Edit: Lune
【Đang kết toán, xin người chơi vui lòng đợi.】
【Giao diện kết toán cá nhân】
【Tên phó bản: Mai Táng】
【Cấp bậc phó bản: B—S】
【Loại hình phó bản: Phó bản sinh tồn】
【Người vượt ải: Nha Thấu】
【Điểm thể hiện: 80】
【Điểm khám phá: 95】
【Xếp hạng chung: S (Hệ thống khảo hạch 081 đánh giá: S; Giám khảo Hạ Lộc đánh giá: S+)】
【Vật phẩm nhận được: Một đóa hoa bỉ ngạn nở trên đường Hoàng Tuyền cùng một đóa hoa giả chưa tô màu (Hai loại hoa có tác dụng tương phản hoàn toàn nhưng sử dụng đồng thời sẽ có hiệu quả gấp đôi.】
【Phần thưởng nhiệm vụ: 400.000 điểm tích lũy.】
Lần nữa mở mắt ra, Nha Thấu thấy mình vẫn ngồi trong phòng khảo hạch lúc trước, còn màn hình giả lập trước mặt cậu đang hiển thị giao diện kết toán.
Chỉ là bảy ngày, vậy mà lại như cách cả một đời.
Trên người vẫn mặc chiếc áo thun trắng viền xanh cộc tay lúc mới vào phó bản, đôi chân thon dài trong chiếc quần đen bên dưới ngoan ngoãn khép lại. Nha Thấu sững lại chốc lát, giơ tay nhấc gấu áo lên sờ sờ.
Không biết hệ thống làm thế nào mà quần áo trên người cậu vẫn là bộ đồ ban đầu, không thay đổi gì cả.
Nếu không phải cột khế ước trong hậu trường đã tối màu xuống thì Nha Thấu đã tưởng bảy ngày qua chỉ là một cơn ác mộng của mình.
Cậu dè dặt lên tiếng: "Hệ thống Tình yêu... vẫn còn đó chứ?"
Trong đầu lập tức vang lên âm thanh của Hệ thống Tình Yêu:【Ừ.】
Khoảnh khắc Hệ thống Tình Yêu xuất hiện, Nha Thấu vẫn còn tỉnh táo. Đôi mắt màu lam có hai con ngươi, trên da có đường vân màu bạc, vòng cung nhỏ màu đỏ ở đuôi mắt, hết thảy đều khiến Nha Thấu vô cùng quen thuộc.
Bấy giờ cậu mới hiểu ra, hệ thống đi theo mình là Hệ thống Chủ của khu Chinh phục Tình Yêu bọn cậu.
Hồi xưa cậu hay ốm yếu lắm, nhiều lúc các anh trai đều bận nên không trông nom cậu được sẽ đưa cậu đến chỗ của một "Người".
Ở đó.
Nhiệt độ lạnh buốt, làn da cứng ngắc, cả người thuần trắng, chỗ khớp nối còn để nguyên không hề qua xử lý, đôi mắt màu lam có hai con ngươi khác hẳn người bình thường.
Trẻ con rất mẫn cảm với cảm xúc, từ lần đầu gặp, Nha Thấu đã không cảm nhận được chút cảm xúc nào từ người kia rồi.
Ở gần Hệ thống Tình Yêu quá đỗi áp lực, cho nên lúc đôi mắt kia nhìn từ trên cao xuống, bé con Nha Thấu lập tức bị dọa cho bật khóc luôn.
Khi ấy cậu còn chưa biết đối phương là Hệ thống Chủ, nước mắt loang loáng trong hốc mắt, hai tay nắm chặt gấu áo, đứng tại chỗ rồi bặm môi, rưng rưng nước mắt, sợ hãi nguyên cả buổi chiều, vừa tới giờ cái là cậu nhanh chóng chạy biến.
Còn Hệ thống Tình Yêu thì nhìn chằm chằm vào bóng lưng chạy trốn của cậu mãi cho đến khi biến mất hẳn mới quay đầu lại.
Lần sau cậu đến thì thấy đối phương đã thay đổi sang dáng vẻ khác rồi.
Trẻ con đâu có nghĩ gì nhiều, cậu chỉ cảm thấy dáng vẻ này của đối phương đẹp ơi là đẹp, sau cậu còn hỏi cơ, Hệ thống Tình Yêu đang đọc sách, nghe vậy thì nhìn cậu:【Chẳng phải con thích kiểu này à?】
Khi đối mặt với thứ mình thích, bé con không còn thấy sợ hãi nữa, cho nên Hệ thống Tình Yêu cũng tự nhiên thuận theo.
Từ ấy về sau, dáng vẻ của Hệ thống Tình Yêu không hề thay đổi nữa.
Do vậy, ngay ở thời điểm sương đen vây lấy, ngay khi mái tóc đen thoáng qua trước mắt mình là Nha Thấu đã nhận ra rồi.
Nếu là lúc trước thì kiểu gì Nha Thấu cũng sẽ thấy hồi hộp với chột dạ.
Nhưng giờ vừa ra khỏi phó bản, sự ra đi của Tiểu Lê Hoa lại khiến cậu không thể nghĩ được chuyện gì khác, cậu cố gượng lên tinh thần:【Vậy lần nâng cấp hệ thống lúc trước...】
Hệ thống Tình Yêu:【Về nghỉ ngơi trước, những chuyện này nói sau.】
Nha Thấu nhỏ giọng "Vâng" một tiếng.
Cậu chớp mắt, muốn kiếm chủ đề khác thế là bèn tìm 001: "001."
001:【... Ừm.】
"Sao ngươi không nói gì thế?"
001:【...】Nó đang nghĩ xem lúc trước mình có nói xấu gì Hệ thống Chủ bên khu Chinh phục Tình Yêu không.
Cũng may hầu hết thời gian nó toàn mắng cái đám đàn ông chết dẫm kia trong khu bọn nó, còn chuyện dính đến Hệ thống Chủ khu bên kia thì có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Nó nhớ rõ cái lần trong phó bản [Người cá biển sâu] trước đó, lúc bọn họ nói tới chủ đề nấu cơm, ký chủ kể chuyện lần cậu sắp ra mắt, Hệ thống Chủ từng hỏi cậu một vấn đề, nó cảm thấy câu trả lời của ký chủ đã là cực kỳ tốt rồi, thế mà cuối cùng vẫn bị Hệ thống Chủ pass.
——【Vậy kết quả thế nào?】
Đây là câu nó hỏi.
—— "Sau đó ta bị Hệ thống Chủ đuổi về, bảo ta nghĩ đáp án khác."
Đây là ký chủ trả lời.
Xui cái là lúc đấy 001 nghe xong còn thở dài một tiếng, nói một câu:【Hệ thống Chủ bên ngài nghiêm khắc ghê.】
Nói xong câu đó còn chưa thôi mà còn đế thêm câu nữa:【Không phải nói anh đâu, anh ngoài độc miệng ra thì mọi thứ khác vẫn tốt lắm.】
Mà phía sau thế nào ấy nhỉ, à Hệ thống Tình Yêu đã hừ một tiếng:【Hừ.】
Bảo sao đối phương lại hừ, hóa ra ngay từ lúc trước đã có gợi ý rồi.
001 muốn châm cho mình một điếu thuốc điện tử, sau đó bắt chước dáng vẻ của nhân vật chính trong tiểu thuyết, đau thương nhìn trời.
Thấy bầu không khí vì mình im lặng mà dần trở nên kỳ quái, 001 hắng giọng:【Vừa rồi tôi đang phân tích số liệu.】
Nha Thấu khó hiểu nhìn nó.
【Ký chủ, trong phó bản lần này ngài tắt livestream quá nhiều lần, dù là chủ động hay bị động thì cũng đều ảnh hưởng đến điểm đánh giá cuối cùng, cho nên chỉ được có 80.】
Cũng may trước đó đúng là 001 có phân tích số liệu thật, cho nên giờ mới coi như lấp liếm cho qua được.
001 mừng hứm:【Nhưng mà tắt livestream nhiều lần như thế mà chúng ta vẫn được 80 điểm này!】
Đối với phần lớn người chơi mà nói thì 80 là một điểm số rất khó đạt được, tại đa phần đều duy trì trên dưới 50 thôi, tốt hơn chút thì có thể đạt được 70 trở lên.
Có điều 80 lần này vẫn là lần kém nhất trong số 4 phó bản Nha Thấu từng vượt rồi.
Nha Thấu "À" một tiếng, chậm rãi xem kỹ lại lần nữa, sau đó tắt bỏ màn hình giả lập, đẩy cửa chuẩn bị ra ngoài.
Khi tay chạm vào chốt cửa, Nha Thấu khẽ rủ mắt, chợt hỏi:
"Tiểu Lê Hoa sẽ về chứ?"
Hệ thống Tình Yêu:【Sẽ.】
【Nha Nha, ta cam đoan.】
...
Vừa mới ra khỏi phòng khảo hạch, Nha Thấu đã trông thấy có mấy người đang ngồi xổm trong hành lang.
Chẳng rõ bọn họ ngồi đó bao lâu, có một người ngồi xổm suốt còn tính đứng dậy giãn cơ một tí.
Ai ngờ vừa mới đứng dậy đã đối mặt với Nha Thấu từ trong đi ra.
Áo thun trắng viền lam cộc tay, nửa cẳng tay lộ ra ngoài trắng nõn buông bên hông, đường cong từ khuỷu tay đến bàn tay mượt mà săn chắc. Phần gấu áo khuất dưới cạp quần đen, eo lại nhỏ nên trông đôi chân càng dài hơn, lập tức thu hút ánh mắt của người ta ngay lần đầu tiên nhìn thấy.
Thoạt nhìn hơi ỉu xìu, lúc đối mặt với bọn họ còn tỏ vẻ nghi hoặc.
Trước khi vào [Mai Táng] Nha Thấu có tìm hiểu qua về tám lãnh địa, cho nên cũng đại khái đoán được đối phương là người thuộc lãnh địa nào đó, hơn nữa nhìn số sao trên vai họ thì có vẻ chức vị của họ không hề thấp. Chỉ có điều hiện giờ bọn họ không mặc chế phục nên Nha Thấu cũng chẳng biết đối phương thuộc lãnh địa nào.
Kết quả khảo hạch của cậu còn chưa có, cũng không biết giờ nên làm gì tiếp, mà cậu còn muốn đi tìm Hứa Tri Nam xem hắn thế nào rồi, cho nên Nha Thấu không muốn gây chuyện.
Tay đối phương cuồn cuộn cơ bắp thế kia, nhìn qua là biết một tay có thể xách hai người như cậu rồi.
Nha Thấu cúi đầu xuống, nép vào bên tường, sải bước nhanh hơn.
"Này."
Một gã đàn ông đô con đứng lên, ngồi xổm lâu quá nên tay chân tê cứng hết cả, gã xoay xoay cổ tay mình cho đỡ mỏi.
Mà hành động này trong mắt Nha Thấu thì rõ là động tác chuẩn bị đánh người.
Nha Thấu: !
Nhất là gã đàn ông kia còn đi về phía cậu, giọng còn ồm ồm, cơ mà nếu nghe kỹ sẽ thấy vẻ hơi chần chờ: "Nha Thấu phải không?"
Bị gọi đích danh làm lòng Nha Thấu căng thẳng muốn chết.
Cậu mới từ phó bản ra ngoài, xảy ra quá nhiều chuyện nên giờ chẳng còn lòng dạ nào mà nghĩ được nhiều nữa, cho nên mới không nghe ra giọng điệu của gã đàn ông đô con kia.
Sắc mặt Nha Thấu tái nhợt, cậu lui lại một bước, tự nhủ xem giờ mà mình lùi lại vào phòng khảo hạch trước khi đối phương kịp phản ứng thì có bao nhiêu phần trăm thành công.
Gã đàn ông đô con kia thấy Nha Thấu lui lại một bước thì sốt ruột cực kỳ, đang định đi tới thì bị một tên khác giữ lại.
"Mày dữ quá làm cậu ấy sợ đấy! Nhìn tao đây này, nhìn mà học tập!"
Dứt lời, gã đàn ông nọ hắng giọng một cái, sau đó cố gắng nở nụ cười ôn hòa.
Hẳn là gã không quen cười, thành thử gượng ép nở nụ cười khiến vẻ ngoài vốn đã hung dữ lại càng thêm dữ tợn.
"Là Nha Thấu phải không? Bọn tôi là..."
"Nha Nha."
Gã còn chưa nói hết thì phía sau đã truyền tới giọng nói quen thuộc.
Thanh niên dáng cao chân dài đứng phía sau nheo mắt đánh giá đám người trước mặt.
Tóc đen mắt đỏ, là Tạ Thầm.
Là Lãnh chúa khu Đông Nam, hắn đi tới rồi xoay người che Nha Thấu ở phía sau, giương mắt hỏi: "Ỷ đông bắt nạt à?"
Gã nọ vội nói: "Không phải, bọn tôi chỉ muốn đưa cậu ấy tới thăm lãnh chúa nhà mình thôi."
"Thăm Hứa Tri Nam?"
Vừa nghe thấy tên kia, điệu bộ thong dong của Tạ Thầm tức thì biến mất, trong lòng lập tức cảnh giác hẳn lên, hắn vừa định nói "Thăm Hứa Tri Nam làm gì" thì thấy thiếu niên phía sau ló đầu ra, chần chờ hỏi: "Mấy anh là người cùng lãnh địa với Hứa Tri Nam à?"
"Đúng vậy." Bọn họ lập tức trả lời.
Mấy tiếng trước, Hứa Tri Nam bị thương nặng từ một phó bản cấp B mới thăng lên cấp S trở ra, khiến toàn bộ người trong lãnh địa bị sốc. Kể cả đã thoát khỏi nguy hiểm nhưng thuộc hạ bọn họ chưa bao giờ thấy Hứa Tri Nam bị thương nặng tới vậy.
Mà xem vết thương thì hình như là do Lãnh chúa tự gây ra thì phải.
Đã thế còn đúng một nhát, không hề nương tay chút nào, nếu không phải lúc hóa thành kim xà, trái tim cũng trở nên đặc thù thì với một nhát này, khả năng Hứa Tri Nam cũng không sống nổi mà ra ngoài được.
Nghe nói còn là vì một thiếu niên tên "Nha Thấu" nên mới tự xọc dao vào tim mình.
Rốt cuộc là trong phó bản đã xảy ra chuyện gì mới khiến Hứa Tri Nam làm vậy được.
Thuộc hạ sốc, thuộc hạ nổi điên, thuộc hạ không tin nổi, cho đến khi thuộc hạ bình tĩnh tiếp nhận sự thật thì cũng đã qua hai tiếng đồng hồ.
Sau khi bình tĩnh lại, việc bọn họ muốn làm đầu tiên là tới sảnh trò chơi tìm Nha Thấu còn chưa ra khỏi phó bản đưa về.
Bọn họ muốn xem thử xem, cái người khiến Lãnh chúa bảo vệ đến mức không tiếc tổn thương bản thân kia rốt cuộc là ai.
Bởi thế nên mới có cảnh tượng mà Nha Thấu vừa ra khỏi phòng khảo hạch đã trông thấy kia.
Lần đầu tiên trông thấy Nha Thấu, bọn họ: "..."
Bọn họ chỉ cảm thấy thiếu niên tên Nha Thấu kia mặt vừa trắng lại vừa nhỏ, trên khuôn cằm tinh xảo là đôi môi hồng hào. Tóc đen mềm mại, đôi mắt màu lam đẹp như viên đá quý.
Má ơi, từ sợi tóc cho đến đầu ngón tay đều trúng gu bọn họ hết.
Cơ mà nhìn kỹ còn thấy hơi quen mắt.
Mãi tới khi Tạ Thầm xuất hiện thì bọn họ mới nhớ ra, Nha Thấu hình như là người khiến Lãnh chúa dập tắt thuốc khi ở trong phòng khảo hạch lần trước.
Lúc ấy Lãnh chúa nói gì ấy nhỉ?
—— "Còn nhỏ quá."
Đám thuộc hạ: "..."
Cho nên... tình huống hiện giờ là ra tay rồi phải không?
Nhất là tự dưng bọn họ còn nhớ lại cảnh tượng nhóm người chơi đỉnh cấp tập trung lại trong sảnh trò chơi lần trước cũng có cả vị Lãnh chúa khu Đông Nam Tạ Thầm đang đứng trước mặt này nữa.
Bọn họ chỉ có thể cảm thán một câu, mẹ nó chứ, Lãnh chúa nhà mình chọn vợ giỏi thật!