Edit: Lune
... Màu bạc?
Không trách Nha Thấu nghĩ nhiều được, kể từ khi vào khu Trốn thoát Kinh Hoàng đến nay, người có đặc điểm màu bạc mà cậu từng thấy chỉ có Ly Vân, và Criller trong phó bản này.
Hô hấp của Nha Thấu thoáng ngừng lại, gạt bỏ suy nghĩ có phần hoang đường mới xuất hiện trong đầu đi.
Đúng lúc này có tiếng sấm nổ vang khiến người ta có cảm giác bầu trời sẽ bị xé toạc, sau đó mưa to sẽ trút xuống từ cái lỗ bị xé toạc ấy.
Cậu tựa lưng vào tường, vì ở ngay bên cửa sổ nên càng cảm nhận được rõ thời tiết khắc nghiệt ngoài trời.
Suy nghĩ trong phút chốc hơi loạn, chân trần giẫm trên sàn nhà, lạnh đến mức ngón chân co rúm lại.
Trong thời tiết thế này, chắc hắn sẽ không lên tìm mình đâu nhỉ?
Mà lúc trước hắn từng nói không bao giờ lên bờ vì con người còn gì?
Chắc là ảo giác của mình thôi.
Nhưng khán giả trong phòng livestream đã bắt đầu nhao nhao lên rồi, cái tên "Criller" không ngừng hiện lên trước mắt cậu.
【Là Criller phải không? Là hắn phải không? Đặc điểm màu bạc thì ngoài hắn ra cũng chỉ có Ly Vân thôi, NPC quan trọng như Ly Vân thì không thể nào rời phó bản tùy tiện được nên chắc chắn là Criller rồi!】
【Sao cảm giác như vợ khá sợ Criller ý nhở? Vợ không phải sợ! Vợ chạy cũng do hắn sai trước mà! Vợ thẳng lưng lên cho anh! Em không sai gì hết!】
【Đúng đúng, lúc đầu kiếm được cả mớ điểm thiện cảm trong Ảo Ảnh, nắm chắc phần thắng đến thế rồi, ai biết bài đẹp mà lại đánh rõ nát, giờ đừng có nói liếm nước, vừa thấy hắn là Nha Nha đã run chân rồi.】
【Vợ mau xuống xem có phải Criller không đi, tự dưng thấy hồi hộp ghê.】
Nha Thấu ngồi xổm lâu nên hơi tê chân, cậu mím môi, nhíu mày nhìn đống bình luận không ngừng làm mới trong phòng livestream.
Cuối cùng vẫn hạ quyết tâm, cậu đấm đấm bắp chân, lấy hết can đảm đứng dậy, nhìn xem ngoài cửa sổ rốt cuộc có cái gì.
Thì thấy màu bạc mình thoáng thấy ban nãy thật ra là phản quang vật liệu đặc thù của cái mái căn nhà này thôi.
【Ui, tiếc ghê, cứ tưởng Vương người cá đến nữa.】
Nha Thấu thở phào, bả vai vốn căng cứng cũng thả lỏng xuống.
Không phải Criller thì tốt rồi.
Đèn tín hiệu của 001 lấp lóe, muốn nói lại thôi.
Tiếng gõ cửa kia lại vang lên, từ tiếng đầu tiên cậu nghe thấy đến giờ đã qua hơn mười phút rồi, nghe có vẻ nếu cậu không mở cửa thì sẽ không chịu đi.
Giọng Nha Thấu nhỏ xíu, nêu thử suy đoán khác với 001: "Nếu ta không xuống mở cửa thì người kia có đi không?"
【Nếu người ở ngoài cửa là người khác thì khả năng là có, còn nếu người ở ngoài cửa là tên kia...】001 tàn nhẫn phun ra hai chữ:【Thì không.】
"..."
Bé xinh đẹp giẫm chân trái lên chân phải, da hơi tái đi vì lạnh, có thể thấy cậu đang rất phân vân.
【Cứ để vậy thì kéo dài đến sáng mai mất, với tính cách của người này, nếu ngài không chịu ra gặp thì có khi hôm sau hắn lại đến gõ cửa nhà ngài tiếp đấy.】
Bé con sửng sốt ngẩng đầu lên, nghĩ xem trong phó bản này mình có quen người nào cố chấp như vậy không nhỉ.
001 thở dài:【Ký chủ, ngài xuống một chuyến đi, người ở ngoài cửa sẽ không làm gì tổn thương ngài đâu.】
...
Cuối cùng sau khi đắn đo một hồi lâu, Nha Thấu bèn xỏ xép bông vào, ôm meo meo từ bệ cửa sổ xuống, lề mà lề mãi mới xuống đến tầng một.
Tiếng gõ cửa truyền đến từ cửa sau, mà cửa sau thì đối diện với rừng cây và biển.
Đã nhẹ hơn trước đó nhiều rồi.
Thiếu niên đi tới cửa, nghiên cứu chức năng chống trộm mới ra ở cửa trong phó bản này, nhưng nhìn hướng dẫn một lúc rồi mà vẫn không hiểu ra làm sao.
Cậu không biết người đứng ngoài cửa là ai, lại không biết dùng chức năng mới này, hơn nữa phó bản này đã bỏ mấy thứ như mắt mèo từ lâu rồi, cho nên tình huống hiện giờ với cậu mà nói là cực kỳ bị động.
Tiếng gõ cửa ngày càng nhỏ dần, Nha Thấu xác nhận với 001 lần nữa: "Người ở ngoài cửa là người ta quen, cũng sẽ không làm gì tổn thương ta?"
【Ừm.】001 nói:【Đừng sợ, tôi cam đoan hắn sẽ không làm tổn thương ngài đâu.】
Dù đối phương là ai thì tốt nhất cũng nên nói sớm xong sớm.
Cậu không muốn vừa phải tìm người cá nhỏ lên bờ lại vừa phải ứng phó với cái người cố chấp không chịu đi này.
Nha Thấu hít sâu một hơi, để tay lên cái nắm cửa, ngón tay vừa chạm vào phần cảm ứng, cánh cửa kêu "tích" một tiếng.
Cửa mở.
Màu bạc sáng loáng lại lóe lên lần nữa.
Sau khi nhìn rõ tình hình ngoài cửa, mắt thiếu niên thoáng trợn to, khó tin nhìn người cá đuôi bạc đang ngồi tựa vào bức tường bên cạnh cửa, hai mắt khép hờ.
—— Criller.
【Hệ thống Tình Yêu thông báo: Kiểm tra thấy điểm thiện cảm của NPC "Criller" đã đạt tối đa, có xem thông tin chi tiết ngay không?】
Ô điểm thiện cảm của Criller là số 100 đỏ rực.
Một tia sét xẹt qua, xung quanh lập tức sáng như ban ngày.
Criller tựa người bên cạnh cửa, đuôi cá bạc dài đè lên sàn nhà chỗ cửa ra vào. Vảy bạc sắc bén vốn con cụp vào trong lúc này chẳng rõ vì sao mà hơi vểnh ra ngoài, đoạn giữa vảy với nhau còn đang rướm máu, nghe thấy tiếng động hắn mới mở mắt ra.
Tâm trạng khi đáp án bị mình gạch bỏ bỗng xuất hiện ngay trước mặt ra sao thì Nha Thấu tạm thời chưa hiểu được. Bên tai là tiếng sấm rền cùng tiếng mưa đập lộp bộp trên mái hiên, đêm tối không yên, tựa như tâm trạng Nha Thấu vậy.
Lúc này đây, cậu giống như con thuyền nhỏ đang lênh đênh trên biển, mặt biển vốn đã bắt đầu gợn sóng do tiếng gõ cửa ban nãy thì sự xuất hiện của Criller bây giờ không khác gì sóng thần, lật úp con thuyền rồi cuốn nó xuống đáy biển.
Tim Nha Thấu vô cớ giật thót.
Mưa còn kèm theo gió, đồ ngủ của cậu là áo dài quần dài, vừa mới mở cửa đã run bần bật.
Vì cửa mở ra nên cái đèn nhỏ treo ở sau cửa cũng sáng lên, ánh đèn trong nhà xuyên qua khe cửa chiếu lên người cá đuôi bạc bên ngoài.
Hoàn toàn khác với cá hề trong căn cứ, Criller kế thừa tất cả ưu điểm của tộc người cá.
Ngoại hình đẹp, chất giọng ưu việt, sức chiến đấu cũng đạt tới trình độ có thể đánh bại hoàng tộc leo lên ngôi vương. Dù lúc này lên bờ tìm cậu trông hơi thảm nhưng phong thái vẫn không giảm bớt chút nào.
Giống như yêu quái mỹ lệ tìm đến lúc nửa đêm, chỉ cần con người sơ ý là sẽ bị dẫn dụ xuống vực sâu.
Trên mặt hắn vẫn còn nước mưa, thời điểm ngước mắt lên trông thấy cậu, cặp mắt màu xám kia thoáng ngẩn ra, môi mỏng hé mở, tiếng gọi cậu cũng rất khẽ: "Nha Nha."
Kể từ lúc Nha Thấu rời đi cho tới giờ chưa được ba ngày.
Chính tiếng gọi này đã khiến thiếu niên đang căng thẳng nắm chặt cửa hoàn hồn, vô thức muốn đóng cửa lại.
Criller vươn tay giữ cửa, giọng rất đỗi nhớ nhung: "Nha Nha..."
Người cá rời khỏi biển lên đất liền, dã thú bị mưa xối ướt nhẹp cuối cùng cũng tìm được bé cừu bỏ trốn của mình, ánh mắt đầy nhung nhớ cậu đăm đăm không dời.
Đằng sau là rừng cây, mưa to nên dấu vết hắn lên đây gần như đã bị trôi sạch, nhưng trông mấy dấu vết còn sót lại thì có thể thấy quá trình người cá lên đất liền chẳng hề dễ dàng.
Nha Thấu không nghĩ được gì nhiều, cậu ngoảnh đầu tránh ánh mắt hắn, chỉ nói một câu:
"Criller, về đi."
Đất liền không phải nơi người cá nên ở, sau khi lên đất liền rồi, thực lực của người cá sẽ giảm sút rất nhiều, nơi này đầy rẫy nguy hiểm với bọn hắn, chưa nói đến việc người cá còn là mục tiêu đánh bắt nghiên cứu trọng điểm.
Criller có thể đứng được, nhưng do đuôi bị thương trong lúc lên đây nên nhất thời không đứng vững nổi.
Hắn không nói gì nhưng tay giữ cửa chắc cực kỳ, Nha Thấu còn chẳng kéo nổi cái cửa nữa là đóng lại.
"Rốt cuộc anh muốn làm gì?"
Nhìn thoáng qua móng tay sắc nhọn của Criller, Nha Thấu căng thẳng nuốt nước bọt, nhưng vẫn ép mình thẳng sống lưng lên, liên tục nhắc nhở bản thân rằng người cá lên đất liền rồi không còn mạnh như khi dưới nước nữa, cố gắng làm mình bình tĩnh không để rơi xuống thế yếu.
Người cá đuôi bạc trước mặt có vẻ như muốn đứng dậy, nhưng da chỗ đuôi hơi toác ra do tì mạnh xuống đất khi di chuyển, máu chảy ra rồi nhanh chóng bị nước mưa rửa trôi.
Cơn đau từ đuôi lan ra, cả người Criller khẽ run lên, trước mắt chìm vào bóng tối.
Nhìn người cá từ từ ngã xuống, Nha Thấu ngây ra, cảm thấy cảnh tượng trước mắt quen thuộc dã man.
Cậu lắp bắp hỏi: "Này, này là ăn vạ hả?"
【Chắc là... chưa tính là phải?】
Vì động tác gục xuống của hắn mà tay thiếu niên bất giác nắm chặt lại, khớp ngón tay trắng bệch, cuối cùng cậu cũng nhớ ra tại sao lại thấy cảnh tượng này quen thuộc như vậy rồi.
Trong phó bản đầu tiên, Ứng Tinh Uyên cũng thế này.
Cậu nhìn mưa gió sấm giật ngoài kia, cuối cùng chấp nhận số phận, vẫy tay với con robot nhỏ đằng sau rồi cùng đưa người cá đuôi bạc vào trong nhà.
...
Vảy trên đuôi cá của Criller bị nứt rất nghiêm trọng, vảy vểnh lên lộ cả bên dưới, phần da bên dưới do mất đi sự bảo vệ của vảy mà từ màu hồng ban đầu chuyển thành màu trắng vì mất nước nghiêm trọng.
May mà hôm nay trời âm u, buổi tối còn mưa to, nếu Criller lên bờ hôm qua thì đã bị phơi thành cá khô rồi.
Nha Thấu xả đầy bồn nước trong phòng tắm ở tầng một, quét mắt nhìn Criller đang nhắm nghiền mắt.
Không, phải là cá khô siêu bự mới phải.
Ở đây không có bể tắm, bồn tắm chứa một người trưởng thành còn tạm đủ, chưa kể Criller còn cái đuôi hơn hai mét nữa.
Vây bụng vắt lên thành bồn, vây đuôi hơi rũ xuống, vảy bạc được ngâm nước một lúc mới dần khôi phục lại vẻ lộng lẫy ban đầu.
Tạm thời vẫn chưa quên được chuyện xảy ra dưới biển nên sau khi ném Criller vào bồn tắm, cậu lập tức trốn ra ngoài cửa, Tiểu Ngũ khiêng một cái ghế đẩu nhỏ tới cho cậu ngồi rồi đợi cùng cậu.
Một người cá xuất hiện trong nhà của con người quả thực khá kỳ diệu.
【Đúng là anh giai người cá nhà mình thật kìa? Vừa nãy ai đánh cược thua với tôi đó, mau tặng tàu sân bay cho bé con đi! Mấy ngày rồi không gặp, sao ngươi lại ngất xỉu vào đúng lúc mấu chốt vậy.】
【Vợ đừng nhặt bừa người lạ vào nhà như thế, người cá cũng không được! Phải biết bảo vệ mình nghe chưa! Loại người cá nhiều mưu mô này chỉ thích lừa gạt đứa ngốc thôi!】
【Criller ở trên bờ chắc không làm gì được đâu nhỉ? Chỉ có cái kỹ năng kia là hơi lỗi thôi, muốn đối phương nhìn thấy cái gì là sẽ khiến đối phương nhìn thấy cái đó, vô lại không khác gì kỹ năng của Tạ Thầm, lần này có trò hay để xem rồi.】
【Ủa mà sao Criller tìm được Nha Nha vậy? Ban ngày hắn còn đánh Trình Tư Niên một trận ngoài biển mà, nghĩ lại mà thấy hả hê ghê.】
Vế trước cũng là câu cậu muốn hỏi, Nha Thấu hướng mắt về phía 001.
001 tận chức tận trách gợi ý:【Hạt châu của hắn vẫn đang ở trên người ngài mà, hơn nữa sáng nay ngài còn ra biển một chuyến để hắn thấy đó, sau khi đoán được phương hướng đại khái rồi thì lần theo mùi để tìm ngài có gì khó đâu?】
Nói gì thì nói căn nhà này vẫn cách bờ biển một đoạn kha khá, sau khi người cá lên bờ rồi, mỗi bước di chuyển đều vô cùng khó khăn, chẳng biết hắn đến đây thế nào nữa mà trên người đầy vết trầy xước.
Nhớ tới hạt châu đã được rửa sạch rồi cất trong hậu trường kia, Nha Thấu lấy nó ra.
Vừa khéo, lần này có thể trả cho Criller luôn.
Hạt châu của người cá đẹp hơn ngọc trai bình thường rất nhiều, cảm giác sờ vào cũng khác nữa, cậu cầm hạt châu đi vào định để bên cạnh bồn tắm, nào ngờ vừa mới cúi người thì góc áo bị kéo lại.
"Nha Nha."
Chất giọng vốn réo rắt lúc này hơi khàn khàn, tới lần thứ ba gọi cậu còn nắm lấy góc áo cậu nữa.
Nha Thấu khựng lại, muốn rút áo mình ra khỏi tay Criller, không ngờ cậu càng kéo Criller lại càng nắm chặt hơn.
"Rốt cuộc anh muốn làm gì hả?" Cậu cố gắng để giọng mình không run.
"... Muốn tìm em." Cặp mắt màu xám của Criller lẳng lặng nhìn cậu: "Muốn gặp em."
Lời bày tỏ nồng nhiệt thẳng thắn, nếu là Criller mấy ngày trước thì chắc chắn không có chuyện nói vậy.
Vì hắn quen châm chọc, quen nói lời mỉa mai.
Bị con người khiêu khích trong mùa sinh sản dẫn đến cảm xúc mất kiểm soát, tới khi tỉnh táo lại thì thiếu niên đã biến mất rồi, rõ ràng cậu mới đến có mấy ngày, vậy mà đã thấm nhuần vào từng nơi từng góc trong sinh hoạt của Criller.
Criller muốn tìm cậu, muốn gặp cậu.
Nha Thấu mím môi, không đáp lời hắn mà vẫy tay với con robot nhỏ Tiểu Ngũ ở cửa phòng tắm, nó hiểu ý nhanh nhẹn cầm điện thoại đưa qua.
Đây là công cụ của loài người, Criller nhìn thấy thiếu niên bấm bấm trên màn hình một lúc, gõ mấy chữ gì trên đó.
"Nhưng anh từng nói không bao giờ lên bờ vì con người còn gì?"
Giọng thiếu niên không to lắm nhưng cũng đủ rõ ràng.
Đây là lời hắn từng nói, giờ đều ngoặt về hóa thành mũi tên đâm vào trái tim hắn.
Criller thoáng sững sờ, Nha Thấu liền nhân cơ hội này giật góc áo đã nhàu nhĩ ra khỏi tay hắn.
Sau đó nhanh chóng nhảy đến chỗ Criller không với tới, vẻ bình tĩnh vừa rồi suýt không giữ nổi nữa, chân còn hơi run, cậu giơ điện thoại ra cho Criller xem thứ mình vừa mở lên.
Nhưng cặp mắt xám của Criller vẫn luôn dõi theo bóng hình thiếu niên, từ khi cậu xuất hiện vẫn không dời mắt nửa phần.
"Do anh đột nhiên ngất xỉu nên tôi mới tạm thời đưa anh vào phòng tắm."
"Hi vọng anh hồi phục rồi sẽ lập tức trở về biển. Cái này là xe đẩy trong thế giới của chúng tôi, anh biến ra một cái rồi biến thêm một quả cầu thủy tinh to để chứa nước nữa, như vậy sẽ dễ dàng hơn lúc đến."
Sau lần bị cắn chân, Nha Thấu thấy rất xấu hổ khi gặp lại Criller.
Cậu vạch rõ đường, không muốn để Criller lại gần.
Nha Thấu xoay người lại, nhanh chóng nói: "Tôi trả hạt châu lại cho anh, mong là sáng mai tôi ngủ dậy thì anh đã đi rồi."
Nói xong, cậu chạy lên tầng như trốn.
...
Do vừa rồi ôm Criller nên áo ngủ của cậu ướt hết cả, cậu vào phòng tắm tắm ù lần nữa, sau đó chỉnh lại nhiệt độ điều hòa, khóa cửa phòng lại mới yên tâm về giường.
Nãy cậu chưa xem thông tin của Criller, giờ mở ra xem thì thấy không khác với những gì cậu biết trước đó là mấy.
【Họ tên: Criller】
【Tuổi: 21】
【Chú thích: Giống người cá đuôi bạc, là vương của tộc người cá. Tính cách khá tồi, không biết cách đối xử với người mình thích, thích tất cả những thứ xinh đẹp, thích Nha Thấu nhất.】
001:【Ờ.】
Hệ thống Tình Yêu:【Chậc.】
Tự dưng trông thấy dòng kia, mặt không kìm được mà nóng ran lên, Nha Thấu vội vàng tắt đèn trong phòng, nhào lên giường rồi bật đèn ngủ lên, giọng nói từ trong chăn truyền ra nghe hơi nghèn nghẹt: "Ngủ thôi."
Có lẽ vì gặp lại Criller, cũng có lẽ vì dòng cuối cùng trong phần thông tin kia mà Nha Thấu ngủ không an ổn cho lắm.
Cậu mơ thấy một giấc mơ rất dài, cảnh tượng trong mơ cũng rất lạ lùng, nhưng tỉnh dậy thì quên sạch mọi thứ trong mơ, chỉ còn hơi thở gấp gáp sau khi giật mình tỉnh lại cùng mồ hôi lạnh túa sau lưng thôi.
Cậu kéo chăn ra định xuống, nhưng vừa liếc qua chỗ đùi thì lập tức dừng lại.
Làn da vốn trắng trẻo mịn màng giờ bỗng xuất hiện hai ba mảnh vảy màu xanh lam, mà lần này dù cậu có chớp mắt bao nhiêu lần nó cũng không biến mất.
Không phải ảo giác.
Nha Thấu sững sờ, không tin nổi mà duỗi tay sờ vảy trên chân mình.
Không sắc bén như của Criller, vảy hơi tròn, còn hơi cùn, nhưng quan trọng là không cứng.
So với Criller thì đúng là khác nhau một trời một vực, có khi còn không bằng Cedles phát triển chưa hoàn thiện.
Do ít nên nhìn cũng không kỳ dị cho lắm, điểm xuyết trên làn da trắng nõn trông đẹp mắt đến lạ.
Tiếng sấm rền đêm qua giờ lại vang uỳnh uỳnh trong lòng, Nha Thấu vừa định nói gì đó thì nghe 001 nói:【Hàn Lĩnh sắp tới rồi, theo tốc độ của cầu bay thì khoảng 5 phút nữa là tới.】
Nha Thấu vội vàng kéo ống quần xuống, hít sâu một hơi rồi lại kéo lên nhìn chỗ vảy mọc.
Đã qua một phút rồi, vậy mà vẫn còn đó.
Quan trọng nhất là cậu còn không biết vảy mọc ra từ khi nào?
Mình trong phó bản này là nhân loại thuần thật hả?
Cậu nén mớ suy nghĩ hỗn loạn trong đầu xuống, cấp tốc làm vệ sinh cá nhân, thay quần áo xong thì chạy vội xuống tầng, lúc xuống còn cố ý đi qua phòng tắm xem Criller đã đi chưa.
Kết quả là thấy Criller đang tự thay nước cho mình.
Bỗng dưng Nha Thấu lại nảy ra một ý nghĩ, người cá sống dưới biển thì cũng tính là cá nước mặn nhỉ? Giờ ngâm nước ngọt thế kia thì có sao không?
Không đúng, giờ chuyện cậu nên nghĩ đâu phải chuyện này trời, Nha Thấu lập tức lắc đầu nguầy nguậy.
"Anh chưa đi à?"
Criller lảng tránh đề tài này, rõ ràng lúc ở dưới biển thì đanh đá lắm, thế mà giờ trên cạn lại im lặng giả ngơ.
Hắn không biết khóa vòi, Nha Thấu cảnh giác đi tới khóa lại cho hắn.
"Anh mau đi đi, tí nữa sẽ có người đến đây, anh đừng để bị phát hiện."
Người đến là Hàn Lĩnh, là người có cấp bậc cao trong căn cứ, nếu phát hiện ra Criller thì chắc chắn sẽ không bỏ qua, quan trọng nhất là người cá lại xuất hiện ngay trong phòng tắm của cậu nên cậu cũng sẽ bị nghi ngờ theo.
Thiếu niên thúc giục khiến Criller cuối cùng cũng chịu mở miệng: "Ai sẽ đến?"
"Cái này anh không cần quan tâm."
Nha Thấu vạch rõ tuyến đường cho hắn, không muốn nán lại trong đấy thêm chút nào nữa: "Lúc nữa anh đi từ cửa sau, cố gắng đừng để bị phát hiện."
Nhưng đúng lúc này, tiếng gõ cửa ở cửa chính truyền tới, giọng nói của Hàn Lĩnh vang lên ngay sau đó.
"Tiểu thiếu gia dậy chưa?"
Đây là một giọng nam cực kỳ xa lạ với Criller, tay hắn từ trong nước vươn ra nắm lấy cổ tay mảnh khảnh của thiếu niên.
Không chặt, chỉ nắm hờ không muốn để người khác dẫn cậu đi thôi.
Nha Thấu hơi sốt ruột, mềm giọng thúc giục: "Anh buông tay trước đã."
Tiếng gõ cửa bên ngoài vẫn tiếp tục, điện thoại cũng cùng lúc rung lên, là Hàn Lĩnh nhắn tin cho cậu.
Có lẽ đợi lâu không thấy cậu trả lời, Nha Thấu nghe thấy tiếng cửa chính mở ra cùng với tiếng giày đế cứng giẫm trên sàn nhà.
"Xin lỗi, tôi vào trước đây."
Nghiên cứu viên cấp cao của căn cứ chuyên bắt người cá về nghiên cứu bước vào căn nhà này, mà trong phòng tắm ở tầng một cách cửa chính không xa, người cá đuôi bạc mà bọn hắn muốn nhất đang nằm ngay trong bồn tắm.