Edit: Lune
Muộn rồi nhưng trong sảnh trò chơi vẫn còn người.
Lúc ra khỏi nhà, Nha Thấu còn đội cả mũ, cậu tìm một góc vắng người rồi ngổi xổm xuống, muốn tìm thêm thông tin hữu ích có liên quan tới [Tận Thế Cuồng Loạn] trên diễn đàn.
Khu Chinh phục Tình Yêu là một nơi yên bình, cả lối sống lẫn cách thức NPC và người chơi sống chung với nhau cũng khác khu Trốn thoát Kinh Hoàng, cho nên những gì Nha Thấu biết về tận thế chủ yếu tới từ tiểu thuyết và phim ảnh cậu từng xem.
Nhiệt độ đột biến cùng một loạt hiện tượng tự nhiên khác thường, virus xác sống bùng phát, làn sóng xác sống lên tới hàng nghìn hàng vạn con, máu me, mảnh thi thể vương vãi khắp nơi, từng hình ảnh không ngừng hiện lên trong đầu. Nha Thấu nắm chặt vải quần, ngồi xổm trên mặt đất giả làm cây nấm.
Cậu hiểu rõ khả năng của mình tới đâu, đầu óc đã không nhanh nhạy rồi, giờ mà cứ thế vào phó bản tận thế luôn thì đừng nói là tìm cách nạp đạn, có khi còn không về được nữa ấy chứ.
Trên thông tin thể hiện [Tận Thế Cuồng Loạn] là phó bản S+, số người chơi tham gia là 10, tỷ lệ sống sót nhiều nhất cũng chỉ tới 30%.
Phó bản S+ là phó bản có cấp bậc cao nhất cho nên không sợ thiếu thông tin về nó, gõ đại từ khóa cũng ra mấy chục trang có bài liên quan rồi.
Bài đăng có lượng phản hồi nhiều nhất còn lên tới hơn một nghìn trang.
—— [Đời này không muốn vào cái phó bản tận thế kia thêm lần nào nữa, đến giờ tôi vẫn không biết rốt cuộc nó giống cái thể loại nào luôn, vừa giống sinh tồn lại vừa giống giải đố, nhiệm vụ thì lặt vặt, đúng kiểu người phải xoay theo nhiệm vụ ấy.]
—— [Tôi cũng thế, một tháng không ăn thịt thà các thứ, giết xác sống muốn tê cmn dại luôn. Giờ ăn bánh bích quy mà cảm giác vẫn như đang nhai tinh thạch.]
—— [Vãi! Toàn cao thủ ra khỏi Tận thế cuồng loạn! Thế tóm lại là trong phó bản như nào vậy, mấy anh có thể kể chút được không?]
—— [Tôi vẫn nhớ cái phó bản này, có mấy người cùng lãnh địa với tôi chết ở trong đó. Theo như video gửi về thì trông máu me lắm, khuyên mọi người tốt nhất là đừng vào thử thì hơn, đám xác sống kia khó chơi khủng khiếp! Nhất là cái đám trước khi chết là sinh viên thể dục ấy, biến dị khó lường, nhảy một phát toàn mấy mét lận, lại còn linh hoạt dã man. Họng súng không ngắm chuẩn nổi mà bắn ấy.]
—— [Mà nói sao nhỉ, tốc độ thời gian trong phó bản này khác với căn cứ, lúc tôi vào virus xác sống vừa mới bùng phát, khi ấy còn chưa có xác sống cao cấp xuất hiện.]
—— [Xác sống sinh viên thể dục đã là cái gì, mấy người phải cảnh giác tên Vua xác sống kia kìa... Tên đó tiến hóa xong trông ngoại hình không khác gì con người bình thường luôn, khó phòng bị lắm. Có lần tôi đi theo khu A ra cứu người còn sống về, thế là cũng cứu cả hắn đưa về luôn, về sau tí thì chết sạch. Có điều tên đó không được thông minh cho lắm, chắc là đầu óc chưa tiến hóa kịp.]
—— [Ủa thế không có ai tiết lộ tình huống cụ thể trong phó bản ra sao à? Tôi đang tính vào.]
—— [Lầu trên đừng vào, bị cắn một cái là có khả năng biến thành xác sống, về căn cứ còn phải cởi hết quần áo ra kiểm tra xem có vết cắn không, những ai mà mắc chứng ngại giao tiếp hay ai mà có ý thức lãnh địa mạnh thì sẽ thấy khó chịu lắm. Còn đầy phó bản S+ khác mà, đừng cố treo cổ vào cái phó bản này làm gì.]
—— [Lúc khảo hạch lên đỉnh cấp tôi cũng rút phải cái phó bản này, Vua xác sống đã tiến hóa giống con người lắm rồi, còn có một cái tổ chức quái dị tên Devil gì đó nữa thì phải? Mẹ nó chứ đánh không thắng nổi, nếu không phải phút cuối tìm được giám khảo rồi lấy được đạo cụ bảo mệnh thì khéo tôi đã bỏ mạng lại trong đó rồi.]
Mặc dù có rất nhiều bình luận nhưng tin tức lại rất rời rạc, dính tới thông tin cốt lõi của phó bản thì ai ai cũng ngầm hiểu mà im lặng không nói.
001:【Dù sao cũng do bọn họ đổi mạng mới lấy được, nếu chia sẻ công khai thì sẽ ảnh hưởng đến lợi ích riêng của bọn họ.】
Nếu là phó bản cấp B thì thông tin công khai sẽ có rất nhiều, nhưng đây lại là phó bản S+, trong lãnh địa cũng cần phải bảo mật, cho nên trên diễn đàn sẽ không có mấy thông tin hữu ích.
Nhưng cũng có một số người chơi đỉnh cấp chẳng thèm bận tâm tới mấy cái này mà tiện tay chia sẻ vài tin.
Những thông tin hữu ích đó bị lẫn giữa đống bình luận hỗn tạp, cho nên cần phải tốn thời gian để lọc ra.
Nếu bình thường thì cũng được thôi, nhưng giờ Nha Thấu không có thời gian.
001:【Không sao, vào phó bản rồi thì kiểu gì cũng sẽ biết mấy thông tin đó thôi.】
Nha Thấu gật đầu.
Máy truyền tin ở trong túi vẫn rung suốt, lấy ra nhìn mới biết là Tạ Thầm vân gửi tin nhắn tới liên tục, hỏi cậu đang ở đâu.
Vừa nhớ tới hắn là lại thấy đau lưỡi, khóe miệng cũng đau.
Nha Thấu mím môi, chuẩn bị tắt máy.
Bỗng cảm giác được cái gì, Nha Thấu ngẩng đầu lên, trông thấy một bóng người cao ráo đang đi tới chỗ chọn phó bản.
Hai tay đút túi, tóc nhìn qua giống màu đen nhưng dưới ánh đèn lại hiện màu xanh sẫm.
Máy truyền tin rung lên lần nữa, Nha Thấu hoàn hồn, cúi xuống nhìn màn hình.
Tạ Thầm: [Giang Khước nói em đi về phía sảnh trò chơi.]
Tạ Thầm: [Nhớ tự chăm sóc mình, gặp nguy hiểm thì gọi anh, đừng gọi Hứa Tri Nam.]
...
【Ban đầu chỉ là một đợt không khí lạnh bất thường tràn về nên không ai để ý. Thời tiết khác thường, nhiệt độ đột biến, mãi tới 15 ngày sau, virus xác sống mới bùng phát ở trung tâm thành phố.】
【Những người đã chết bò dậy từ dưới đất, lấy tư thế quái dị nhào vào người bên cạnh, cắn xé máu thịt trên người vừa may mắn còn sống.】
【Chúng được gọi là "Người chết sống lại", hoặc là "Xác sống".】
【Một tai ương không biết khi nào mới kết thúc, là bóng tối vô tận trong lịch sử loài người.】
【Đang tải phó bản [Tận Thế Cuồng Loạn] —— 】
【Nhiệm vụ chính: 1. Hoàn thành nhiệm vụ chính theo từng giai đoạn do phó bản đưa ra. 2. Sống sót qua 10 ngày.】
【Loại hình: Phó bản sinh tồn】
【Số người tham gia: 10】
【Livestream sắp bắt đầu!】
【Chúc các vị người chơi sinh tồn vui vẻ!】
Lúc tỉnh lại, Nha Thấu thấy mình đang ngồi ở ghế phụ trong một chiếc xe việt dã.
Hai bên đường là dải đất vàng mênh mông vô bờ, bầy quạ đen sà xuống tụ tập một chỗ, rỉa đống xác chết đã thối rữa trên mặt đất.
Thật ra gọi là đất vàng cũng không đúng lắm, trên nền đất đầy những mảng sẫm màu to nhỏ do bị máu tươi nhuộm thành trông như mấy miếng vá trên bộ quần áo vậy. Xác của con người lẫn xác sống lẫn lộn vào với nhau, đi trên đường vẫn có thể ngửi thấy mùi thối rữa cực kỳ khó chịu trong không khí.
Trong xe tính cả cậu thì có tổng cộng năm người, bốn nam một nữ.
Ba người ngồi phía sau vũ trang đầy đủ, trong tay cầm súng, thấy Nha Thấu ngoái đầu lại thì liếc một cái rồi quay qua chỗ khác.
Tuy ngụy trang rất cẩn thận nhưng Nha Thấu vẫn nhìn thấy vẻ căm ghét thoáng hiện qua trong mắt họ, nhưng lại vì lý do gì đó mà cố kìm xuống.
Người đàn ông trẻ tuổi ngồi ở ghế lái mở miệng: "Sao không nói tiếp?"
"Hả tiểu thiếu gia?"
Ba chữ cuối nghiến rõ nặng, nghe như kiểu hắn muốn nhai nát xương mình luôn vậy. Mà hình như hệ thống rất thích thiết lập thân phận tiểu thiếu gia các thứ cho cậu, Nha Thấu được gọi vậy nhiều lần lắm rồi, mặc dù chưa rõ tình huống trước mắt thế nào nhưng độ nhạy với cảm xúc vẫn khiến cậu nhận ra bốn người này không ưa gì mình.
Trên đất vàng có mấy sinh vật không rõ hình thù đang bò.
Thị lực của Nha Thấu rất tốt nên có thể thấy rõ ràng.
Tay chân lết về phía trước, bụng bị thủng một cái lỗ to đùng, ruột thì lê phía sau. Hẳn là trước khi chết bị gãy chân nên cái chân trông rõ vặn vẹo quái dị, co giật xê dịch từng chút một về phía trước.
Là xác sống.
Một nơi có xác sống xuất hiện thì không thể nào là khu vực an toàn rồi.
Sau khi ý thức được điều này, cả người vốn đang tựa vào ghế lập tức ngồi thẳng lưng lên, Nha Thấu nghi hoặc không thôi nhìn ra ngoài cửa sổ xe.
Thấy cậu phản ứng thế, người ngồi ghế sau cất giọng hời hợt: "Sợ à?"
"Tiểu thiếu gia sợ thì trở về đi, dù khu B có xảy ra chuyện gì thì vẫn tốt hơn việc ra khỏi khu vực an toàn."
Nha Thấu: "...?"
Cậu ngẩn ra, một loạt tin tức ập đến làm cậu trở tay không kịp.
Mà đúng lúc này trong túi cậu lại có thứ gì đó đang rung, Nha Thấu lấy ra xem, thấy nó trông khá giống điện thoại.
【Công cụ liên lạc dùng trong tận thế.】
Mà trên giao diện hiển thị người gọi đến là "Đồ ngu".
Nha Thấu bấm nghe máy.
Chưa chờ cậu lên tiếng thì bên kia đã truyền tới giọng nói hờ hững: "Cậu vừa ra khỏi khu vực an toàn cấp ba rồi đấy, nếu đi tiếp về phía trước sẽ tới thành phố từng bùng phát virus xác sống ba lần."
"Nha Thấu, cậu chắc chắn muốn đi tiếp à?"
Thanh âm lạnh nhạt mang theo ý cảnh cáo.
Nha Thấu không biết trả lời thế nào, hơn nữa cậu phát hiện từ lúc mình nhận cuộc gọi này, mấy người ngồi sau vẫn đang nhìn chằm chằm mình, kể cả người ngồi bên ghế lái kia cũng vậy.
Tóc ngắn màu đen ngắn cùng mắt nâu, một khuôn mặt phương Đông điển hình, trên trán còn có vết sẹo mờ khiến khuôn mặt trông khá hung hãn, lúc hắn hờ hững nhìn qua làm cậu thấy hơi sợ.
【Chắc.】
001 nhanh chóng nói, Nha Thấu sững sờ mấy giây mới phản ứng được ý 001 là bảo cậu trả lời người bên kia như thế.
Nha Thấu: "Chắc."
Cậu trả lời xong, đầu bên kia không lên tiếng nữa, trong xe cũng chìm vào yên tĩnh.
Hồi lâu sau, giọng nói bên kia mới truyền tới.
"Vậy cậu tự lo liệu đi."
...
Nha Thấu tắt máy xong bỏ lại vào trong túi.
Dù là thái độ kỳ lạ của những người trong xe hay là cuộc điện thoại kia thì cũng đều kéo sự việc tới một phương hướng không thể khống chế được.
Cậu sốt ruột hỏi: "Thân phận của ta trong phó bản này là gì vậy?"
001:【À...】
Thấy nó ấp a ấp úng, Nha Thấu lập tức nhớ lại lần trước trong [Mai Táng] nó cũng thế, đoạn chần chờ hỏi: "Lần này cũng không tốt phải không?"
【Hơi hơi.】001 cố gắng nói uyển chuyển một chút:【Nhưng mà ngài khá quen kiểu nhân vật này đấy.】
Nha Thấu: "?"
【Thiết lập nhân vật trong phó bản này giống với thiết lập nhân vật trong phó bản đầu tiên.】
【Tiểu thiếu gia nhà cung cấp vật tư cho khu B, thẳng tính, dễ nổi nóng, không nghe khuyên bảo còn ngang ngược càn rỡ, chỉ thích làm theo ý mình, không bao giờ cân nhắc hậu quả, thích đâm đầu vào chỗ chết.】
001 nói một tràng làm Nha Thấu nghe mà trợn mắt, cả người đờ ra.
【Ký chủ, tiêu hóa xong chưa?】
Nha Thấu: "Rồi..."
Nghe cậu đáp, 001 mới nói tiếp:【Tình huống hiện tại là ngài đang dẫn mấy người này đến khu A.】
【Sau khi tận thế ập tới, trong loài người xuất hiện dị năng giả, khu vực an toàn do bọn họ xây dựng lên.】
【Tái thiết khu vực an toàn cần lượng lớn nhân lực và vật lực, tình trạng thiếu lương thực cũng là một vấn đề khiến người ta cực kỳ đau đầu. Trong khi tận thế ai cũng chỉ lo cho bản thân, không ai chịu chia sẻ đồ của mình để giúp đỡ người khác thì đúng lúc ấy cha ngài đứng ra, cho nên thành công bám được vào khu B.】
【Nhưng xác sống lại đông vô cùng, đại bộ phận loài người đã chết trong thảm họa này. Hiện tại đã hơn một năm rưỡi kể từ khi virus xác sống bùng phát, vật tư ngày càng thiếu hụt, mà cha ngài cũng mới qua đời cách đây không lâu.】
【Theo ghi nhận của căn cứ thì "Nha Thấu" không hề thức tỉnh bất cứ dị năng nào.】
Thiếu niên không có giá trị, chỗ dựa duy nhất cũng đã tử vong, sinh hoạt trong căn cứ càng ngày càng kém.
Mặc dù không phải chỉ có mình cha của Nha Thấu cung cấp vật tư nhưng có thể cung cấp vật tư suốt một năm rưỡi thì trước tận thế cũng phải là một người siêu giàu. "Nha Thấu" trưởng thành trong hoàn cảnh ấy, lúc nào cũng coi mình là trung tâm, muốn cái gì được cái đó, gần như chưa gặp chuyện trái ý mình bao giờ, cho nên có thể hiểu được tại sao lại hình thành nên tính cách kia.
【Nhà "Nha Thấu" coi như có ơn với khu B, kể cả không còn khả năng cung cấp nữa thì cậu ta vẫn có thể sống tốt, chẳng qua không tốt như trước thôi. Thế nhưng chất lượng sinh hoạt thay đổi hoàn toàn, từ trên mây rơi xuống khiến "Nha Thấu" không chịu được, sau khi biết anh họ mình ở khu A thì lập tức xuất phát đi tìm.】
001:【Những người này từng là thuộc hạ của cha ngài, còn người gọi tới ban nãy là thủ lĩnh khu B, Lệ Nhiễm.】
Gọi tới khuyên tiểu thiếu gia trở về lại bị tuyệt tình từ chối.
Hành vi này rất phù hợp với hình tượng tiểu thiếu gia không có đầu óc, Nha Thấu thấy nhức hết cả đầu.
"Lần sau có thể sắp xếp cho ta nhân vật nào tốt hơn được không?"
001:【Tôi sẽ cố gắng.】
...
Tiểu thiếu gia cố chấp đòi đi tiếp, bọn họ có bất mãn cũng chỉ có thể hậm hực trong lòng, cố gắng bảo vệ an toàn cho cậu.
Đường lớn kiểu này rất khó tìm được cây xăng, mà dù có tìm được thì bỏ hoang cả một năm rưỡi rồi không biết có tiềm ẩn nguy hiểm gì không nữa.
Người lái xe tên Lục Tự, hắn đỗ xe việt dã bên đường: "Đổi xe."
Không đổ được xăng nên giờ chỉ có thể tìm những chiếc xe của những người may mắn sống sót nhưng sau vẫn chết bỏ lại thôi.
Ba người ra ngoài tìm, một người ở lại bảo vệ Nha Thấu.
Nhìn chằm chằm bóng lưng của ba người kia, Nha Thấu cảm thấy rất kỳ lạ. Sau tận thế, tiền tài đều trở thành vật vô dụng, khi cha mình còn sống, những người này bị ràng buộc với vật tư nên mới ở lại bảo vệ mình, vậy giờ cha mình chết rồi, tại sao bọn họ vẫn nghe lời mình?
Vũ trang đầy đủ, trên tay lại có súng, hơn nữa người lái xe cũng là bọn họ, còn Nha Thấu thì chẳng có cũng chẳng làm được gì hết, vậy tại sao bọn họ không chủ động quay xe trở lại căn cứ.
Bọn họ sẽ không phản bội mình thật à?
"Nha Thấu" không có dị năng, dám chạy ra khỏi khu vực an toàn đã là quá liều mạng rồi, chẳng biết cậu ta lấy đâu ra can đảm nữa, Nha Thấu bình tĩnh suy nghĩ.
Lúc cậu đang nghĩ ngợi lung tung thì Lục Tự ở cách đó không xa bỗng vẫy tay, ra hiệu cho bọn cậu đi qua.
Khi Nha Thấu đi tới, cậu ngạc nhiên phát hiện ra có một người bị trói ở đó.
Tuổi tác thoạt trông không lớn lắm, tóc đen, màu da tái nhợt, đầu gục xuống không thấy rõ mặt. Phần vai dưới gáy ẩn trong áo còn thấp thoáng thấy có hình xăm.
Lục Tự: "Dị năng giả hệ sét biến dị cấp 6."
Còn chưa có thời gian để cập nhật hết thông tin, mặc dù Nha Thấu không biết "Hệ sét biến dị cấp 6" này là thế nào nhưng nhìn vẻ khiếp sợ trong mắt mấy người kia, cậu cảm thấy chắc chắn rất lợi hại.
"Giao chiến qua rồi à?" Số 2 hỏi.
Lục Tự: "Ừ."
Người quỳ trên đất kia máu me đầm đìa, máu chảy dọc theo cổ xuống che khuất chỗ hình xăm hở ra ngoài.
Lục Tự quay đầu nhìn thiếu niên đi tới: "Tiểu thiếu gia, cho hắn uống thuốc không?"
"Dù sao dị năng giả cấp 6 cũng không được mấy người."
Hắn nhếch khóe miệng: "Như lúc đối phó với tôi ấy."
Có lẽ là nghe thấy tiếng hắn, người vốn gục xuống lập tức ngẩng đầu lên. Khuôn mặt siêu đẹp nhưng sát khí trên người lại quá nặng, máu tươi trượt từ tóc xuống trông lại càng hung tợn.
Ánh mắt đảo quanh đám người một vòng, cuối cùng rơi vào người thiếu niên được vây ở giữa.
【Tinh ——】
【Nhiệm vụ cá nhân 1: Đút thuốc cho Mục Hoài Viễn.】
Nha Thấu hoang mang, nhỏ giọng hỏi 001: "Thuốc gì thế?"
【Thuốc độc, nửa tháng uống thuốc giải một lần, chắc là thứ "Nha Thấu" dùng để khống chế thuộc hạ.】
"... Để chỗ nào?"
【Trong túi quần của ngài.】
Nha Thấu nghĩ thầm cái đám này lắm trò thật, trên mặt lại buộc phải tỏ ra khó chịu, mày hơi nhăn lại. Dựa theo thiết lập nhân vật của nguyên chủ, cậu không thể không kiên trì đi tới trước mặt người kia.
Mục Hoài Viễn hơi cong lưng, ánh mắt nhìn Nha Thấu chằm chặp, lạnh giọng mở miệng: "Dám đút thuốc, tôi sẽ giết chết cậu."
Mục Hoài Viễn nhìn thiếu niên xốc vạt áo lên, ngón tay mảnh khảnh thò vào trong túi quần, móc ra một cái bình nhỏ màu đen.
Mà đoạn eo thon hở ra ngoài kia lại trắng lóa cả mắt.
Hắn không cảm nhận được chút sóng dị năng nào từ thiếu niên trước mặt, nghĩ bụng chắc trước tận thế là tiểu thiếu gia sống an nhàn lắm, đám thuộc hạ lại trở thành dị năng giả hết, không thì cũng sẽ không ngang ngược càn rỡ thế này.
Mục Hoài Viễn đã có thể tưởng tượng được cảnh đám người trong tổ chức sẽ chế giễu mình thế nào, hắn chật vật quay đầu qua nhưng lại bị thiếu niên bóp mặt xoay trở lại.
Một viên thuốc tròn vo bị nhét vào giữa khe môi hắn, đầu ngón tay mềm mại cũng khó tránh chạm phải.
Nha Thấu nhìn hắn chằm chằm, đôi môi đỏ khẽ mở.
"Tôi mà chết thì anh cũng sẽ chết theo đó."
Cậu khẽ nâng cằm, nói với dị năng giả có cấp bậc hiếm gặp trong thời tận thế:
"Tôi muốn anh bảo vệ tôi."