Vợ Lẽ Báo Thù Tra Nam

Chương 18



Căn phòng bên trong nhỏ hơn, nhưng lại có vẻ... được sử dụng gần đây hơn. Không bụi bặm nhiều như những nơi khác. Ở giữa phòng có một chiếc bàn gỗ cũ và một vài thùng gỗ.

Nàng đưa đèn lồng soi sáng.

Trên bàn không có gì. Nhưng khi nàng soi vào một chiếc thùng gỗ mở nắp...

Nàng sững sờ.

Trong thùng là... những cuốn sổ sách. Nhưng không phải sổ sách thu chi thông thường của hậu viện. Đây là những cuốn sổ được bọc da đen, trông rất bí ẩn.

Nàng run rẩy cầm lên một cuốn. Mở ra. Bên trong không phải chữ Hán thông thường. Là những ký hiệu, những con số, những cái tên được ghi chép cẩn thận. Và nàng nhận ra... một vài ký hiệu giống với biểu tượng trên chiếc nhẫn của Lãnh Phong!

Đây rồi! Bằng chứng!

Nàng lật nhanh các trang. Có những cái tên quen thuộc, tên của những kẻ đã liên quan đến vụ án năm xưa của gia đình nàng! Và... nàng nhìn thấy tên Vệ Kiêu! Tên hắn xuất hiện nhiều lần, đi kèm với những ký hiệu và con số.

"Vệ Kiêu... hắn thực sự liên quan đến những chuyện này!"

Nàng nhanh chóng xem xét nội dung các sổ sách. Dường như đây là ghi chép về những giao dịch phi pháp, về việc buôn bán hàng cấm, về những khoản tiền hối lộ khổng lồ... Tất cả đều được ghi chép một cách có hệ thống, có cả ngày tháng và địa điểm mơ hồ.

Đây chính là bằng chứng nàng cần! Bằng chứng về mạng lưới tội ác của Lãnh Phong, về cách hắn làm giàu và leo lên vị trí hiện tại!

Nàng run run lấy một cuốn sổ, giấu vào trong người. Cuốn này có vẻ chi tiết nhất, chứa đựng nhiều cái tên quan trọng.

Đúng lúc nàng định lấy thêm, một tiếng động đột ngột vang lên ở hành lang ngoài.

- Ai đấy?!

Một giọng nói cảnh giác vang lên.

"Chết tiệt!"

Mộc Lan đóng sầm cánh cửa, khóa lại (dù biết không có tác dụng gì nữa), dập tắt đèn lồng và nấp vào góc tối nhất trong căn phòng.

Tiếng bước chân vội vã tiến lại gần.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

- Có ai ở dưới này không?!

Cánh cửa phòng nàng vừa nấp bật mở. Ánh sáng từ đèn lồng chiếu vào, chói mắt. Là Tiểu Thúy! Và đi cùng nàng ta là một vài tên gia đinh của Liễu Nhu!

Liễu Nhu vẫn chưa từ bỏ việc tìm kiếm kẻ trộm và nghi ngờ Mộc Lan. Có lẽ nàng ta sai người đến đây lục soát nốt khu vực này sau khi Lãnh Phong đã đi lên?

- Ai đó?! Mau ra đây!

Tiểu Thúy hô lên.

Mộc Lan cảm thấy tim đập như trống bỏi. Không thể để chúng tìm thấy mình ở đây cùng với cuốn sổ này!

- Nô tỳ... nô tỳ ở đây ạ.

Nàng bước ra từ góc tối, cố gắng giữ vẻ mặt sợ hãi.

Tiểu Thúy và đám gia đinh ngạc nhiên.

- Mộc Lan nương tử?! Sao nương tử lại ở dưới này?!

- Nô tỳ... nô tỳ bị lạc ạ. Đêm qua nô tỳ nghe tiếng động ở dưới này... nên... nên tò mò xuống xem thử... ai ngờ... ai ngờ tối quá... nô tỳ... nô tỳ sợ quá nên nấp ở đây...

Nàng nói lắp bắp, giọng run rẩy. Vẻ mặt nàng tái nhợt vì sợ hãi thật sự (pha lẫn diễn xuất).

- Tò mò xuống xem? Ngươi dám nói dối! Rõ ràng ngươi lén lút xuống đây làm gì đó!

Tiểu Thúy chỉ vào nàng, giọng buộc tội.

- Nô tài thấy ổ khóa bị mở! Có ai đó vào đây!

Carrot Và Tịch Dương

Một tên gia đinh nói.

- Nô tỳ... nô tỳ không biết ạ! Khi nô tỳ xuống đây thì cửa đã mở rồi ạ! Nô tỳ... nô tỳ chỉ dám nấp ở đây thôi ạ!

Mộc Lan khóc lóc (diễn xuất), trông thảm hại vô cùng. Nàng biết Liễu Nhu sẽ không tin.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com