng run rẩy hơn.  

 

*

 

Văn Phi cũng vội chối:  

 

"Không phải ta! Chẳng lẽ có kẻ khác? Ngươi thử nghĩ lại xem."  

 

Phủ y lau mồ hôi trên trán, bỗng nhìn thẳng vào ta, nói:  

 

"Tiểu nhân quả thực nhận ra loại độc mà thế tử trúng phải—đó là Âm Dương Tán, vì thế mới có thể nhanh chóng điều chế giải dược!"  

 

"Loại độc này phát tác cực nhanh, chỉ cần tiếp xúc sẽ phát độc trong vòng một canh giờ. Có lẽ thế tử đã trúng độc trong bữa tối!"  

 

Đại Lý Tự thừa lạnh giọng ra lệnh:  

 

"Lập tức điều tra!"  

 

Một canh giờ phát tác, vậy thời điểm hạ độc chắc chắn là trong hoặc ngay sau bữa tối.  

 

*

 

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

Hai vị đại phu của Hồi Xuân Đường cau mày nghi hoặc:  

 

"Âm Dương Tán không thể phát tác nhanh đến thế… Chẳng lẽ chúng ta đã sai?"  

 

Một đám người rầm rập chạy ra ngoài, thu thập tất cả thức ăn, bát đũa mà Lâm Gia Hiền đã dùng trong ngày hôm nay.  

 

Thức ăn của thế tử được chia thành hai phần:  

 

Một phần dùng ở Khang Thanh Viện của ta.  

Một phần dùng tại Hòa Phong Viện của Văn Phi.  

 

*

 

Cuối cùng, hai vị đại phu cẩn thận kiểm tra và phát hiện…  

 

Thuốc độc được bỏ trong thức ăn của ta! 

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

08

 

"Trời ơi! Hóa ra là đệ muội hạ độc thế tử!" Văn Phi che miệng kinh hô.  

 

Lão phu nhân cũng quát lớn: "Tô Lưu Sương, ngươi thật độc ác!"  

 

Văn Phi bồi thêm một nhát dao: "Đại nhân, hôm nay đệ muội bỗng nhiên nói muốn đích thân xuống bếp, tất cả món ăn đều do nàng ấy tự tay làm... Chẳng lẽ là do nàng ghen ghét vì không được thế tử sủng ái, nên ôm hận trong lòng?"  

 

*

 

Trước ánh mắt chăm chú của mọi người, ta thản nhiên đáp:  

 

"Sao tẩu lại vội kết tội ta trước cả khi quan gia mở miệng? Nếu ta thật sự hạ độc, vậy tại sao ta lại chủ động mời Đại Lý Tự đến tra án?"  

 

Đại Lý Tự thừa nhìn ta thật sâu, rồi tuyên bố:  

 

"Bổn quan đã cho người lục soát Khang Thanh Viện, xem có tìm được độc dược hay không... Đương nhiên, tất cả các viện trong phủ hầu cũng phải tra xét!"  

 

Lúc này, trời vừa hửng sáng, chuyện trong phủ Vĩnh Định hầu đã truyền ra ngoài, rất nhiều người hiếu kỳ vây quanh cửa phủ để hóng chuyện.  

 

Không lâu sau, Hồng Lăng bị giải tới.  

 

Quan binh đã tìm thấy Âm Dương Tán trong phòng của nàng ta!  

 

Nàng ta quỳ dưới đất run rẩy: "Nô, nô tỳ..."  

 

Ta tát thẳng một cái, "Tiện tỳ! Ngươi dám hạ độc mưu hại thế tử! Ngươi quên mất mẹ và đệ đệ ngươi vẫn còn trong tay ta sao? Nếu ngươi dám nói dối, ta sẽ xé xác bọn họ!"  

 

Hồng Lăng run lên, trong mắt lộ ra sự hoảng loạn.  

 

*

 

Trùng sinh trở về, ta đã lập tức phái người bắt mẹ và đệ đệ của ả.  

 

Đề phòng ả trở mặt cắn ngược ta.  

 

Văn Phi vội la lên: "Đại nhân, đệ muội đang uy h.i.ế.p Hồng Lăng!"  

 

Ta cười lạnh: "Vậy ta sẽ cho người đưa mẹ và đệ đệ của ả tới hầu phủ. Như vậy không tính là uy h.i.ế.p nữa chứ?"  

 

Hồng Lăng vốn là nha hoàn hồi môn của ta, ta luôn tin tưởng nàng ta, còn giao cho nàng ta phụ trách đồ ăn thức uống của mình.  

 

Không ngờ nàng ta lại bị mua chuộc.  

 

Bây giờ, mẹ và đệ đệ nàng ta, cùng với khế bán thân, đều trở thành lợi thế trong tay ta.  

 

*

 

Chứng cứ rành rành, Hồng Lăng biết không thể bảo toàn bản thân, chỉ có thể nói thật để cứu người nhà, òa khóc nức nở:  

 

"Tiểu thư, là nô tỳ nhất thời tham lam... Nô tỳ đã nhận bạc của lão phu nhân, nên mới hạ độc tiểu thư...!"  

 

"Thuốc này vốn là để cho tiểu thư, không biết tại sao thế tử lại uống phải!"  

 

Lão phu nhân và Văn Phi sắc mặt đại biến!  

 

Toàn bộ mọi người đều sửng sốt.  

 

Hóa ra, độc không phải để hạ thế tử, mà là để đầu độc ta!  

 

Hóa ra, người chủ mưu lại chính là lão phu nhân của hầu phủ!  

 

Mọi người đều đổ dồn ánh mắt về phía lão phu nhân.  

 

Lão phu nhân mặt mày tái mét, căm giận trừng Hồng Lăng, cứ như đang trách nàng ta vô dụng, ngay cả việc giấu thuốc cũng không xong!