Edit: Lune
Hai tay luồn dưới nách, cẩn thận tránh vết thương lồi lõm trên người nó, nhẹ nhàng giữ không để nó ngã xuống.
Xúc cảm ấm áp, làn da mềm mại cùng cả mùi hương ngửi thấy do ở gần.
Đuôi Cá hề vốn đang giơ cao, nhấc lên được nửa chừng thì "bộp" một cái quật sang bên cạnh, đôi mắt vàng óng thoáng chốc ngây ngẩn.
Thiếu niên tóc đen mắt lam ngồi xổm xuống trước mặt nó, bộ đồng phục màu trắng trên người cậu đại biểu cho việc cậu cũng giống đám nghiên cứu viên ở đây, nhưng đôi mắt màu lam trong veo kia lại giống hệt đại dương mà nó từng hướng tới vô số lần.
Đại dương màu xanh lam tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt, do cảm xúc chập trùng mà gợn sóng lăn tăn, ánh mắt nhìn nó không hề có ác ý như những nghiên cứu viên khác. Lúc bắt gặp ánh mắt ấy, toàn thân Cá hề cứng đờ, vô thức muốn giấu cái đuôi xấu xí của mình đi.
Rời khỏi nước lâu, vảy cá loang lổ lúc này bị vểnh hết cả lên, nếu cong thêm tí nữa thì trông không khác gì một quả thông đã bung cánh.
Cá hề im thin thít, đến khi quét mắt tới bộ đồng phục trắng lần nữa thì lại hung hăng trở lại.
Hàm răng nhọn trông đáng sợ thật đấy, nhưng dù sao cũng chỉ là một con mèo đang xù lông thôi, nó nhe răng với cậu nhưng mà không nhào tới.
Nha Thấu từng gặp Criller lúc nhỏ trong Ảo Ảnh thấy mắt hắn cũng có màu vàng óng như thế này. Chỉ có điều đuôi cá của Criller hồi nhỏ núng nính lắm, còn người cá nhỏ trước mặt này lại teo tóp.
Trên người chẳng có mấy thịt, lại toàn là máu, còn vì rời nước lâu quá mà suy yếu cực kỳ, nhưng dù có yếu thì vẫn hung dữ nhe răng dọa người ta.
Bên tai vẫn liên tục vang lên âm báo của Hệ thống Tình Yêu, thông báo tâm trạng thay đổi thất thường như tàu lượn của người cá nhỏ trước mặt.
Một người một cá trừng mắt nhìn nhau.
Sau khi Hệ thống Tình Yêu lặp đi lặp lại rất nhiều lần, cuối cùng điểm thiện cảm dừng lại ở con số 65.
Trước đó 001 còn đang nhắc ký chủ cẩn thận với con cá hề thoạt nhìn rõ hung dữ này thì nhoáng cái đã nghe thấy âm báo của Hệ thống Tình Yêu, nó cảm giác như mình vừa bị ăn mấy phát vả vào mặt vậy.
Nó không khỏi tặc lưỡi:【Boss phó bản gì mà thảm ghê.】
Nó chưa thấy Boss phó bản nào thảm tới vậy đó.
Thiếu niên đột nhiên đi tới khiến đám người kia giật nảy mình, cả đám đồng loạt quay đầu lại nhìn thì thấy thiếu niên xinh đẹp kia đang ôm con người cá hung hăng ban nãy.
"Nhìn cái gì, quay về." Giọng của Hàn Lĩnh nghe rất gắt, làm đám người đang quỳ run lên bần bật.
Động tĩnh bên này thu hút một đám người muốn đi qua hóng hớt, kết quả bị Hàn Lĩnh quát một tiếng lại sợ rụt về.
Hàn Lĩnh nhìn người cá trong tay Nha Thấu, vẻ mặt nhăn nhó khác thường: "Tiểu thiếu gia, nó bẩn lắm."
Câu nói này vừa thốt ra, đuôi của Cá hề càng căng cứng hơn, càng giãy giụa kịch liệt hơn, chỉ có điều yếu quá nên tí sức lực này trong mắt Nha Thấu chẳng đáng là bao.
Ngoại hình 11, 12 tuổi không dễ bế như Criller năm tuổi, Nha Thấu không đáp lời vừa rồi của Hàn Lĩnh mà quay đầu hỏi hắn: "Có nước không?"
Người cá có thể sống sót trong một khoảng thời gian sau khi rời nước, nhưng không thể rời quá lâu được.
Trước mặt là Boss phó bản, thiếu niên hành động như thế cũng có chút xíu ý riêng.
Có thể tăng điểm thiện cảm hay không thì tạm thời Nha Thấu không chắc, nhưng tuyệt đối không thể để lại ấn tượng xấu được.
Giờ bọn họ vẫn chưa đến mức đối đầu công khai, xem ra Hàn Lĩnh vẫn chưa biết chuyện giữa Trình Tư Niên với cha Nghiêm, dù là hắn thì cũng phải nể mặt tiểu thiếu gia này phần nào, hắn lập tức đáp lại: "Có."
Hàn Lĩnh nói xong thì sai người bên cạnh, chưa được bao lâu thì một quả cầu thủy tinh khá to được mang tới.
Robot Tiểu Ngũ mượn một cái xe đẩy từ chỗ robot khác, đặt quả cầu thủy tinh lên trên rồi đẩy đến trước mặt chủ nhân của mình, trên màn hình còn hiện lên một hình trái tim to đùng, mong được khen.
Nha Thấu xoa đầu Tiểu Ngũ, phối hợp nói một câu: "Tiểu Ngũ giỏi lắm."
Đuôi Cá hề giật giật, ánh mắt dừng trên bàn tay trắng trẻo đang để trên đầu con robot.
Nha Thấu bỏ người cá nhỏ trước mặt vào trong quả cầu thủy tinh nhờ sự giúp đỡ của Tiểu Ngũ, vết máu lập tức lan ra.
Sau khi được thả vào nước, người cá nhỏ chìm xuống đáy, cách vách thủy tinh nhìn chằm chằm vào thiếu niên đứng bên ngoài, trong mắt hiện lên vẻ khó hiểu lẫn mơ hồ.
Sau khi vết máu được rửa sạch, trông nó càng thê thảm hơn.
Ngón tay Nha Thấu khẽ động: "Nó cũng là đối tượng quan sát à?"
"Ừm." Hàn Lĩnh gật đầu: "Cá thể quan sát số 204."
Nha Thấu nhớ tới người cá nhỏ trong miệng gã đàn ông nóng nảy lúc mình tới phòng nghiên cứu ban nãy: "Có phải là người cá ở phòng nghiên cứu lúc nãy không?"
Hàn Lĩnh đưa ra câu trả lời khẳng định lần nữa: "Lúc nữa tôi sẽ đưa nó về, xin lỗi đã làm cậu sợ."
Nha Thấu lắc đầu: "Tôi không sợ." Nói xong, cậu dừng lại một lúc: "Giờ đưa nó về được không? Tôi cũng tiện thể làm quen với môi trường phòng nghiên cứu luôn."
Đây không phải yêu cầu gì vô lý, mà tiểu thiếu gia trước mặt cũng không khó ở chung như lời đồn.
Hàn Lĩnh cười nói: "Tất nhiên là được."
...
Trên đường đến phòng nghiên cứu, Nha Thấu cúi đầu kiểm tra thông tin mà Hệ thống Tình Yêu cung cấp.
Thông tin đầy đủ tạm thời chưa mở khóa được, chỉ có vài dòng thông tin sơ lược.
【Họ tên: Không rõ (Cá hề)】
【Tuổi: 19 (sắp tròn 20)】
【Chú thích: Sức tấn công mạnh, vì từ nhỏ sống trong căn cứ nên tính cách cực kỳ đơn thuần, thích tất cả những thứ đẹp đẽ lấp lánh.】
Quả nhiên là người cá, thích thứ đẹp đẽ lấp lánh là đặc điểm chung của tộc người cá.
Chỉ là...
Ánh mắt Nha Thấu do dự nhìn vào dòng tuổi, môi hơi mím lại, sau đó lại chuyển tầm mắt sang người cá nhỏ trong quả cầu thủy tinh.
Đúng lúc đối mặt với đôi mắt vàng óng của người cá nhỏ đang lén nhìn mình qua vách cầu thủy tinh.
Ngay khoảnh khắc đối mặt, trong mắt người cá nhỏ hiện lên vẻ bối rối lẫn kinh ngạc, giây tiếp theo liền quay đầu giấu cảm xúc trong mắt mình.
Người có một nhúm, trông cùng lắm cũng chỉ khoảng 11 12 tuổi, hoàn toàn không nhìn ra người cá nhỏ trước mặt đã 19 tuổi rồi.
Chỉ kém Criller có hai tuổi.
Nhất là nó vẫn luôn sống trong căn cứ, nhìn cách đám người kia đánh đập nó ban nãy thì tuy không rõ nhưng chắc hẳn sống khá khổ.
Tầm mắt của thiếu niên dừng trên người Cá hề rất lâu mới dời đi.
Người cá nhỏ cảm giác được ánh mắt kia đã dời đi rồi mới dám nghiêng đầu qua, tay tì chặt vào vách thủy tinh, mắt không chớp nhìn chằm chằm vào Nha Thấu đang nói chuyện với Hàn Lĩnh ở bên ngoài.
"Nó không có tên à?"
Hàn Lĩnh: "Cá thể quan sát chỉ có số hiệu thôi." Đi được một đoạn, hắn đột nhiên hỏi: "Tiểu thiếu gia thích nó à?"
"Cá thể quan sát 204 không được ưa thích, qua tay rất nhiều nghiên cứu viên, tỷ lệ sử dụng cũng không cao."
"Nhưng nếu tiểu thiếu gia thích nó thì nó sẽ là đối tượng quan sát mới của cậu."
Nha Thấu nghiêng đầu nhìn hắn: "Nhưng trước đó anh nói chỉ những người có huy hiệu từ bốn cánh trở lên mới có thể tùy ý chỉ định hoặc thay đổi đối tượng quan sát thôi mà."
"Vậy còn phải xem là ai, có ít người có đặc quyền như vậy đấy."
Hàn Lĩnh cười nói, nhìn biểu cảm có thể thấy hắn rất hưởng thụ sự tiện lợi mà quyền lực mang lại cho mình: "Tin tôi, tôi có thể làm được."
Vừa rồi những người kia gọi hắn là "Trưởng khu Hàn" nên địa vị của Hàn Lĩnh trong căn cứ hẳn là không thấp. Nghiên cứu viên có huy hiệu nhiều cánh sẽ có đặc quyền, trong căn cứ dường như có một hệ thống cấp bậc rất nghiêm ngặt.
"Hơn nữa chủ tịch Nghiêm đã đầu tư rất nhiều tiền, đóng góp cho việc xây dựng căn cứ, nên dù cậu có tự đi xin thì cũng sẽ dễ dàng được thôi."
Đưa Boss phó bản bên mình, vừa có lợi vừa có hại.
Cậu do dự nhìn người cá nhỏ đang nhìn trộm mình, không đồng ý ngay mà nói: "Tôi suy nghĩ đã được không?"
Lúc nói câu này giọng cậu nhỏ xíu, nhưng do chất giọng quá ưu việt nên gần như chỉ cần nghe lần đầu là đã có thể nhớ ngay giọng cậu rồi. Tựa như lớp sương trên mặt hồ ngày đông, không lạnh, chỉ là lúc nghe sẽ cảm thấy tê dại từ tai tới tận đáy lòng.
Góc nghiêng khuôn mặt tinh xảo, hàng mi cong rủ xuống, cậu đang nhìn người cá trong quả cầu thủy tinh.
Chỉ nhìn thôi Hàn Lĩnh đã không nỡ nói lớn tiếng với cậu, cũng chẳng thể nổi nóng được rồi.
"Từ giờ cho đến trước khi cậu chính thức nhận việc ngày mai, khi nào nghĩ xong rồi thì nói với tôi."
...
Phòng nghiên cứu không xa, Nha Thấu có thể cảm nhận rõ người cá nhỏ càng tiến gần chỗ này thì tốc độ quẫy đuôi càng nhanh.
Có vẻ như nó đang cực kỳ nôn nóng, liên tục đập đuôi vào vách thủy tinh, thủy tinh không vỡ nhưng cái đuôi thì lại bắt đầu rướm máu.
Gã đàn ông nóng nảy ban nãy vẫn ở bên trong, còn cô gái kia thì không thấy đâu.
Trang Trí vốn đang ngủ gật, nghe tiếng cửa mở liền nhảy xuống khỏi ghế đẩu, lau miệng mình: "Trưởng khu Hàn, sao anh lại quay lại vậy?"
Hàn Lĩnh: "Cậu nói xem?"
Trang Trí nhìn theo tầm mắt hắn thì phát hiện ngay sau thiếu niên là một quả cầu thủy tinh, nước biển bên trong đã đục ngầu, còn ở trong chính là con người cá nhỏ hung dữ bỏ trốn của gã.
Đối tượng quan sát chạy ra ngoài, gã không đi tìm thì thôi, giờ lại còn bị cấp trên của mình đích thân đưa về.
Trán Trang Trí toát mồ hôi, lắp bắp nói: "Cảm ơn trưởng khu Hàn."
Hàn Lĩnh liếc gã: "Kiểm điểm ba nghìn chữ, tự đến khu A nhận phạt."
Nghe thấy hình phạt, tảng đá lớn trong lòng Trang Trí cuối cùng cũng rơi xuống, trên mặt lộ vẻ sống sót sau tai nạn, liên tục nói: "Rõ!"
"Được rồi." Hàn Lĩnh lấy điện thoại vẫn rung suốt từ nãy ra: "Tôi ra ngoài xử lý chuyện bên khu A trước, cậu dẫn tiểu thiếu gia đi tìm hiểu qua về phòng nghiên cứu đi."
Sau khi hắn đi rồi, trong phòng nghiên cứu chỉ còn lại hai người và một cá.
Từ lúc vào trong phòng, người cá nhỏ vẫn không ngừng đập đuôi vào vách cầu thủy tinh, nó ở trong nước trông còn dữ hơn ban nãy, vết thương trên mặt chảy máu bỗng trở nên dữ tợn khó tả.
Trang Trí hừ lạnh một tiếng, thao tác máy rút hết nước bên trong quả cầu thủy tinh, sau đó thô lỗ đổ người cá nhỏ vào trụ quan sát bên cạnh.
Ánh đèn màu lam thẫm chiếu vào đuôi của người cá nhỏ, vảy cá rụng trong nước biển dính lại vào đuôi lần nữa.
Nha Thấu nhíu mày: "Không băng bó vết thương cho nó à?"
Nghe cậu lên tiếng, Trang Trí lập tức thôi cau có: "Nó cần gì phải băng bó, tiểu thiếu gia cứ chờ mà xem, được một lúc nó lại chạy, đến lúc đó lại đầy vết thương như bây giờ ấy, băng bó có tác dụng gì đâu."
"Hơn nữa người cá ở trong nước không chết được, cứ để nó từ từ hồi phục là được, còn có thể cho nó một bài học nữa." Trang Trí không thèm để ý, nhìn bộ dạng thảm hại của con người cá kia, gã thấy hả hê cực kỳ, cảm giác cái tay bị cắn toác thịt của mình cũng chẳng còn đau nữa. "Phải để nó biết thân phận của mình, đừng lúc nào cũng cắn bừa."
Nha Thấu ngồi trên ghế bên cạnh, ánh đèn trong phòng sáng choang, cậu mím môi: "Anh không thích nó à?"
Trang Trí khinh thường: "Ai thích cho nổi?"
Nói tới đây gã muốn nổi đóa lắm rồi, càu nhàu: "Đã hung dữ lại còn không chịu nghe lời, động tí là cắn người."
Trong căn cứ chia làm sáu cấp, cao nhất là trưởng cơ sở.
Trang Trí lúc đó đang ở thời điểm then chốt chuẩn bị thăng bậc lên ba cánh, nghe nói trụ sở phân cho mình một người cá thì vui mừng không thôi, còn tưởng rằng cuối cùng mình cũng có thể tiến vào khu vực nòng cốt của căn cứ rồi, nào ngờ về phòng nghiên cứu thì thấy con người cá đen trắng loang lổ trong trụ quan sát.
Chẳng những không hợp tác mà lúc gã nghiên cứu con cá hề này còn mở miệng cắn gã.
"Tiểu thiếu gia nhìn mặt nó xem, nó mà đẹp hơn tí thì tôi còn tạm chấp nhận được." Trang Trí bực mình: "Đã xấu lại còn dữ, ai thích cho nổi?"
Vết máu trên mặt người cá nhỏ trong trụ quan sát đã được rửa sạch, ngoài đôi mắt vàng óng đẹp vô ngần kia cùng với cái đuôi cá ra thì chẳng có điểm nào liên quan đến người cá mỹ lệ hết. Trong các trụ quan sát khác ít ra còn mô phỏng môi trường biển, có rong biển có vỏ sò các thứ, chỉ có chỗ người cá nhỏ ở đây là trơ trụi chẳng có gì.
"Còn một tháng nữa mới được đổi đối tượng quan sát mới, coi như ba tháng này tôi xui xẻo vậy."
Bên tai là lời than vãn của Trang Trí, Nha Thấu bóp đầu ngón tay mình, bóp đến nỗi đỏ lên mới hoàn hồn.
"Thế nếu giờ có cơ hội đổi đối tượng quan sát thì anh có đổi không?"
Lời than phiền của Trang Trí im bặt, ban đầu còn ngờ vực, nhưng nhớ tới thân phận của thiếu niên trước mặt thì hiểu ngay: "Được thật hả?"
Nha Thấu ậm ừ một tiếng.
Trang Trí mừng như điên: "Đương nhiên là đổi rồi! Đổi một con sao biển tôi cũng sẵn lòng!"
Vẫn còn một tháng, gấp rút làm báo cáo quan sát hẳn không thành vấn đề.
Người cá nhỏ trong trụ quan sát lẳng lặng nghe tất cả, thân thể căng cứng, tay nắm chặt rồi lại xòe ra.
Nhìn Trang Trí vui mừng phấn khởi, lại nhớ tới thái độ của gã với những đối tượng quan sát kia, trong lòng Nha Thấu thấy bực bội vô cùng.
Cái phó bản này khiến cậu cảm thấy rất khó chịu, nhưng để qua ải thì không thể không tiếp tục tìm manh mối được, cậu giả như vô tình hỏi: "Tôi nghe bảo nó vẫn luôn sống trong căn cứ từ lâu rồi, nhưng tôi tưởng người cá luôn sống ở biển chứ nhỉ?"
"Cái này thì tôi không rõ, nhưng mười năm trước lúc tôi vào đã thấy nó ở trong này rồi."
Trang Trí gãi đầu, trong lòng vô cùng hối hận trước đây sao mình không tìm hiểu nhiều hơn một chút để lúc này có thể cung cấp cho tiểu thiếu gia nhiều thông tin hơn, biết đâu cậu ấy vui sẽ nói mấy lời với chủ tịch Nghiêm, sau này mình thăng cấp cũng sẽ dễ dàng hơn.
Vậy ra mười năm trước người cá nhỏ đã ở đây rồi, mà xét theo "từ nhỏ sống trong căn cứ" trong thông tin thì thời gian người cá nhỏ ở đây chắc chắn phải hơn mười năm.
Cá Vàng Nhỏ nói không có người cá chủ động lên bờ, Criller cũng bảo chỉ có bị bắt lên bờ, cả Đông bộ lẫn Tây bộ đều không có người cá chủ động lên bờ.
Nhiệm vụ chính chỉ nói "Lên bờ" chứ không nói là chủ động hay bị động, cộng thêm thân phận Boss phó bản nữa thì khả năng người cá nhỏ trước mặt là mục tiêu nhiệm vụ họ phải tìm được tăng lên rất nhiều.
... Liệu có phải là nó không nhỉ?
Nha Thấu tạm thời chưa đoán ra được, hiện giờ hai lựa chọn mà cậu đang phân vân đang không ngừng chạy trong đầu.
Nhưng có một điều có thể khẳng định, cậu cần phải đưa người cá nhỏ này về.
Cho nên khi Hàn Lĩnh quay lại, cậu liền nhảy xuống khỏi ghế đẩu, giọng nhẹ bẫng: "Tôi nghĩ xong rồi."
Cậu chỉ vào người cá nhỏ trong trụ quan sát phía sau: "Tôi muốn nó."
Đột nhiên nghe thấy câu nói kia, trong mắt người cá nhỏ lóe lên vẻ hoang mang.
Đây là lần đầu tiên nó được người ta chủ động chọn lấy.
【Hệ thống Tình Yêu thông báo: Điểm thiện cảm của NPC "Cá hề" +5, tổng điểm thiện cảm: 70.】
...
Vì vẫn chưa chính thức bàn giao, cấp trên chưa quyết định Nha Thấu sẽ vào phòng nghiên cứu nào nên người cá nhỏ tạm thời vẫn ở chỗ cũ.
"Ngày mai anh sẽ đến đón em."
Thiếu niên bên ngoài trụ quan sát trông rất nghiêm túc, người cá nhỏ chậm rãi chớp mắt, cuối cùng cũng nói ra câu đầu tiên: "Anh... muốn... chọn tôi sao?"
Hẳn là không thường xuyên nói chuyện nên nó nói rất trúc trắc, lẫn trong căng thẳng còn có sự chần chờ mà chính nó cũng không nhận ra được.
Nha Thấu gật đầu: "Ừm."
Phó bản S+ này không có máu tươi lẫn tử vong, nhưng đâu đâu cũng cảm nhận được nguy hiểm rình rập lẫn áp lực không thể nhìn thấu chân tướng. Cậu không có ý định muốn thăm dò chân tướng của thế giới này, cậu chỉ muốn nhanh chóng tìm được người cá nhỏ lên bờ trong nhiệm vụ, lấy được manh mối vượt ải rồi rời khỏi phó bản thôi.
"Tại sao..." lại chọn tôi?
Nó nhìn thoáng qua cái đuôi cá đen trắng của mình, đã không còn chảy máu nữa, nhưng vết thương khắp nơi, cái đuôi cá vốn trơn nhẵn giờ gồ ghề lồi lõm.
Bản thân đã không phải là một đối tượng quan sát tốt, ngay cả hồ sơ quan sát cũng chỉ có vài dòng khô khan, ghi chép về những tội trạng nó cắn người hoặc bỏ trốn.
Gồ ghề đối lập với trắng mịn, chỉ riêng bàn tay thiếu niên để trên trụ quan sát đã thấy mềm mại trắng nõn rồi.
Trong mắt người cá nhỏ hơi phức tạp.
Nha Thấu nghe thấy tiếng động thì ngẩng đầu lên, hơi nghi hoặc tại sao nó không nói tiếp.
Mà Hàn Lĩnh lại mở miệng gọi cậu, từ khi vào cửa Hàn Lĩnh vẫn luôn mỉm cười, anh ta vẫy tay với thiếu niên: "Đi thôi, dẫn em đi tham quan tiếp."
"Vậy anh đi trước đây, mai gặp lại." Nha Thấu vẫy tay với con cá nhỏ trong trụ quan sát, lúc sắp ra tới cửa bỗng ngẩng đầu nhìn qua Hàn Lĩnh, cậu sững sờ rồi vội vàng cúi đầu xuống: "Đi thôi ạ."
Ra khỏi căn cứ.
Hàn Lĩnh dẫn cậu về căn nhà ban đầu, anh ta đứng tựa vào bức tường, nói: "Ngày mai anh sẽ đến đón em."
Nha Thấu gật đầu rồi thình lình ngẩng lên: "Cuối tuần này chúng ta đi bắt cá nhặt vỏ sò được không?"
Hàn Lĩnh nhíu mày, tuy không nói gì nhưng nhìn biểu cảm của anh ta thì có thể thấy anh ta không thích mấy thứ này.
Lòng Nha Thấu chùng xuống như rơi vào vực sâu vô tận, rơi mãi không tới đáy, cậu cố nặn ra nụ cười để mình trông có vẻ bình thường chút: "Tôi chỉ hỏi thôi."
"Nghỉ ngơi cho tốt." Giọng Hàn Lĩnh rất ôn hòa: "Từ mai tới thứ sáu không có nhiều thời gian nghỉ ngơi đâu nên hôm nay cố gắng ngủ sớm đi."
Nha Thấu giả vờ như đang tìm đồ: "Ừm."
Chờ Hàn Lĩnh đi rồi, Nha Thấu cuối cùng cũng đứng thẳng dậy, đi đến chỗ Hàn Lĩnh dựa vào ban nãy, sau đó tìm được một cái camera giám sát cỡ nhỏ được giấu kín nhờ sự giúp đỡ của 001.
Mọi suy đoán đều đã được chứng thực: Hàn Lĩnh trở lại sau khi ra ngoài không phải Hàn Lĩnh ban đầu.
Không phải cậu thông minh mà là "Hàn Lĩnh" lúc sau diễn kém quá.
Vì thói quen nên luôn mỉm cười, lại còn gắn camera giám sát nhỏ ở đây nữa, tất cả những điều này đều hướng về một người.
—— Trình Tư Niên.
Có thể ngụy trang thành Hàn Lĩnh huy hiệu năm cánh thì Trình Tư Niên tuyệt đối không thể là một bác sĩ bình thường được.
【Tức chết mất, sao chỗ nào cũng thấy tên bác sĩ biến thái này vậy?? Giả vờ cũng không thèm luôn, coi Nha Nha nhà ông là đồ ngốc hả?】
À, cậu đúng là không thông minh lắm mà, tai Nha Thấu hơi nóng lên.
【Cũng chưa chắc, thiết lập nhân vật của streamer trong phó bản này là ngây ngô chưa trải sự đời còn gì? Hơn nữa trước đó Trình Tư Niên từng thôi miên streamer rồi, mặc dù streamer đã tránh được nhưng Trình Tư Niên thì vẫn cho rằng mình đã thôi miên thành công mà, giờ có bị lộ tẩy thì Trình Tư Niên cũng chỉ cần thôi miên lần nữa là được, cho nên mới lười giả vờ đó.】
Nha Thấu: QAQ
Lần này cậu có thể phát hiện ra hoàn toàn là do vấn đề xuất hiện ngay trên người Hàn Lĩnh, nếu đổi thành người khác thì có khi Trình Tư Niên vào một lúc đã phát hiện ra rồi chứ không phải chờ đến lúc gần đi ra mới phát hiện như thế.
【Vậy cũng giỏi lắm rồi! Vợ tự phát hiện ra hết mà? Giỏi lắm nè.】
【Quá trình bồi dưỡng một streamer đúng là không dễ dàng, chẳng hiểu sao có cảm giác như thấy con mình lớn lên vậy, sắp thành fan mẹ mất rồi.】
Nhớ lại cảm giác như bị sét đánh lúc ra khỏi cửa phòng nghiên cứu, Nha Thấu xoa hai má để mình bình tĩnh hơn chút.
Cái camera giám sát này là Trình Tư Niên giấu ở đây, nếu tùy tiện phá hỏng thì chắc chắn sẽ gây ra nghi ngờ, mặt bé con nhăn lại, nhìn 001 xin giúp đỡ.
001 hiểu ý:【Tôi hiểu tôi hiểu, tôi sẽ chặn nó cho.】
Lọn tóc ngốc nghếch trên đầu Nha Thấu hưng phấn lắc lư theo: "Cảm ơn 001 nha!"
Chờ tắm rửa xong, kiểm tra toàn bộ căn nhà một lượt thì cũng muộn lắm rồi.
Ở đây lắm muỗi khủng khiếp, Nha Thấu xịt cả đống nước hoa hồng lên người rồi mà cũng không ngăn nổi mấy con muỗi bay đến đốt mình.
Ban đầu cậu còn định ra ngoài ngắm sao cơ nhưng bị đám muỗi đuổi về, cậu khóa cửa hướng ra khu rừng với biển lại, đá nhẹ vào cái cửa một cái rồi mới lên tầng, vào phòng bật điều hòa rồi quấn chăn kín mít chuẩn bị đi ngủ.
Giữa chừng cậu có gọi điện cho Tạ Thầm nhưng bên kia không nghe máy.
Nằm cuộn người trong chăn một lúc, cuối cùng vẫn bò xuống giường.
Ánh sáng trong phòng là từ cái đèn cậu mang đến, cùng với robot Tiểu Ngũ đang nhấp nháy đèn chế độ ngủ đông.
Điều hòa thổi ra khí lạnh khiến sàn nhà cũng lạnh theo, lúc chân trần giẫm lên còn hơi co lại vì lạnh, Nha Thấu đi tới bên cửa sổ, kéo rèm hé ra một tí.
Có thể loáng thoáng nghe thấy tiếng sóng biển cuộn trào.
Trong bóng đêm là những điều chưa biết, mà những điều chưa biết thương mang đến nỗi sợ hãi, càng không cần nói đến kiểu tiếng sóng biển thấp thoáng này, cuối cùng bé con vẫn nhát gan kéo rèm lại, nhanh chóng chạy về giường nằm xuống, nhắm mắt ép mình phải đi ngủ.
Cũng không để ý tới hạt châu luôn để ở hậu trường kia bỗng sáng hơn bình thường rất nhiều.
...
Sáng hôm sau dậy từ sớm ơi là sớm, đêm qua Nha Thấu mơ thấy Criller bò lên bờ tìm mình, nửa đêm giật mình tỉnh giấc, sau đó lại bị mấy con muỗi làm phiền không ngủ nổi nên chưa đến bảy giờ đã dậy.
Sau này cậu nhất định phải hỏi xem sống ở gần biển gần rừng thì phải giải quyết chuyện muỗi này thế nào mới được!
Trong căn nhà nhỏ này có đầy đủ đồ đạc, thức ăn cũng có, Nha Thấu tự làm ít đồ ăn sáng, còn cho 001 và Hệ thống Tình Yêu một ít nữa.
001:【Ngon!】
"Cảm ơn nha." Nha Thấu cong mắt.
Tạm thời cậu vẫn chưa có cầu bay chuyên dụng nên sau khi ăn uống dọn dẹp xong, Nha Thấu ngồi trên sô pha chờ Hàn Lĩnh đến đón.
Tám rưỡi, Hàn Lĩnh tới. Nhìn khóe miệng cong cong kia thì người đến lần này là Trình Tư Niên.
Nha Thấu hít sâu một hơi, cố gắng giữ khoảng cách an toàn với anh ta.
"Tạm thời anh sẽ xếp em vào phòng nghiên cứu B01." "Hàn Lĩnh" chạm vào màn hình giả lập của mình: "Mấy ngày nữa sẽ điều chỉnh sau, được không?"
Tuy là hỏi ý kiến nhưng trước mặt là tên biến thái Trình Tư Niên nên Nha Thấu không dám nói một câu không được.
Sau khi đến căn cứ, "Hàn Lĩnh" dẫn cậu đến phòng nghiên cứu B01.
B01 nằm ở nơi sâu nhất trên tầng hai, chỉ có ba nghiên cứu viên, bọn họ nhìn thấy Nha Thấu thì gật đầu rồi cúi xuống tiếp tục làm việc của mình.
Nha Thấu đón người cá nhỏ sang.
Qua một đêm, người cá nhỏ không hung dữ như hôm qua nữa, nhưng thái độ cũng không tính là nhiệt tình. Điểm thiện cảm đo được 70 mà biểu hiện ra bên ngoài như chỉ khoảng 10 20, thỉnh thoảng mới ngẩng đầu nhìn xem thiếu niên đang làm gì.
Vết thương trên người đã không còn chảy máu nữa, nhưng vết thương chi chít nên trông vẫn hơi thảm.
Ba nghiên cứu viên trong phòng thấy Nha Thấu mang con cá kia về cũng không tỏ ra ngạc nhiên mà chỉ nhìn thiếu niên với ánh mắt thương hại, sau đó đi tới bên cạnh "Hàn Lĩnh", tập trung nghe anh ta nói.
Hôm qua người đến đón cậu là Trình Tư Niên ngụy trang thành Hàn Lĩnh, đi hơi vội, trước khi sắp xếp xong phòng nghiên cứu chỉ có thể để người cá nhỏ ở phòng trước đó.
Họp cấp cao, Nha Thấu là trợ lý mới vào nên tự giác không tới nghe.
Cậu lấy một cái thang, trèo lên vị trí gần ngang với đỉnh của trụ quan sát, lấy tay chấm nước.
Người cá nhỏ lên tiếng: "Anh muốn... làm gì... vậy?"
"Thay nước."
Giọng nói nhỏ nhẹ, nghe mà cái đuôi của người cá đen trắng vốn còn hơi kháng cự cũng mềm nhũn theo.
Boss phó bản tuy giờ vô hại nhưng chờ đến khi chuyển đổi hình thái xong thì không biết sẽ thế nào.
Mà hôm qua Nha Thấu nghĩ cả buổi nên làm cách nào để kiếm điểm thiện cảm của Boss phó bản, cuối cùng chỉ có thể đưa ra một kết luận: Để cho người cá nhỏ quen với sự tồn tại của cậu trước đã.
Sầu nhất là ở đây hình như không có cuốn sách nào kiểu <Hướng dẫn nuôi dưỡng người cá> cả nên cậu chỉ có thể bắt đầu từ những việc nhỏ thôi.
Sự trao đổi chất của người cá không nhanh, vì người cá nhỏ trước đó bị thương nên mới cần thường xuyên thay nước.
Cậu thay nước cho trụ quan sát xong, định chuẩn bị bôi thuốc cho cá con thì chợt nghe thấy "Hàn Lĩnh" nói: "Nha Nha, em cũng đi cùng đi."
Nha Thấu sững sờ.
"Nhiệm vụ lần này rất quan trọng." Giọng người nọ ôn hòa nhưng nghe lại rợn người vô cùng: "Đương nhiên Nha Nha cũng quan trọng như vậy."
Hàn Lĩnh chưa bao giờ gọi cậu như vậy, nãy Nha Thấu tập trung thay nước cho người cá nhỏ nên không nghe thấy bọn họ thảo luận cái gì, cảm giác đầu mâu chĩa sang mình mà thấy tê hết cả da đầu: "Đi đâu cơ?"
"Hàn Lĩnh" khoanh tay, chậm rãi thốt ra hai chữ:
"Ra biển."